Thần Mộ (Tru Ma)

Chương 127 - Á Long

Mọi người bàn tán không ngừng về xuất thân cũng như những sự việc liên quan đến hai người.

Tiểu Hầu gia Thần Uy là quý tộc của một tiểu quốc đông phương, từ nhỏ đã theo tây phương vũ học cao thủ, sau này, tiến nhập tây phương vũ học viện thịnh danh nhất - Chiến Thần học viện, tiến hành tu luyện. Ở học viện này hắn cũng vang danh là một trong những thanh niên cao thủ nhất, một thân thật sự thâm bất khả trắc, tại tây phương cũng có chút danh khí nhất định.

Tiểu sử của Thần Nam thì trống không. Không một ai biết hắn học từ ai, nhưng từ lúc bắt đầu xuất thế liền gây cho tu luyện giới những chấn động nho nhỏ, bởi vì hắn có thể liên tục nhiều lần khai mở phong ấn của Hậu Nghệ thần cung. Hắn dựa vào cây cung này đã tạo thành một trận chiến vang dội tại hoàng cung Sở quốc. Trước tiên là hắn một thương hạ Long kỵ sĩ, một côn đả thương Phi long, sau đó khai Hậu Nghệ thần cung bắn hạ Cự long bào hao, được Sở quốc hoàng đế thân phong làm Hộ quốc Kỳ sĩ, nhất thời danh động tứ phương.

Sau nữa, tại Tấn quốc đô thành, hắn một thân độc kháng quân đội ngàn người, Nghịch Thiên Thất Ma Đao giết chết Ngũ Giai tuyệt thế cao thủ. Trận chiến này đã làm hắn danh chấn đại lục, rất nhiều người trong tu luyện giới đến danh tự.

Một người là tây phương đỉnh cao thanh niên cao thủ, một kẻ gần đây là kỳ tài quật khởi đông phương vũ học, đại đa số chúng nhân đều biết ân oán giữa hai người, nhưng ai nấy đều không để ý, bọn họ chỉ quan tâm đến thời điểm hai người bắt đầu tiến hành sinh tử đại chiến.

Thần Nam, thông qua Phó viện trưởng biết được tin là Thần Uy Tiểu Hầu gia đã yêu cầu Phó viện trưởng Chiến Thần học viện cho phép giữa lúc tứ đại học viện tiến hành cường giả đại chiến, để hắn cùng với Thần Nam tiến hành sinh tử quyết chiến.

Phó viện trưởng Chiến Thần học viện lúc mới đầu đương nhiên không đồng ý. Lão đã nghe qua danh tự của Thần Nam, cũng biết ân oán của bản thân học sinh và đối phương. Tuy rất yêu thương đệ tử này, nhưng lão không muốn thêm chuyện rắc rối. Thần Uy Tiểu Hầu gia là chủ lực của Chiến Thần học viện nên lão không muốn có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn phát sinh.

Nhưng vì Thần Uy Tiểu Hầu gia tựa hồ đã hạ quyết tâm, nếu không thể quyết chiến với Thần Nam, gã sẽ cự tuyệt thi đấu tiếp. Ngày hôm đó sau khi thấy Thần Nam, trong lòng gã ngọn lửa hận thù thiêu đốt, sau khi định hạ giao ước ba ngày, gã không lúc nào là không tính mưu kế. Gã hận không thể lập tức sát tử đối phương, tiết đi nỗi hận trong lòng.

Phó viện trưởng Chiến Thần học viện không còn cách nào khác đành phải đến gặp Phó viện trưởng của Thần Phong học viện. Lúc này phó viện trưởng của AÌ0o Ma học viện và Tiên Vũ học viện đều vừa vặn có mặt tại tràng. Hai lão hồ li này cười hắc hắc, nhất trí đồng ý cho trận chiến này, cuối cùng một trận đại chiến đã được thông qua.

Mọi người đều vô cùng trông chờ trận đại chiến, có khi phải đến vạn người chú ý. Ai nấy bàn tán không dừng và ngóng cổ chờ đợi.

Không phụ mong đợi của chúng nhân, Phó viện trưởng tứ đại học viện rất nhanh liên hợp công bố tin này. Đương nhiên lời nói trước tràng thì khác đôi chút. Bọn họ gọi là liên tràng đại chiến. Vì tuyển thủ của tứ đại học viện cũng đã mệt mỏi, sau khi nghiên cứu, họ quyết định để tất cả mọi người được nghỉ ngơi một ngày. Nhưng trong một ngày này lại có thanh niên cao thủ có tiếng tiến hành sinh tử quyết đấu, trình độ tuyệt không thua thanh niên cường giả tứ đại học viện tại đỉnh cao đại chiến.

Phó viện trưởng Thần Phong học viện cuối cùng tuyên bố: "Thỉnh Sở quốc Hộ quốc Kỳ sĩ Thần Nam và Chiến Thần học viện Thần Uy Tiểu Hầu gia lên đài!"

Thần Nam không ngừng cân nhắc, binh khí mang theo là cây trường mâu dài một trượng hai, tiến bước vào trong đấu trường. Chúng nhân quan chiến ở xung quanh đối với hắn tịnh không xa lạ gì. Từ vài tháng trước đây danh tự của hắn đã truyền khắp đại lục, huống chi vài ngày trước hắn còn đạp lên lưng ma pháp sư xuất hiện trên không sân đấu. Đại đa số người đều đã biết mặt của hắn.

Thần Uy Tiểu Hầu gia ngự trên Á long phía xa, nhanh chóng bay đến, Mặc Lục sắc Tam Giai Á long phát xuất từng trận thanh âm gầm thét, làm cho chúng nhân quan chiến kinh khiếp.

"Thần Nam ngươi mau nạp mạng đi! Ta muốn nợ máu phải trả bằng máu!" Thần Uy Tiểu Hầu gia vung cao khoái kiếm, tại không trung phong cuồng hét lớn.

"Bớt nói lời thừa đi! Đến đây!" Trường mâu trong tay Thần Nam hướng lên trời

"Hống!" Tiếng rồng hống chấn thiên vang vọng toàn Thần Phong học viện. Một con Mặc lục sắc Á long dài mười mấy trượng từ không trung quật đuôi một cái, lao thẳng xuống dưới. Một cỗ cuồng phong mãnh liệt trỗi dậy, làm cho cát bụi bay mù mịt trên đấu trường.

Á long cự đại đó, trên cái long đầu dữ dằn là một cái sừng hàn quang thiểm thiểm, giống như một cây cự đao sắc nhọn vô cùng. Trong cái miệng rộng đỏ lòm là hai hàm răng trắng nhởn to khiếp người, hệt như những thanh kiếm sắc bén. Nó hung ác hướng về Thần Nam bổ nhào đến.

Thấy long đầu cự đại đó càng lúc càng đến gần, Thần Nam tay nâng trường mâu, chân bước theo Thần Hư Bộ nhanh chóng lùi lại, tại chỗ cũ chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh.

"Hống!" Á long chụp hụt, rống một tiếng giận dữ, lại bay lên, nhưng cái đuôi to lớn dài đến tám trượng của nó vẫn đang quất mạnh về hướng Thần Nam. Trên không trung lưu lại một vĩ ảnh khủng bố, quấy động lên trận trận phong thanh.

Đối diện với thế công kích hung mãnh này, Thần Nam lách người né qua. Cái đuôi khổng lồ của Á long hung bạo đập xuống mặt đất. Mặt đất lập tức rung chuyển, vết nứt cự đại lan rộng ra bốn phía.

Thần Nam vài lần cùng Long kị sĩ đại chiến, đã tích lũy được kinh nghiệm phong phú. Vừa tránh cái thế quét đuôi "hoành tảo thiên quân" của Á long xong, hắn liền như tia chớp khoái tốc tiến tới. Trước khi cự vĩ của Á long rời khỏi mặt đất, thân thể hắn đã hóa thành một đạo hư ảnh mờ mờ. Hắn vọt theo khúc đuôi đang bay lên, tả thủ đâm vào lân giáp của nó, nhảy vọt lên, tiến về phía trước khoảng ba trượng nữa.

Lúc này Thần Nam đã ở trên độ cao khoảng năm, sáu trượng so với mặt đất. Chóp đuôi của Á long đã rời khỏi mặt đất, hắn không dám lên cao nữa, sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Trường mâu trong tay hắn tán phát kim mang mãnh liệt, sau khi được hắn truyền vào nội lực tinh thuần, đầu mâu kích phát xuất phong mang được thực thể hoá cuồng bạo. Hắn dụng lực đâm mạnh trường mâu vào sâu bên trong đuôi rồng, đến mức gần như không tiến vào sâu được, sau đó hắn dụng lực đạp lên trên đuôi rồng một đạp, hai tay dụng lực rút trường mâu ra, nhanh chóng hạ xuống mặt đất.

Máu vọt ra ngoài xa ba trượng, huyết thủy từ không trung rơi xuống, Á long phát ra một tiếng bi hống, đuôi rồng quẫy mãnh liệt. Tuy nhiên lúc này nó đã rời khỏi mặt đất, căn bản khó có thể lao ngay xuống để gây tổn thương gì cho Thần Nam được.

Mọi chuyện chỉ phát sinh trong môt chớp mắt. Một loạt những động tác của Thần Nam vô cùng nhanh nhẹn liền lạc, vô cùng thu hút.

Chúng nhân bên ngoài sau khi chấn kinh, liền xuất những tiếng hò reo vang trời.

Á long bay trên cao không ngừng gào rống, mãi sau mới có thể bình tĩnh lại được. Thần Uy Tiểu Hầu gia sắc mặt tái xanh, hông ngờ được vừa mới vào trận chiến đã mất lợi thế. Điều này làm hắn tức giận vô cùng.

Thần Nam thấy miệng vết thương ở đuôi của Á long máu đã nhanh chóng đông lại, huyết thủy ngừng tuôn ra ngoài, thầm than cái giống sinh vật này quả nhiên là sinh mệnh lực ngoan cường, không thẹn là vương giả trong các loài thú.

"Hống!" Á long hống lên một tiếng lớn, tiếp tục lao xuống, hai chân trước vừa thô tráng vừa mạnh mẽ hướng phía Thần Nam chụp tới, cự trảo sắc nhọn cũng dài gần tới một trượng, hàn quang thiểm thước, làm người ta sợ mất cả hồn vía.

Thần Nam nhanh nhẹn nghiêng người tránh sang một bên, long trảo trảo to lớn chạm mặt đất, đất đá văng lên toán loạn. Hai cái hố sâu tới nửa trượng xuất hiện trên đấu trường. Đồng thời, khoái kiếm trong tay Thần Uy Tiểu Hầu gia hung mãnh theo thân rồng đâm xuống, đấu khí mãnh liệt dài đến vài trượng từ không trung làm trỗi dậy một cỗ năng lượng mãnh liệt ba động. Cả không gian như rung chuyển lên.

Hai mắt của Thần Nam xuất ra hai đạo lãnh điện, trường mâu trong tay dường như hóa thành giao long, tại không trung vũ xuất một phiến long ảnh. Từng đạo phong mang thôi xán vô cùng từ đầu mâu trùng xuất ra, đối chọi kịch liệt cùng với đấu khí Tiểu Hầu gia phách xuất.

Trên không trung xuất hiện hàng loạt tia chớp sáng, thực chất sau khi phong mang cùng đấu khí mãnh liệt va chạm đã bạo phát xuất một thứ quang mang chói mắt, cuối cùng tiêu tán đi hết. Tiểu Hầu gia Thần Uy nằm ngửa trên lưng Á long, một phen hoảng động, Thần Nam liên tục thối lui năm bước ổn trụ thân hình.

Á long sau lần lao xuống này tịnh chưa lập tức bay lên khỏi mặt đất. Nó thấy Thần Nam thân hình thối lui liền chúi long đầu cự đại, dùng long giác trên đầu dài gần một trượng đó, giống như khoái đao hướng về Thần Nam đâm tới.

Thần Nam đại kinh, dùng Thần Hư Bộ phát huy đến cực hạn, lui về sau thật nhanh. Long giác hàn quang dày đặc lao sát qua thân hắn, gần như cứa thủng ngực hắn.

Thần Nam tuy kinh hãi, nhưng tịnh không hoảng loạn, di chuyển chuẩn xác và khéo léo, trong một sát na khi long đầu vừa đến, hắn nhảy vọt lên, đứng trên cổ Á long.

Thần Uy Tiểu Hầu gia cấp tốc vung khoái kiếm. Hắn không muốn Thần Nam làm trọng thương tọa kỵ lần nữa. Đấu khí mãnh liệt giống như muốn làm tê liệt hư không, phát xuất từng trận âm thanh phá không, như biển động sóng trào hướng về chỗ Thần Nam.

Trường mâu của Thần Nam lúc này có tác dụng như côn bổng, hung hãn đập về phía trước. Tu vi của hắn đạt đến cảnh giới này, bất kỳ binh khí nào trong tay cũng có khả năng sát địch. Một phiến phong mang mãnh liệt từ trường mâu như sóng biển lao thẳng về phía trước. Phong mang cùng với đấu khí của Tiểu Hầu gia phách trảm va chạm sau đó phát xuất một trận âm thanh long tai nhức óc rồi cùng tiêu tán.

Trong lúc đó, Thần Nam đạp mạnh hai chân lên cổ Á long một cái, đảo người nhảy xuống dưới. Lực đạp của hai cước này cự đại vô cùng, tập trung toàn bộ lực lượng của Thần Nam. Long đầu to lớn của Á long bị cỗ lực đạo đó trùng kích đánh cho ngất ngư, thân thể cũng lắc lư, gần như muốn lật nhào trên mặt đất. Nó phát ra một thanh âm giận dữ bất cam vang động cả bầu trời.

Xung quanh ồn ào tiếng la hét. Biểu hiện của Thần Nam, thật quá kinh nhân. Hai lần giao phong đều chiếm thượng phong, biểu hiện xuất sắc làm chúng nhân kinh ngạc.

Bình Luận (0)
Comment