Thần Đế Trọng Sinh

Chương 674

"Không! Đây không có khả năng!"

Vô Nhai lão nhân vốn là còn muốn coi Diệp Trần chính là bàn đạp để làm chính mình đột phá, thế nhưng không có nghĩ tới vậy mà lại có kết quả này!

Chính mình vậy mà thua!

Hơn nữa lại thua nhanh chóng như vậy, triệt để như vậy!

Một chiêu!

Chỉ cần đúng một chiêu!

"Không có chuyện gì là không thể nào! Chết đi!"

Diệp Trần không có thời gian nói nhảm với hắn, trực tiếp hét lớn một tiếng, lần nữa vung ra một kiếm.

Ầm ầm!

Một kiếm này so với một kiếm vừa nãy thì uy lực còn cường đại hơn mấy phần, ngay cả không gian đều rõ ràng bị vỡ ra, trên không trung lưu lại một đạo khe hở hư không dài và hẹp!

"Vô Nhai tiền bối!"

Các cường giả của Tiên giới ở xung quanh, thấy được cảnh này thì lập tức thi nhau kinh hô lên.

Mắt thấy một kiếm này nếu như bổ trúng, Vô Nhai lão nhân coi như không chết cũng phải lột da.

Mà ở thời khắc mấu chốt, trên người Vô Nhai lão nhân đột nhiên phát ra một đạo hào quang màu xám yêu dị, "Càn Khôn Na Di!"

Sau một khắc, thân hình của Vô Nhai lão nhân vậy mà giống như thuấn di, na di ra bên ngoài mấy chục thiếp, nguy hiểm mà nguy hiểm thoát khỏi một kiếm này của Diệp Trần.

"Ừm?"

Lông mày Diệp Trần hơi ngưng tụ, "Quả nhiên là công pháp Địa cấp, mà lại là loại công pháp không gian, am hiểu nhất là trốn tránh!"

Cùng lúc đạo suy nghĩ này lóe lên trong đầu:

Bá bá bá!

Diệp Trần đưa tay chính là ba kiếm, không ngừng lại một chút nào.

Tuy nhiên Vô Nhai lão nhân lần nữa lập lại chiêu cũ, vậy mà toàn bộ đều tránh thoát!

"Ha ha ha ha! Diệp Cuồng Tiên, ngươi không nghĩ tới chứ? Môn công pháp này của lão phu chính là bí thuật vô thượng của Tiêu Dao tông ta, cho dù thực lực của ngươi bây giờ vượt xa qua ta thì lại như thế nào? Lão phu chỉ cần hao tổn cùng ngươi, chờ khoảng thời gian giới hạn bí thuật của ngươi vừa đến thì cũng chính là giờ chết của ngươi! Ha ha ha!"

Vô Nhai lão nhân thấy Diệp Trần công kích mấy lần thất bại, lòng tin lập tức lớn lên, nhịn không được đắc ý cười lên ha hả.

Diệp Trần bỗng nhiên đứng lại, sau khi trầm tư một lát bỗng nhiên khóe miệng hơi nhếch lên, trên mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt trêu tức, "Ông lão! Nếu như ngươi tìm hiểu Không Gian Pháp Tắc, ta hôm nay thật đúng là chưa chắc có thể giết được ngươi! Đáng tiếc a, phế vật cuối cùng thì vẫn là phế vật, coi như tu luyện công pháp Địa cấp nhưng vẫn là phế vật!"

Nói xong lời này, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái!

Bạch!

Sau một khắc, Diệp Trần đã xuyên qua không gian đi tới trước mặt Vô Nhai lão nhân.

Nhưng kẻ sau sớm đã có đề phòng, cùng lúc Diệp Trần xông tới đã thi triển Càn Khô Na Di một lần nữa đã thoát khỏi chỗ cũ.

"Kiệt kiệt kiệt! Diệp Cuồng Tiên, không cần phải uổng phí sức lực! Ngươi là đánh không trúng ta!"

Vô Nhai lão nhân đắc ý cười điên cuồng, giống như đã đứng ở thế bất bại.

"Thật sao?"

Khóe miệng Diệp Trần lại hơi nhếch lên, vẫn chém ra một kiếm như trước, "Thập, Phương, Vô, Địch!"

Bá xoát xoát!

Một kiếm này rơi xuống, lập tức huyễn hóa thành ngàn vạn đạo kiếm ảnh, lấy Diệp Trần làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng chém tới.

"Ngu xuẩn mất khôn! Lão phu đã nói rồi, ngươi là đánh không trúng...cái gì!"

Trong lời nói của Vô Nhai lão nhân tràn ngập sự đắc ý, mới vừa nói ra được có nửa, lập tức giống như thấy qua chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi, vẻ mặt cả người trong nháy mắt trắng bệch, không thể không kinh hô lên.

Chiêu Thập Phương Vô Địch của Diệp Trần sử xuất ra lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi mấy ngàn mét, mỗi một tấc không gian vậy mà đều bị kiếm khí của hắn bao phủ xuống khiến Vô Nhai lão nhân vậy mà muốn tránh cũng không thể tránh được, muốn ẩn náu cũng không thể che dấu!

"Không! Đây không có khả năng!"

Vô Nhai lão nhân kinh sợ rống lớn một tiếng, đành phải gọi một cái Linh bảo ra, ra sức ngăn cản lại.

Đây là một cái chuông nhỏ màu vàng kim, đột nhiên biến lớn mấy chục lần bao bọc Vô Nhai lão nhân vào trong đó.

Tuy nhiên, nương theo lấy "Ầm ầm!" Một tiếng vang thật lớn, cái chuông lớn màu vàng kim trong nháy mắt vỡ nát, "A!"

Một tiếng hét thảm qua đi, Vô Nhai lão nhân rơi ầm ầm trên mặt đất, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi.

"Không! Ta làm sao lại thua! Không có khả năng!"

Có lẽ là bởi vì không thể nào tiếp thu được thất bại là sự thật, Vô Nhai lão nhân giống như điên cuồng gầm thết một tiếng.

Mà đúng lúc này, khí tức của Vô Nhai lão nhân vốn đã có chút uể oải, lại đột nhiên khôi phục mấy lần, ngay sau đó là liên tục tăng lên, vượt qua thời điểm toàn thịnh trước đó!

"Ừm?"

Thấy cảnh này, Diệp Trần lập tức nhướng mày, "Sắp đột phá?"

Hóa ra, Vô Nhai lão nhân ở dưới trạng thái nổi giận muốn chết, vậy mà cuối cùng bước ra được nửa bước cuối cùng kia thành công bước vào cảnh giới Hóa Thần!

"Không tốt! Cảnh giới Hóa Thần là một cái đường ranh giới, trước sau thực lực chênh lệch to lớn, một khi để lão nhân này ổn định lại cảnh giưới, mà hiệu quả bí thuật của ta biến mất, vậy ta chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"

Vừa nghĩ đến đây, thân thể Diệp Trần lập tức nhoáng lên một cái, Tử Quỳnh kiếm trong tay vung lên, giết về phía Vô Nhai lão nhân.

"Nhanh! Hợp kích! Bảo vệ Vô Nhai tiền bối!"

Cùng lúc đó các cường giả của Tiên giới ở xung quanh đang một mực áp trận cho Vô Nhai lão nhân cũng đều ý thức được mục đích của Diệp Trần, lập tức liên hợp lại cùng xuất thủ.

Mười mấy tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh cùng nhau đánh ra một kích, quả thức công kích này có thể hủy thiên diệt địa, giống như một cái rãnh trời ngăn ở trước mặt Diệp Trần!

"Đều cút đi cho ta!"

Diệp Trần quát lớn một tiếng, một kiếm quét ngang mà ra!

Bành bành bành!

"A a a!"

Trong nháy mắt đã có máy tên cao thủ Tiên giới chết ở dưới kiếm của Diệp Trần.

Bá bá bá!

Diệp Trần giết người trong đám người, theo sát đó lại là một trấn chém loạn, những nơi đi qua huyết vụ tràn ngập, chỉ chốc lát công phu mười mấy tên cường giả của Tiên giới đều đã bị hắn gi ết chết hầu như không còn.

Tuy nhiên trải qua sự chậm trễ trong nháy mắt này, Vô Nhai lão nhân kia đã hoàn thành đột phá, khí tức so với thời điểm đỉnh phong trước đó còn cường đại hơn mấy lần!

"Diệp Cuồng Tiên! Lão phu phải rút gân lột da, nghiền xương của ngươi thành tro!"

Vô Nhai lão nhân nhìn thấy cao thủ của Tiên giới đều mất mạng dưới tay Vũ Diệp Trần, lập tức tức giận đếnh hai mắt như muốn nứt ra, một đạo kiếm mang màu xanh phóng lên trời, hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống dưới!

Sau khi đột phá Vô Nhai lão nhân tuy rằng còn chưa tính là chính thức bước vào cảnh giới Hóa Thần, thế nhưng thực lực so với trước đó cũng cường đại hơn quá nhiều, hơn nữa trong thanh kiếm khổng lồ trong tay hắn nghiễm nhiên là một cái Thánh khí cực phẩm, vậy mà tương xứng với Tử Quỳnh kiếm của Diệp Trần!

Ầm ầm!

hai đạo kiếm mang một tím một xanh ở trên không trung va chạm vào nhau, ngay cả không gian trong phạm vi ngàn mét đều phát sinh vặn vẹo to lớn, phía dưới càng là xuất hiện một cái hố sâu rất lớn!

Vốn ngọn núi nổi tiếng thế giới này được biết đến với độ cao và mức độ nguy hiểm, vậy mà bây giờ rõ ràng lại biến trở thành một cái vực sâu.

Ầm ầm!

Đợi không gian vặn vẹo kia khôi phục lại, chỉ thấy trên bầu trời có hai cái bóng người đứng đối mặt nhau, ai cũng chưa hề ngã xuống, đúng là lực lượng ngang nhau.

"Ha ha ha!"

Vô Nhai lão nhân cười ha ha một tiếng, "Diệp Cuồng Tiên, lão phu bây giờ đã bước vòa cảnh giới Hóa Thần, ngươi không phải là đối thủ của ta! Chịu chết đi!"

Vô Nhai lão nahan tràn đầy tự tin, vung thanh kiếm khổng lồ màu xanh trong tay lên một lần nữa, hướng Diệp Trần giết tới!

Mà lúc này, Diệp Trần vậy mà chậm rãi nhắm mắt lại, trong miệng thấp giọng thì thào, "Không nghĩ tới vậy mà có thể bức ta đến tình trạng phải như thế, xem ra cũng chỉ có thể lấy mạng ra để liều!"

"Nghịch Sinh Bách Chuyển, thứ sáu chuyển!"

Lúc đầu thi triển ra thứ năm chuyển, cũng đã là cực hạn lúc này của Diệp Trần, chỉ là hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Vô Nhai lão nhân này vậy mà lâm trận đột phá, rơi vào đường cùng đành phải cưỡng ép liều một phen!

"Phốc!"

Mới vận hành được một nửa, Diệp Trần đã không nhịn được mà điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi!

P/S: Ta thích nào....chương 1
Bình Luận (0)
Comment