Thần Đế Trọng Sinh

Chương 785

"Vậy rốt cuộc bí mật là gì?"

Diệp Trần nghe nói đến đó, đã có chút không kiên nhẫn, cái tên này nói liên miên lải nhà lải nhải một lúc lâu, cuối cùng mới chịu nói tới chính đề.

Diệt Thế tiên quân cũng không có vội vàng mở miệng mà chỉ vào Diệt Thế Ma đao trong tay của Diệp Trần, chậm rãi nói:

"Ngươi chắc là cũng có thể nhìn ra, đây là một thanh đao không trọn vẹn, nói chính xác hơn thì hiện giờ cây đao trong tay này của ngươi chỉ là một nửa trong đó, là đại biểu cho hủy diệt, cho nên ta gọi nó là Diệt đao, về phẩn một nửa còn lại kia thì đại biểu cho sinh cơ, có thể gọi là Sinh đao!"

"Mà khi cả hai hợp lại làm một thể thì mới là bộ mặt thật của cái Linh bảo Hỗn Độn này, gọi là Sinh Diệt đao!"

"Sinh Diệt đao?"

Diệp Trần lập tức hơi sững sờ, nếu đúng như lời nói của Diệt Thế tiên quân thì thanh Diệt Thế Ma đao trước mắt này chẳng qua chỉ là một nửa trong đó mà đã có được uy lực như thế, vậy cái thanh đao này khi được dung hợp thành hoàn chỉnh thì lại có sự tồn tại nghịch thiên tới cỡ nào?

Diệt Thế tiên quân nhẹ gật đầu, nói:

"Vân Thương Sinh sở dĩ trăm phương ngàn kế muốn tiếp cận ta, cũng bởi vì hắn từ lúc mới bắt gặp đã biết bí mật của Sinh Diệt đao này!"

"Vô Cực tông, chính là một trong bát đại tiên môn, là môn phái có lịch sử lâu đời nhất, nghe nói từ khi thiên địa được sinh ra, thì đã xuất hiện ở thế gian, mà trong truyền thừa khổng lồ của Vô Cực tông bao hàm vô số truyền thuyết về thời kỳ viễn cỗ, trong đó có truyền thuyết liên quan tới Sinh Diệt đao!"

"Năm đó, Vân Thương Sinh lợi dụng Diệt đao trong tay của ta hao phí khoảng thời gian mấy trăm năm, đi khắp toàn bộ Tu Chân giới, cuối cùng tìm được nơi hạ lạc của một nửa Sinh đao kia!"

"Sau khi Vân Thương Sinh đột nhiên hạ sát thủ đối với ta, tự cho là đã chưởng khống được mọi thứ, dưới sự đắc ý vui mừng thì đã nói ra truyền thuyết liên quan tới Sinh Diệt đao trong truyền thừa của tông môn bọn hắn..."


"Theo những gì Vân Thương Sinh nói thì thanh Sinh Diệt đao này có thể nói là Thần khí đệ nhất từ xưa đến nay!"

"Bởi vì cái thế giới này của chúng ta, chính là một vị đại năng thượng cổ đến từ thế giới Hỗn Độn, dùng Sinh Diệt đao mà mở ra!"

"Nói theo cách khác thì không có Sinh Diệt đao thì không có thế giới trước mắt này của chúng ta!"

"Cái gì!"

Nghe đến đó, toàn thân Diệp Trần lập tức rung động mạnh, làm sao cũng không có nghĩ tới, địa vị của thanh Sinh Diệt đao này vậy mà lại to lớn như thế!

Khai thiên tích địa!

Đây chẳng phải là tương đối giống với truyền thuyết Bàn Cổ khai thiên tích địa trên Trái Đất sao?

Chờ chút!

Nhớ rõ trước đó lão tiền bối Thôn Thiên Mãng đã từng nói, vũ trụ nơi Trái Đất nằm chính là vị Hạo Thiên đại đế kia đã mở ra ở trong hỗn độn, chẳng lẽ...

Bỗng nhiên Diệp Trần dường như có sự hiểu biết sâu sắc hơn về sự ra đời của vũ trụ.

Diệt Thế tiên quân dường như sớm đã ngờ tới, Diệp Trần sẽ bị dọa sợ, dừng một chút, lại nói tiếp:


"Nghe nói, Sinh Diệt đao này sau khi mở ra một phương vũ trụ này, bởi vì hao tổn quá mức nghiêm trọng, cho nên từ đó mà đữ gãy, một phân thành hai, trở thành Sinh đao và Ma đao bây giờ!"

"Mà một khi để hai đao dung hợp lại thì có thể phá vỡ sự trói buộc của một phương vũ trụ này, thậm chí không cần vượt qua thiên kiếp cũng có thể tiến vào bên trong hỗn độn vô tận kia..."

Diệt Thế tiên quân nói đến đây, trong đôi mắt hiện ra vẻ say mê, tuy nhiên nghĩ tới năm đó lại bị bằng hữu mà chính mình tin tưởng nhất ám toán, rơi vào kết quả như ngày hôm nay mà không thể không hiện ra một vệt hận ý, "Vân Thương Sinh đánh lén ta đánh thành trọng thương, vốn cho rằng mọi chuyện đã nắm chắc ở trong lòng bàn tay, nhưng căn bản không biết, thật ra thì ta sớm đã nổi lên lòng nghi ngờ đối với hắn, âm thầm lưu lại một tay át chủ bài, may mắt thoát khỏi trong tay của hắn, sau đó một đường chạy tới nơi đây, dùng tới một đạo lực lượng cuối cùng phong ấn Diệt Thế Ma đao tại nơi này..."

Sau khi Diệt Thế tiên quân kể lại chuyện của mình một lần thì thổn thức không thôi, "Tiểu tử! Ngươi như là đã lập xuống bản mệnh lời thề, bản tọa tự nhiên tin tưởng ngươi chắc chắn nghĩ hết tất cả biện pháp để diệt Vân Thương Sinh và Vô Cực tông này đi!"

"Tuy nhiên lấy tu vi trước mắt của ngươi chỉ trong khoảng thời gian trăm năm, căn bản không thể nào làm được!"

"Từ khi ngươi có thể lấy được Sinh đao, dung hợp hai đao này lại với nhau thì mới có được một chút hy vọng!"

"Chỉ tiếc, nếu như không ra ngoại dự liệu, Vân Thương Sinh có lẽ đã nhận được Sinh đao, hơn nữa hắn nhất định sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp để đạt đưcọ Diệt đao trong tay của ngươi!"

"Mà bết bát nhất chính là, hôm nay một khi Diệt đao xông phá phong ấn thì Sinh đao chắc chắn sẽ cảm ứng được!"

"Cho nên Vân Thương Sinh chắc chắn sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp tới truy sát ngươi, ngươi không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không nên tùy tiện sử dụng Diệt đao!!"

"Cái này..."

Nghe được điều này, Diệp Trần lập tức sững sờ, suýt chút nữa thì phun ra một câu chửi tục.


Hắn hoàn toàn chắc chắn, ở trong vòng trăm năm một lần nữa trở lại trạng thái đỉnh phong của kiếp trước, cho nên mới dám lập xuống bản mệnh lời thề như thế, nhưng bây giờ hắn đối mặt với loại cự phách như Vân Thương Sinh này, dạng thế lực lớn đỉnh cấp như Vô Cực tông này, hắn quả thực so với con kiến hôi thì cũng không khác gì a!

Hắn vốn chỉ là muốn tìm một kiện binh khí, không nghĩ tới hôm nay thế mà rơi vào bên trong dòng xoáy ân oán giữa Diệt Thế tiên quân và Vân Thương Sinh.

Với thực lực hôm nay của hắn muốn đối nghịch với Vô Cực tông thì không khác nào châu chấu đá xe, muỗi đốt cột điện!

"Làm sao? Hối hận rồi?"

Diệt Thế tiên quân dường như cũng nhìn ra được vẻ lo lắng của Diệp Trần, vẻ mặt không thể không hiện ra nụ cười tinh quái.

Diệp Trần cũng không có che giấu, nhẹ gật đầu nói:

"Lần này ta lại quá vọng động rồi! Chẳng qua hiện nay đã tới tình trạng này thì hối hận còn có tác dụng sao?"

Hai mắt Diệt Thế tiên quân khẽ híp một cái hiện ra vẻ tán thưởng, "Tốt! Tiểu tử, xem ra tâm chí của ngươi còn cứng cỏi hơn so với bản tọa dự đoán nhiều lắm! Thật đúng là khiến người ngoài ý muốn a! Có lẽ tương lai ngươi thật sự có thể giúp bản tọa báo thù rửa hận cũng nên!"

"Được rồi, bản tọa để lại đạo tàn hồn này trên đời cũng đã vô dung, thôi thì giúp ngươi một lần cuối cùng đi!"

Nói xong lời này, tàn hôn của Diệt Thế tiên quân bỗng nhiên hóa thành một vệt kim quang, chui vào bên trong Diệt Thế Ma đao.

Ong ong ong ~~

Diệt Thế Ma đao lập tức run rẩy kịch liệt một trận, dường như lúc nào cũng muốn thoát khỏi trong tay của Diệp Trần.

"Tiểu tử! Bản tọa lấy tàn hồn của chính mình hóa thành Đao linh, sống nhờ ở trong Ma đao, giúp ngươi ức chế ma tính của Ma đao, miễn cho tương lai ngươi bị Ma đao ảnh hưởng trở thành một đại ma đầu giết người không chớp mắt..."


Giọng nói của Diệt Thế tiên quân càng ngày càng yếu, chờ đến khi tàn hồn của hắn hoàn toàn dung hợp vào bên trong Ma đao thì không còn tiếng động gì nữa, mà Diệt Thế Ma đao cũng bắt đầu trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, thậm chí ngay cả khí tức hủy diệt trong Ma đao cũng không còn nóng nảy như trước đó nữa.

Trên mặt Diệp Tràn lập tức có chút động, lập tức nổi lòng tôn kính hướng về phía Ma đao, thấp giọng nói:

"Đa tạ tiền bối thành toàn! Ta chắc chắn không phụ sự nhờ vả của ngươi!"

Nói xong, Diệp Trần một tay nắm chặt Diệt Thế Ma đao, một cái tay khác ở trên lưỡi đao nhẹ nhàng vạch một cái:

Xì xì xì ~~

Sau khi huyết dịch của Diệp Trần dung nhập vào bên trong ma đao, thì Ma đao lập tức phát ra thanh âm vui sướng.

Ngay sau đó:

Sưu!

Diệt Thế Ma đao đã thành công nhận chủ, lập tức hóa thành một đạo ánh sáng chui vào bên trong cơ thể của Diệp Trần.

Diệp Trần tâm niệm vừa động, phát hiện trong đan điền của mình đã có thêm một thanh Diệt Thế Ma đao kiểu mini.

Mà sau khi Diệp Trần luyện hóa Ma đao, trên toàn thân cả người hắn cũng bắt đầu mơ hồ hiện ra một cỗ khí tức hủy diệt!

"Quả nhiên! Khí tức của Ma đao này quá rõ ràng! Rất dễ gây ra sự chú ý, nhất định phải tạm thời phong ấn nó lại!"

P/S: Ta thích nào....chương 2

Bình Luận (0)
Comment