Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5125 - Ra Tay Đánh Nhau

– Ta ở đây, ngươi đánh chết ta đi.

Lăng Hàn khiêu khích.

Ở phương diện này, hắn thật sự rất có thiên phú, đương nhiên, Đại Hắc Cẩu cũng là thầy tốt bạn hiền.

Thích Cương cười lạnh:

– Không cần ta xuất thủ, nếu ngươi đã tới nơi này còn muốn sống đi ra ngoài? Kết quả của to gan lớn mật chính là chết không có chỗ chôn!

Lăng Hàn lắc đầu:

– Ngươi chỉ đánh nhau bằng miệng hay sao?

– Giết hắn!

Thích Cương lạnh lùng nói, hắn khinh thường xuất thủ, thân là đệ nhất Phật tử, hắn tự nhiên ngạo khí mười phần.

– Tuân pháp chỉ!

Thánh Nhân ngũ tinh gật đầu, hắn lại tăng chiến lực lên, tiếp tục công kích Lăng Hàn như điên.

Lăng Hàn tùy ý chống đỡ, hắn hờ hững, kì thực trong thức hải của hắn đang sinh ra biến hóa to lớn.

Hạt giống thánh hỏa đã hấp thu đầy đủ năng lượng, cũng tiến vào trạng thái hồi phục ngắn ngủi, một khi bộc phát sẽ sinh ra lực lượng kinh người

Thắp sáng Thánh hỏa!

Cho nên, hiện tại hắn cũng không có toàn lực ứng phó chiến đấu, mà hắn đang suy nghĩ làm sao khôi phục lại thật nhanh.

Dù sao đây chính là Phật thổ, có một thượng cổ Đại Đế.

Dù Lăng Hàn thành Thánh, đối mặt một vị Đại Đế, hắn vẫn nhượng bộ lui binh!

Oanh! Oanh! Oanh!

Thánh Nhân ngũ tinh công kích càng lăng lệ, Thánh Nhân đánh Tôn Giả, hắn vẫn không thể giải quyết chiến đấu thật nhanh, việc này làm hắn mất thể diện.

Cho nên, nhất định phải mau chóng xử lý Lăng Hàn.

Nhưng mà, Lăng Hàn đã sớm đi ra con đường của mình, hơn nữa, trước đó hắn vẫn áp chế chiến đấu, hắn vận dụng lực lượng càng tinh tế hơn trước không ít.

Với lực lượng của hắn hiện tại, cho dù không bằng Thánh Nhân ngũ tinh nhưng cũng không thua.

Chiến đấu thời gian càng lâu, sắc mặt Thích Cương càng khó coi.

Mất mặt!

Đây chính là Phật thổ, năm đó A Hàm Phật uy trấn thiên hạ, vạn tông triều bái, có kẻ nào không cung kính?

Hiện tại có một Tứ Cực cảnh nho nhỏ làm càn ở đây!

– Lẽ nào cần ta tự mình xuất thủ?

Hắn không vui nói.

Sắc mặt tên Thánh Nhân ngũ tinh đỏ bừng.

Hắn cũng cảm thấy mất mặt, mặc dù Lăng Hàn là Tứ Cực cảnh, nhưng một kích đánh ra mang theo chín mươi chín đạo quy tắc thất tinh quấn quanh, uy lực vô cùng to lớn, hoàn toàn có thể chống lại hắn, cho dù hắn có tín ngưỡng lực gia trì cũng chỉ có thể đánh ngang tay.

– Chết!

Hắn hét lớn một tiếng, sau đó đánh ra một kích, oanh, Thánh hỏa sôi trào.

Hắn bị ép nóng nảy, cũng đã sử dụng tới Thánh hỏa.

Phải biết, Thánh hỏa là căn bản của Thánh Nhân, dùng một chút sẽ ít đi một chút, mà một khi Thánh hỏa hao hết, cảnh giới sẽ giảm xuống, ngày sau lại nghĩ thắp sáng Thánh hỏa, trở lại Thánh vị là chuyện không thể nào.

Nhưng bây giờ, hắn thực sự muốn bắt lấy Lăng Hàn, cho nên không thể không vận dụng Thánh hỏa.

Đương nhiên, tiêu hao là khẳng định, hao hết sạch là không có khả năng, dù sao chỉ là một đám nhỏ mà thôi.

Chỉ một ít Thánh hỏa gia nhập, tình huống đã hoàn toàn khác biệt.

Uy lực của Thánh hỏa cực kỳ đáng sợ, lực phá hoại vô cùng cường đại, muốn đối kháng cũng chỉ có thể sử dụngThánh hỏa đấu.

Lăng Hàn tìm Thánh hỏa ở đâu ra?

Cho nên, hắn chỉ có thể không ngừng né tránh, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, hắn vẫn không sợ.

Đến lúc này đã qua hai trăm chiêu.

Bành!

Lăng Hàn bay lên, nếu thân phận của hắn lộ ra ngoài, hắn tự nhiên cũng không cần cố kỵ, trực tiếp phá đất chu ra ngoài.

Trong thời gian ngắn, toàn bộ Phật thổ đều nổ vang.

Đây chính là chiến lực Thánh cấp, nếu không phải Phật thổ bị Đại Đế cường hóa, nếu không chỉ một kích cũng làm Phật thổ tan vỡ.

Tình huống như thế nào?

Người bên ngoài giật mình, bọn họ cực kỳ ngạc nhiên.

Xảy ra chiến đấu sao?

Tại sao có thể?

Đây chính là Phật thổ, hơn nữa còn là Tịnh Địa, ai dám làm càn ở chỗ này?

Cho dù là khổ hạnh tăng trong phật điện cũng chạy ra ngoài, bọn họ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Nguyên nhân là có người thật sự đánh nhau.

– Ai, dám to gan lớn mật xuất thủ trong Tịnh Địa?

– Tê, đo là Nhất Tiếu Phật Đà!

– Cái gì, Thánh Nhân ngũ tinh Nhất Tiếu Phật Đà?

Mọi người giật mình, Thánh Nhân ngũ tinh xuất thủ nhưng không thu được thắng lợi?

Đối thủ này, là ai?

– Thật trẻ tuổi!

Một tên Tôn Giả nói.

– Trời ơi, ta biết người này là ai!

– Lăng Hàn!

Một cái tên đã làm mọi người ngạc nhiên không nhỏ.

Lăng Hàn, bây giờ được công nhận là đệ nhất thiên tài, nếu không phải tu vi của hắn thấp một chút, hắn là người có khả năng thành Đế duy nhất!

– Gia hỏa này dám chạy tới Phật tộc chúng ta?

– Hừ, thật sự cho rằng hắn là thiên tài yêu nghiệt thì có thể muốn làm gì thì làm sao?

– Chúng ta chính là Đế tộc!

– Hơn nữa, Phật Tổ của chúng ta còn sống!

Sau khi khiếp sợ, mọi người lại giận dữ, Lăng Hàn quá không xem ai ra gì.

– A, hắn tiến vào từ nơi nào?

Đúng vậy, mọi người lại hiếu kỳ.

Phải biết, bên ngoài Tịnh Địa còn có trận pháp Đại Đế bảo vệ, hắn xông vào bằng cách nào?

Ngươi là Chuẩn Đế sao?

Cho dù là Chuẩn Đế cũng dám xông vào trận pháp Đại Đế sao?

Một tên Thánh Nhân nghe được, hắn không muốn mọi người khuếch đại thực lực và nói ra chân tướng của Lăng Hàn.

A, mọi người giờ mới hiểu ra, thì ra Lăng Hàn ngụy trang thân phận, lặng lẽ tiến vào nơi này.

Người khác chỉ bội phục Lăng Hàn to gan, nhưng Cơ Lập Nhân, Già Thái Long thì khiếp sợ.

Thì ra người áp chế bọn họ chính là Lăng Hàn.

Đây chính là thiên tài mạnh nhất vạn cổ?

Trời ạ, bọn họ lại không bị đánh chết.

Vừa nghĩ lại, bọn họ kích động không nhỏ, có thể giao thủ với thiên tài mạnh nhất vạn cổ, sau này có thể lấy ra khoác lác vài năm.

Bọn họ nhìn thấy toàn bộ chiến lực của Lăng Hàn, đôi cánh hỏa diễm chấn động, tốc độ cực nhanh, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể đuổi kịp.

Nhưng mặc cho Lăng Hàn bay thế nào, hắn vẫn bị hạn chế trong phạm vi Tịnh Địa mà thôi, hắn không cách nào đi ra ngoài.

Nguyên nhân có trận pháp Đại Đế bao quanh, cho dù là Thánh Nhân xông vào cũng chỉ có con đường chết, huống chi là Tứ Cực cảnh.

– Cá trong chậu, cần gì dựa vào nơi hiểm yếu chống lại?

Thích Cương lạnh lùng nói, trên mặt mang theo bất mãn mãnh liệt.

Đã lâu như thế còn không đánh lại Lăng Hàn, hắn cũng mất mặt vì những cao thủ Phật tộc này.

Quách Sương thì hiếu kì, nàng chỉ biết rõ Lăng Hàn yêu nghiệt nhưng không nhìn thấy tận mắt, cũng không cách nào tưởng tượng nổi Lăng Hàn lại có thể chống lại Thánh Nhân, hơn nữa còn là Thánh Nhân ngũ tinh.

Nhưng đối phương phí nhiều tâm tư, hắn tiến vào Tịnh Địa với mục đích gì?

Nàng có thể đoán được, Lăng Hàn nhất định đến vì Chúng Sinh trì, dụng ý tiến vào Chúng Sinh trì là gì?

Hiện tại, Chúng Sinh trì trực tiếp tiêu hao hết hai phần ba, có thể thấy được bị Lăng Hàn hấp thu nhiều năng lượng như vậy, vấn đề là có tác dụng gì?

Thời điểm Lăng Hàn là Tôn Giả đỉnh phong, hiệu quả rèn luyện của Chúng Sinh trì đã không có ý nghĩa gì, hơn nữa cũng không thể trợ giúp thắp sáng Thánh hỏa, bởi vì đây là tín ngưỡng lực chuyển hóa mà thành.

Bởi vậy, nàng vô cùng hiếu kì, hiện tại nàng nghĩ mãi mà không rõ.

– Ngươi và hắn có chuyện gì không muốn người ta biết hay sao?

Đột nhiên Thích Cương chỉ đầu mâu vào Quách Sương, hắn dùng thần thức truyền âm hỏi.

Bình Luận (0)
Comment