Thần Đế Trọng Sinh

Chương 647

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, Diệp Trần thuận tay trảo một cái:

"Xoẹt xẹt!"

Tia sáng màu trắng sáng chói giống như lưu tinh kia lại bị bị Diệp Trần nắm một cái giữ ở trong tay!

"Không có khả năng!"

Thanh niên tóc vàng Tạp Tư Đặc ngay lập tức rống lớn một tiếng, một mặt có vẻ không thể tin được.

Dưới thực lực của hắn bây giờ thì đây chính là một kích mạnh nhất mà hắn có khả năng tạo ra, thế mà lại bị đôi phương dùng tay không cản lại!

Cho dù mấy vị bá chủ cấp cao nhất ở trong Thần giới chỉ sợ cũng chưa chắc đã có thủ đoạn như thế a?

Hắn chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, hơn nữa còn là người Thế Tục giới, vậy mà có thực lực cường hãn nghịch thiên như thế?

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Tạp Tư Đặc thực sự không thể tin được!

Cho dù là bây giờ, thật sự đang diễn ra trước mắt hắn, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy quá mức hoang tưởng, quả thực giống như là đang nằm mơ.

"Không có khả năng?"

Diệp Trần cười khẩy, "Đó là bởi vì tần mắt của ngươi quá thấp! Cảnh giới của ta ngươi làm sao có khả năng suy đoán?"

Cùng lúc giọng nói vừa rơi xuống, trong lòng Diệp Trần bỗng nhiên quát khẽ một tiếng:

"Thôn phệ!"

"Xì xì xì ~~ "

Sau một khắc, ánh sáng màu trắng kinh khủng kia có thể hòa tan được đồng thau, thế mà bây giờ lại bị Diệp Trần sử dụng Thôn Thiên thần thông, nuốt chửng toàn bộ vào trong thân thể của mình!

"Không!! Ngươi đến cùng là quái vật gì!"

Tạp Tư Đặc lập tức rống lớn một tiếng, vẻ mặt giống như thấy quỷ, trong nháy mắt cảm thấy một cỗ khí lạnh từ bàn chân vọt thẳng lên đỉnh đầu, cả người trong nháy mắt như rớt vào hầm băng.

Hắn vốn chỉ là từ trong miệng lão Giáo Hoàng mà biết được, ở phía đông của Thế Tục giới xuất hiện một vị tuyệt đại thiên kiêu, thế mà dựa vào lực lượng của một người quét ngang cường quốc đệ nhất đương thời cho nên trong lòng hắn cảm thấy ấm ức, lúc này mới đi tới Hoa Hạ, chuẩn bị lĩnh giáo một phen.

Hắn tự phụ là thiên tài cấp cao nhất của Thần giới, phàm nhân ở Thế Tục giới tuyệt đối không có khả năng đánh đồng, cho nên cũng không có để Diệp Trần vào mắt.

Vừa tiến vào Hoa Hạ, Tạp Tư Đặc liền bắt đầu đại khai sát giới, vốn định dùng loại phương thức này để ép Diệp Trần xuất hiện.

Thế nhưng mà hắn liên tiếp tiêu diệt bảy tám cái môn phái cổ tu của Hoa Hạ, Diệp Trần lại không có một chút động tĩnh nào, điều này làm cho nội tâm của hắn càng thêm khinh thường người này, sau đó thì càng thể hiện ra không kiêng nể gì cả.

Thế nhưng là, hắn có bị tát cho rụng răng, đánh rắm cho khó thở mà chết đi nữa cũng không nghĩ tới, thực lực của thiến niên thế tục này vậy mà cường đại tới mức kinh khủng khiếp như thế!

Biểu hiện cách làm của thiếu niên này mà nói, cho dù là mấy đại cự đầu cao cấp nhất trong Thần giới chỉ sợ đều chưa chắc đã làm được!

Những ý niệm này sau khi chỉ trong chớp mắt hiện lên trong đầu của Tạp Tư Đặc, cuối cùng chỉ còn lại một cái ý nghĩ đó chính là:

"Trốn!"

Tạp Tư Đặc lúc này cũng không lo được vấn đề thể diện của mình, quy người liền muốn bỏ chạy.

Đáng tiếc, Diệp Trần đâu phải khúc gỗ, há miệng trợn mắt lên để nhìn hắn bỏ trốn?

"Bây giờ muốn chạy, có phải muộn một chút rồi hay không?"

Diệp Trần vẫy tay một trảo, một cái bóng khổng lồ hình bàn tay xuất hiện ở trên không trung, lập tức giống như một con diều hâu to lớn vồ một con gà con bé tí xíu, gắt gao nắm chặc Tạp Tư Đặc vào trong đó.

Vẻ mặt Tạp Tư Đặc trong nháy mắt vàng như nghệ, sau đó bắt đầu ra hét lên bản tình ca giới thiệu về bản thân và lời đe dọa:

"Không! Ngươi không thể giết! Ngươi có biết ta là ai không? Ta thế nhưng là Thần tử của Thần giới! Sư phụ của ta chính là Thần Vương thứ nhất của Thần giới! Nếu như ngươi giết ta chính là kẻ địch chung của toàn bộ Thần giới, ngươi đây có biết là hậu quả gì không?"

"Thần tử?"

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp một cái, cũng không có vội vàng động thủ.

Tạp Tư Đặc còn cho rằng Diệp Trần đã bị bản tình ca giới thiệu về bản thân pha vào đó lời đe dọa của mình vừa rồi đã dọa được Diệp Trần, vẻ mặt lập tức khôi phục được mấy phần tự tin và ngạo nghễ nói:

"Không sai! Cái gọi là Thần tử, chính là được ứng của làm Thần Vương dời sau, là chủ nhân tương lai của Thần giới! Hơn nữa gia tộc của ta cũng là gia tộc mạnh mẽ nhất của toàn bộ Thần giới, nếu như ngươi giết ta, tất nhiên sẽ lọt vào sự trả thù điên cuồng nhất của toàn bộ Thần giới!"

Tạp Tư Đặc nói đến đây bỗng nhiên xoay chuyển câu chuyện lại nói tiếp:

"Chỉ cần ngươi không giết ta, ngươi có điều kiện gì cứ việc nói, vô luận là linh thạch, đan dược hay là pháp bảo, chỉ cần ta có thể lấy ra được đều sẽ tùy ngươi lựa chọn, như thế nào?"

Tạp Tư Đặc nói xong lời này, một mặt mong đợi nhìn về phía Diệp Trần.

Tuy nhiên, Diệp Trần lại chỉ cười nhẹ nhàng một tiếng, "Nói xong rồi sao? Đã nói xong rồi vậy thì chịu chết đi!"

Nói xong lời này, bàn tay khổng lồ bỗng nhiên nắm xiết chặt lại!

"A!!"

Tạp Tư Đặc lập tức phát ra một tiếng kêu thê thảm, sau đó thì gào thét lên như hát cải lương, "Diệp Cuồng Tiên! A...ngươi cứ nhất định...a...nhất định phải đuổi....a...đuổi tận..a...giết tuyệt thì mới chịu được sao? A...Ngươi...a...chắc chắn...a...sẽ phải hối hận! Chắc chắn! A!!"

Vẻ mặt của Diệp Trần tỏ ra lạnh lùng, không dao động một chút nào, "Chớ có nói ngươi chỉ là một thằng ôn con Thần tử? Chính là toàn bộ Thần giới của ngươi tới đây, Diệp Cuồng Tiên ta lại có gì mà phải sợ?"

Lúc lời nói lạnh như băng rơi xuống, bàn tay Diệp Trần bỗng nhiên phát lực:

"Bành!"

Đáng thương thay Tạp Tư Đặc, bản thân là một đời thiên kiêu của Thần giới, lại rõ ràng bị Diệp Trần bóp nát thành một đống thịt nát như thể bóp nát một cục cức vàng vậy!

Sau khi hời hợt diệt đi Tạp Tư Đặc, Diệp Trần thuận tay vung lên, một đạo Tam Muội chân hỏa hiện lên, ngay cả một đám thịt nát còn lại kia, toàn bộ cũng hóa thành một làn gió xanh sau đó theo gió phiêu tán bay đi.

Mà Yến chân nhân ở một bên mắt thấy toàn bộ cảnh tượng vừa mới diễn ra, vào lúc này ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần lập tức cũng trở nên càng thêm kính nể hơn, cung cung kính kính đi tới trước mặt Diệp Trần, thận trọng nói:

"Diệp tiên nhân, lúc này may mà nhờ có ngài kịp thời chạy tới, lúc này mới bảo vệ được một mạch Võ Đang cổ tu của ta, chỉ là bối cảnh của người này không tầm thường, hôm nay bị ngài gi ết chết, sau này chỉ sợ sẽ có rắc rối không ngừng!" Lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại, "Làm sao? Yến chân nhân cũng biết Thần giới? Vậy ông có biết được cửa vào Thần giới ở chỗ nào không?"

Diệp Trần không thích bị động, để mà chờ Thần giới tìm tới cửa thì chẳng bằng thừa dịp bọn họ còn chưa kịp phản ứng, trước tiên chủ động giết tới ngược lại bớt lắm việc nhiều lắm!

Yến chân nhân lập tức cười khổ nói:

"Diệp tiên nhân nói đùa, lão đạo đối với Thần giới này, từ trước đến nay chưa từng nghe thấy, lại làm sao biết được cửa vào ở đâu?"

"Tuy nhiên theo như suy đoán của lão đạo trong lời nói của người này trước đó thì người này sở dĩ xâm lấn Hoa Hạ chúng ta hẳn là bị lão Giáo Hoàng của Giáo Đình phương Tây kia xúi giục!"

"Ta cùng lão gia hỏa ha Kha Lai Đặc kia, cũng coi như là quen biết đã lâu, trước đó từng nghe nói qua, ở đằng sau Giáo Đình phương Tây còn có một cỗ lực lượng cực kỳ thần bí, hơn phân nửa chính là Thần giới trong miệng của ngài"

"Ồ?"

Diệp Trần nghe được điều này, hai mắt lập tức khẽ híp lại một cái, trong đôi mắt hiện lên vệt sắc bén, nhẹ giọng lẩm bẩm nói:

"Giáo đình phương Tây sao? Xem ra ta phải đi Âu châu chơi một chuyến!"

...

Sâu trong đại giáo đường Thánh Bỉ Đắc của Âu châu, trên chiếc ngai vàng của Giáo Hoàng trong một tòa cung vàng điện ngọc, có một ông lão tóc trắng người mặc trường bào màu vàng kim, bỗng nhiên chính là Hoàng chân chính của giáo đình phương Tây, lão Giáo Hoàng Kha Lai Đặc.

"Sư phụ, đệ tử không rõ, ngài đã biết rõ Tạp Tư Đặc là Thần tử, không phải là đối thủ của Diệp Cuồng Tiên, vì sao còn muốn kích hắn đi tới Hoa Hạ để chịu chết?"

Phía dưới, một tên Hồng y đại giáo chủ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nói.

Lão Giáo Hoàng Tạp Tư Đặc mỉm cười, lộ ra một vệ nụ cười hiền hòa sâu trong là nụ cười xảo trá, chậm rãi mở miệng nói:

"Tiểu tử kia ỷ vào chính mình có thân phận Thần tử, không để bản Giáo Hoàng vào mắt, nhiều lần buông những lời nhục nhã với ta, nếu như tương lai hắn thật trở thành Thần Vương đời tiếp theo của Thần giới thì cái mạng già này của ta còn có thể giữ được sao?"

"Không bằng dứt khoát mượn tay của Diệp Cuồng Tiên, trừ bỏ kẻ này đi!"

"Chẳng những có thể giải quyết nỗi lo về sau, Thần giới chắc chắn cũng sẽ không bỏ qua tiểu tử phương Đông kia!"

"Huống chi, Mỹ quốc cũng từng hứa hẹn với ta, chỉ cần có thể diệt trừ được tiểu tử phương Đông kia, bọn họ nguyện ý xuất ra tài chính thu nhập một năm của cả Mỹ quốc làm thù lao cho ta!"

Nói đến đây, trên gương mặt già nua của lão Giáo Hoàng lập tức lộ ra nụ cười xán lạn.

P/S: Ta thích nào...chương1
Bình Luận (0)
Comment