Thần Vương Lệnh

Chương 966

Chương 966

“Thiên Hậu, vui lòng giải thích tin tức về cô đang lan truyền trên mạng rốt cuộc là như thế nào?”

“Thiên Hậu, có người nói cô đổi đêm đầu tiên để lấy vị trí quán quân, có phải vậy không?”

“Thiên Hậu, tin tức này trên mạng đã lâu như vậy, cô luôn không có phản hồi, vậy là ngầm xác nhận những chuyện này là thật sao?”

Thậm chí có những người còn trực tiếp mắng: “Liễu Như Ngọc, cô luôn lấy hình tượng trong sáng của mình để lừa gạt fan hâm mộ!”

“Không ngờ cuộc sống cá nhân của cô lại hỗn loạn như vậy, cô có đáng được fan ủng hộ không?”

Dưới sự bao vây điên cuồng, Liễu Như Ngọc đang trên bờ vực suy sụp.

Cô ta cảm thấy mình giống như một con thuyền nhỏ trong cơn bão, có thể bị nhấn chìm bất cứ lúc nào.

Dương Vinh tuy đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng không ngờ lại có nhiều truyền thông đến như vậy.

Xa xa nhìn thấy Tần Thiên, trong lòng cũng ít nhiều có chút tự tin.

“Tránh ra!”

“Tranh ra cả đi!”

“Thiêu Hậu có thể lập tức trả lời những vấn đề mà mọi người quan tâm.”

“Bây giờ, các người có thể vui lòng tránh đường được không?”

Các phương tiện truyền thông điên cuồng cuối cùng đã nhường đường nhưng để ngăn Liễu Như Ngọc trốn thoát, họ đã chặn cửa lại.

Liễu Như Ngọc không còn cách nào khác đành phải đi lên sân khấu.

Các nhân viên và ngôi sao mới của công ty Tinh Đồ cũng vô thức tránh đường.

Mặc dù khi Liễu Như Ngọc không ở đây, cô ta đã bị họ đã vu khống cô và sỉ nhục nhưng khi cô ta thực sự xuất hiện, địa vị và khí chất vẫn được đánh giá cao.

“Đứng lại!” Lý Diễm hừ lạnh một tiếng, chặn trước mặt.

Cô ta nhìn Liễu Như Ngọc, cười lạnh nói: “Cô còn có mặt mũi tới đây sao?”

“Vì hành vi sai trái của cô, danh tiếng của công ty chúng tôi đã bị tổn hại.”

“Hiện tại, tôi có thể nói thật cho cô biết, đây là lễ kí kết hợp đồng giữa Tinh Đồ và Hoàng Triều.”

“Sao vậy, cô muốn cọ nhiệt sao? Hay là muốn tiếp tục làm mất uy tín của công ty?”

“Liễu Như Ngọc, Tinh Đồ và Vương tổng đã đào tạo cô nhiều năm như vậy.”

“Nếu như cô còn có lương tâm và biết xấu hổ thì lập tức cút khỏi đây cho tôi!”

Đối mặt với sự mắng mỏ của Lý Diễm, Liễu Như Ngọc hoảng sợ như một cô bé.

Đôi mắt cô ta ngấn lệ, bất lực nhìn Tần Thiên. Cô ta đang cầu xin Tần Thiên tha cho mình, cô ta không thể chịu đựng được cảnh tượng này.

Nếu Dương Vinh không kiên trì nhiều lần, kéo cô ta qua đây thì chắc chắn cô ta sẽ không bao giờ xuất hiện ở đây.

Hiện tại, cô ta rất hối hận.

Tần Thiên chậm rãi lắc đầu, nhìn cô ta bằng ánh mắt khích lệ.

Liễu Như Ngọc hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Lý Diễm, hôm nay tôi tới đây chỉ là để làm rõ mọi chuyện thôi.”

“Xin cô hãy tránh ra.”

Lý Diễm muốn nói thêm gì đó nhưng Dương Vinh đã đẩy cô ta ra.

Bình Luận (0)
Comment