Thần Đế Trọng Sinh

Chương 102

Giờ phút này Linh Trí thượng nhân đang toàn lực thúc giục thanh Linh khí phi kiếm kia, căn bản không kịp phản ứng.

"Bành!"

Không có bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào, đầu của Linh Trí thượng nhân, bị một quyền của Diệp Trần đánh bạo, trong nháy mắt biết thành một cỗ thi thể không đầu, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.

"Vèo!"

Sau khi Linh Trí thượng nhân chết, một đạo ánh sáng thoáng hiện, hóa ra vừa rồi chính là nguyên thần hình thức ban đầu của hắn

Diệp Trần tiện tay trảo một cái, đã bắt lại nguyên thần của hắn,

"Tiên bối tha mạng! Tha mạng!"

Nguyên thần của Linh Trí thượng nhân, lập tức bắt đầu cầu xin tha thứ.

Diệp Trần không thèm để ý, lấy Luyện Hồn La Bàn kia ra, trực tiếp nhét nguyên thần của Linh Trí thượng nhân vào trong đó,

"Sau này hai sư đồ các ngươi, ở bên trong hàn huyên lại chuyện cũ đi!"

Làm xong tất cả, Diệp Trần tiện tay bắt một cái, thanh Linh khí phi kiếm kia, bị hắn bắt vào trong tay, chỉ có điều, sau khi phong ấn được giải trừ, kiếm linh của thanh phi kiếm này cũng theo đó mà thức tỉnh, bị Diệp Trần cầm ở trong tay, lập tức bắt đầu giằng co kịch liệt.

Diệp Trần bấm ngón tay bắn vào trên thân phi kiếm, chỗ lạc ấn trước đó bị Linh Trí thượng nhân luyện hóa, trong nháy mắt bị hắn xóa đi.

"Ông ~ "

Sau khi phi kiếm rung động một trận, đã nhanh chóng thu nhỏ lại, sau một lúc thu nhỉ lại chỉ cài bằng cái ngón trỏ.

Diệp Trần đưa Linh khí phi kiếm tới trước mặt Sở Phi Yên,

"Vật quy nguyên chủ!"

Sở Phi Yên nhìn qua chí bảo tổ truyền trước mắt này, dường như nghĩ đến người nhà của mình, hốc mắt lập tức đỏ lên, nước mắt đã không cầm được chảy ra.

"Cha, mẹ, sư phụ! Mọi người ở trên trời có linh thiêng, đã có thể yên nghỉ!"

Sau khi Sở Phi Yên khóc lớn một trận, cũng không có đưa tay ra nhận thanh phi kiếm này, mà đột nhiên khụy hai chân xuống, quỳ gối trước mặt Diệp Trần, trụng trọng cúi đầu, nói:

"Diệp sư, ta đã từng lập xuống lời thề, chỉ cần ai có thể giúp ta báo thù rửa hạn, đời này ta nguyện ý làm trâu làm ngựa cho người đó! Huống chi, Diệp sư ngài chẳng những vì ta báo thù, còn đối với ta có ân nặng như núi, ta nguyện ý đưa thanh Linh khí này, còn có...còn có chính ta, đều dâng hiến cho Diệp sư!"

Diệp Trần nghe được điều này, không thể không hơi ngẩn ngơ, chợt lắc đầu nói:

"Cô không cần phải như thế! Tôi đã đáp ứng lão Cổ, muốn bảo hộ cho cô được chu toàn, tôi đã nói ra thì nhất định sẽ làm được! Cái Linh khí này bị Linh Trí thượng nhân luyện hóa, tà khí ở trên còn chưa có hoàn toàn khu trừ, ta trước thay tổ tiên ngươi bảo quản, còn về phần làm trâu làm ngựa, thì đừng nhắc lại, ta cũng không cần!"

Nói xong lời này, Diệp Trần động thời thuận tay vung lên, Sở Phi yên hoàn toàn không tự không chế được thân thể mình, đã đứng lên.

...

Ở một bên khác, Hai cha con Gia Dung Vũ và Gia Dung Huy, thông qua hệ thống theo dõi của trang viên, đã nhìn thấy tất cả tình huống ở trong mắt, lập tức bị dọa cho sợ tè cả ra quần! "Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ! Ngay cả Linh Trí thượng nhân cũng đã chết!"

"Cha, chúng ta tranh thủ thời gian trốn đi!"

Hai cha con sớm đã sợ mất mật, muốn vội vàng chạy thoát thân, nhưng mà còn chưa đi ra được bao xa, một giọng nói quỷ dị, đã ngăn ở trước mặt bọn hắn.

"Hai vị đây muốn đi chơi chỗ nào sao?"

Hai tay Diệp Trần ôm vai, giống như cười mà không phải cười nhìn qua hai người, giống như mèo đùa giỡn chuột.

"Phù phù!" "Phù phù!"

Gia Dung Huy và Gia Dung Vũ bị dọa cho lập tức quỳ rạp xuống đất, Gia Dung Huy run lẩy bẩy nói:

"Thượng sư tha mạng a! Chỉ cần thượng sư có thể tha cho hai cha con ta một mạng, Gia Dung thế gia ta nguyện ý trả bất cứ giá nào!"

Không hổ là hai cha con, ngay cả thương thức cầu xin tha thứ cũng không khác nhau là mấy.

Diệp Trần suy nghĩ một chút, hắn và Gia Dung Vũ ở trong thực ra thì cũng không có thù lớn gì, giết hoặc không giết, cũng không khác nhau quá nhiều, thế là khóe miệng hơi nhếch lên,

"Ta trước đó đã từng làm một vụ giao dịch với Vũ công tử, không biết Vũ công tử có còn nhớ đến không?"

Gia Dung Vũ nghe được điều này, lập tức mừng rỡ, vội vàng nói:

"Nhớ rõ! Ta nhớ rõ! Ta sẽ để cho người của ta chuyển 10 tỷ cho ngài, chuyển tới trên tài khoảng của thượng sư!"

Không nghĩ tới, Diệp Trần lại đưa ngón trỏ ra, hướng về phía Gia Dung Vũ lắc lắc, cười lạnh nói:

"Đó là số tiền mà trước đó giao dịch, nếu như trước đó ngươi ngoan ngoãn giao ra mười tỷ cho ta, ta tự nhiên cũng sẽ không làm khó ngươi, thế nhưng là do ngươi bội ước trước, giao dịch kia tự nhiên phải hủy!"

Gia Dung Vũ nghe được điều này, lập tức bị dọa đến toàn thân run lẩy bẩy, lắp bắp nói:

"Vậy, vậy, thượng sư có ý tứ là..."

Hai mắt của Diệp Trần khẽ híp một cái,

"Bây giờ giao dịch số tiền là 100 tỷ! Hơn nữa, ngươi còn phỉa mang ta đi sào huyệt Quỷ Linh tông!"

Gia Dung Vũ và Gia Dung Huy liếc nhau một cái, cuối cùng vẻ mặt như cha mẹ chết nhẹ gật đầu,

"Tất cả đều nghe theo sự phân phó của thượng sư!"

Cho dù thân là gia tộc nhất nhất ở tỉnh Tây Tạng, lập tức xuất ra 100 tỷ, cũng coi là nguyên khí bị thương nặng.

Ngày thứ hai,

Dưới sự dẫn đường của Gia Dung Vũ, Diệp Trần và Sở Phi Yên đi tới sào huyệt của Quỷ Linh tông.

Linh Trí thượng nhân tông chủ Quỷ Linh tông, Quý U Hồn Đại hộ pháp, thậm chí ngay cả tổ sư gia Quỷ Âm Tuyệt của bọn họ, đều đã bị Diệp Trần xử lý toàn bộ, còn lại cùng lắm chỉ là một số tiểu lâu la mà thôi, Diệp Trần cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt, trực tiếp thả ra một ngọn lửa lớn, đốt đi nơi ở của bọn hắn, cũng là chuyện dễ làm.

...

Sau khi chuyện này xử lý xong, 100 tỷ cũng đã tới sổ, hai người tự nhiên là lên đường trở về.

Từ sân bay thành phố SA về tới thành phố Vân Châu, cũng chỉ mất có bốn năm tiếng bay, khi đêm đến, hai người cũng đã về tới thành phố Vân Châu.

Sau khi đưa Sở Phi Yên về Cổ Nguyệt trai, Diệp Trần dự định về thăm nhà một chút, cũng chính là nhà mới của Tô Lam.

Tuy rằng ở trước kia, Diệp Trần đã hướng về Tô Làm nói dối trong khoảng thời gian này nhiệm vụ học tập nặng, nhưng mà lần này đi chính là gần mười ngày, nếu không trở về thăm một chút, chỉ sợ Tô Lam lại phải lo lắng.

Nhưng là khi đi tới biệt thự, không nghĩ tới Tô Lam thế mà không ở,

Diệp Trần có chút không yên tâm, lập tức lấy điện thoại trong nhà, gọi điện cho Tô Lam.

Rất nhanh, đầu điện thoại bên kia vang lên giọng nói của Tô Lam, để Diệp Trần thở dài một hơi,

"Là tiểu Trần hả? Dì bây giờ còn đang làm việc, hôm nay có thể phải về nhà muộn!"

Tô Lam thông qua số điện thoai, nên đoán được là Diệp Trần, nên trực tiếp mở miệng nói.

Diệp Trần lại tùy tiện nói chuyện với Tô Lam một lúc, từu trong giọng nói có thẻ nghe ra, Tô Lam bây giờ dường như đã hoàn toàn thích ứng với công việc mới, hơn nữa trong lời nói, càng nói chuyện càng có cảm giác giống như lãnh đạo của một công ty cao cấp.

Chỉ có điều, nói chưa được hai câu, đã bắt đầu lải nhải giống như ngày thường.

"Tiểu Trần, dì biết cháu bây giờ không giống với lúc trước kia nữa, nhưng vẫn phải chú ý tới bản thân mình, phải biết được kết hợp giữa việc học và nghỉ ngơi..."

Diệp Trần lập tức vội vàng xin tha,

"Dì Lam, nếu dì không có chuyện gì nữa, cháu sẽ cúp máy trước a, cháu sẽ quay trở lại trường học sau!"

Lúc này Tô Lam mới bỏ qua, đang chuẩn bị cúp điện thoại, bỗng nhiên lại nhớ ra cái gì đó,

"Đúng rồi! Dì suýt chút nữa thì quên mất, anh trai dì vừa mới gọi điện thoại cho dì, nói đợi chút nữa Tiểu Nhu sẽ đi tới nhà chúng ta làm khách, dì ở chỗ này thực sự rời đi không được, cháu đã ở nhà, giúp dì chiếu cố một chút đi!"

"Ngạch..."

Diệp Trần vốn là còn dự định nhanh chóng trở về tiểu khi Tử Kim Sơn, đi bố trí Thanh Long đại trận của mình đây, không nghĩ tới Tô Lam đột nhiên ném cho mình một cái nhiệm vụ như vậy, đang muốn từ chối, đúng lúc này, bên ngoài biệt thự tiếng chuông cửa đã vang lên, đồng thời một bóng dáng thiếu nữ yểu điệu, đã xuất hiện ở trong đầu Diệp Trần...
Bình Luận (0)
Comment