Tham Gia Gameshow Cùng Anh Trai Nổi Tiếng

Chương 132

Tô Chi đưa Lục Úc trốn trong biển hoa, cho đến khi các cô gái bên đó không tìm thấy người mới trở về.

Hai người nằm trên bãi cỏ trống ở chỗ khác, nhìn về phía bầu trời xa xa.

Thời tiết hôm nay rất tốt, tươi đẹp lại chói mắt.

“Lục Úc, tâm trạng bây giờ của anh thoải mái không? Có tốt hơn chút không?”

“Rất thoải mái, đây là lần đầu tiên tôi có loại trải nghiệm này.” Trải nghiệm tốt đẹp lần đầu tiên của Lục Úc là Tô Chi mang lại cho anh, “Cảm ơn em đưa tôi đến đây.”

“Khách sáo gì chứ, mọi người đều là bạn bè.” Tô Chi nói, “Trước kia anh giúp đỡ tôi nhiều như vậy, đây là điều nên mà.”

Hơn nữa Lục Úc không chỉ giúp cô phụ đạo bài tập, trong mỗi này lễ còn sẽ tặng cô lì xì và quà, thật sự là một người rất tốt.

Lục Úc, “…”

Nghe thấy cô nói bạn bè, Lục Úc liền cảm thấy nhục nhã hổ thẹn, anh không dám tỏ tình với Tô Chi, sợ rằng bạn bè không làm được, sau này ngay cả gặp cô cũng sẽ không thể tìm được lý do.

Cả hai nằm trên bãi cỏ trong nửa giờ, cho đến khi nhịp tim trở lại bình thường, bọn họ mới đứng dậy, sợ ai đó lại đến, không ở lại nhiều.

“Tôi đưa anh đi dạo điểm tham quan tiếp theo.”

“Được.”

Điểm tham tuan tiếp chính là cổ trấn, đường phố cổ trấn ở đây có một màu sắc khác, trên đường vẫn có người mặc Hán phục, còn có người đang quay video ngắn.

Bên đường có rất nhiều thứ tiện ích để mua, Tô Chi dừng lại trước một quầy hàng bán mặt nạ.

“Anh muốn mang mặt nạ không? Cái này rất đẹp, rất hợp với anh.”

Trên đường phố có rất nhiều người đều mang mặt nạ, Tô Chi không muốn để anh bị nhận ra khi đi dạo phố, sẽ rất phiền phức.

Lục Úc nhìn mặt nạ trong tay cô, một cái mặt nạ búp bê dễ thương, hợp với anh chỗ nào chứ?

“Nè, đeo lên cảm nhận thử.” Tô Chi tự mình cũng lấy một cái, “Ông chủ ơi, bao nhiêu tiền vậy?”

Ông chủ báo số, Tô Chi cảm thấy rẻ bèn mua hai cái.

Cô tự đeo lên trước, nhìn Lúc Úc cầm mặt nạ do dự, cô nói, “Cần tôi mang giúp anh không?”

“Để tự tôi.” Lục Úc có chút ghét bỏ cái nơ màu hồng kia, khi đối mặt, anh vẫn phải nhượng bộ.

Tô Chi nhìn thấy Lục Úc đeo mặt nạ lên đáng yêu hơn, chứ đừng nói, vẫn thật sự rất đáng yêu.

“Đi, dẫn anh ăn đồ ngon.”

Có mặt nạ che mặt, vừa hay có thể ăn vụng đồ ăn.

Tôi qua Tô Chi và Lâm Mạt chiến đấu ác liệt ở phố ẩm thực, cũng chỉ ăn non nửa con phố, vẫn rất nhiều món ngon vẫn chưa ăn được.

Sắp đến trưa, người đi đường ở phố ẩm thực cũng càng đông, kẻ qua người lại.

Tô Chi dẫn Lục Úc nếm thử những món ăn mà cô cảm thấy mùi vị không tồi, ăn xong một tiệm lại đổi sang tiệm khác.

Gặp được đồ ăn ngon, Tô Chi cũng sẽ gói lại định mang về cho Du Gia Lý ăn, buổi trưa rồi, không biết ông ấy đã dậy chưa.

“Anh còn muốn ăn gì không? Đưa anh đi.”

Lục Úc xua tay, “Đủ rồi, đã no căng rồi.”

Hôm nay anh đã trải nghiệm rất nhiều món ăn không thể mà trước kia không dám ăn, hôm nay đều nếm thử rồi.

Anh phát hiện mỗi lần ở cùng với Tô Chi, tâm trạng sẽ trở nên tốt hơn, bụng cũng sẽ trở nên căng hơn.

“Vậy chúng ta về thôi.”

Tô Chi biết rõ ngôi sao ăn rất ít, cũng không khuyên anh ăn nữa.

Lục Úc gật đầu, “Được, để tôi cầm cái này.”

Anh cầm lấy cái túi trong tay cô, còn chen mở đường bảo vệ ở trước mặt cô mới để cô đi.

Tô Chi lại phát hiện ra ưu điểm của Lục Úc, vừa ga lăng lại biết cách chăm sóc người khác.

Hai người an toàn bước ra từ trong đoàn người sôi nổi, không ai nhận ra bọn là là một chuyện rất sướng.

Trên đường trở về cửa hàng truyện tranh, người đi đường giảm bớt, bầu không khí náo nhiệt cũng ngay lập tức biến mất.

Mặt nạ của hai người vẫn chưa tháo xuống, đi thẳng vào cửa hàng truyện tranh, mới lấy mặt nạ xuống.

Trên mặt ngấm một lớp mồ hôi mỏng, làn da trắng nõn cũng trở nên đỏ ửng.

“Lục Úc, anh muốn đánh răng rửa mặt không? Tôi tìm đồ cho anh.”

Hai người lại đến biển hoa, lại đến phố ẩm thực, áo quần trên người sớm đã ướt đẫm mồ hôi rồi.

Tô Chi tìm một bộ quần áo của Du Gia Lý cho anh, áo thun màu trắng và quần màu đen, còn tìm một đôi dép lê cho anh.

“Anh cứ mặc trước đi, dáng người của chú Du cũng gần giống anh, chắc là có thể mặc.”

“Vậy tôi đi.” Lục Úc cũng cảm thấy cả người dính chặt không thoải mái, còn có một mùi mô hôi khó chịu.

“Ừm, tôi cũng đi tắm.”

Tổng cộng có hai chỗ tắm rửa, phòng khách có một phòng tắm, trong phòng cô có một cái.

Sau khi cô về phòng gội đầu, tắm rửa và thay quần áo, chuẩn bị sấy tóc, nghe thấy dưới phòng khách truyền đến tiếng động không nhỏ, còn nghĩ rằng có người đến gây chuyện, vội vàng chạy xuống.

Trên mặt đất là một mớ lộn xộn, giá sách truyện tranh đổ xuống, truyện tranh cũng rải rác khắp nơi.

Mà hai người gây ra tất cả phát sinh này chính là Lục Úc và Du Gia Lý, hai người họ còn đang đánh nhau, nhìn thấy giá sách bên cạnh cũng sắp gặp hoạ.

Cô vội vàng nói ra, “Đừng đánh nữa! Giá sách sắp hư rồi!”

Hai người nhìn thấy cô đi qua, mới dừng tay lại, nhưng động tác túm lấy nhau vẫn không buông ra.

Tô Chi đi qua, không tốt nói, “Hai người đánh nhau làm gì thế? Cửa tiệm sắp bị hai người phá dỡ rồi?”

Thấy bọn họ vẫn không buông tay, cô trực tiếp lên tay, “Buông ra.”

Lục Úc buông tay trước, nhìn chằm chằm Du Gia Lý, trong mắt mang theo ý dò xét.

Mà Du Gia Lý thì buông tay với vẻ mặt tồi tệ.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Tô Chi muốn biết một tiếng đồng hồ cô không ở đây, hai người họ đã xảy ra chuyện gì.

“Chú tưởng rằng có trộm vào nhà.”

Du Gia Lý lời lẽ hùng hồn nói, “Cậu ấy còn gọi chú là chú, chú lại không quen biết cậu ấy, đừng nghĩ kết thân với chú.”

“Cháu không có kết thân, chú trông rất giống với chú nhỏ mất tích của cháu.” Lục Úc nhìn ông ấy, càng nhìn càng giống, đặc biệt là đôi mắt đó.

Anh vừa mới tắm rửa xong ra ngoài, liền chạm mắt với Du Gia Lý vừa xuống lầu, anh sững sờ gọi một tiếng chú, sau đó đã bị ông ấy bất ngờ đánh vào đầu, anh ngay cả chỗ đánh trả cũng không có.

“Cháu xem cậu ấy vẫn nói nhảm đấy.” Du Gia Lý nhìn anh, “Chiêu này vô dụng đối với chú, cho dù cháu muốn theo đuổi Chi Chi, kết thân với chú cũng vô dụng.”

Lục Úc, “…”

Sao ông ấy biết?

Tô Chi, “Chú Du, trước tiên chú đừng kích động, anh ấy là bạn của cháu, đặc biệt đến thăm cháu, là một người tốt.”

Cô giải thích, “Gọi chú là chú, không phải chú nên vui mừng sao? Gọi khiến chú trẻ đấy.”

Du Gia Lý không thích người khác kết thân với ông ấy, cũng không thích giả dối qua loa, càng không thích kẻ trộm.

Ông ấy không may coi Lục Úc như kẻ trộm, haizzz.

“Không phải, tôi không nói đùa, ông ấy thật sự trông giống với chú của anh, ngoại trừ vết sẹo trên mặt.” Lục Úc cẩn thận nhìn Du Gia Lý, “Tôi có ảnh của ông ấy, em xem.”

Tô Chi hoài nghi nhận lấy, phóng to bức ảnh so sánh với Du Gia Lý, quả nhiên thật sự giống nhau.

Người trong bức ảnh trẻ tuổi hơn, khoảng 20 30 tuổi, cũng là một người đẹp trai tuấn tú lịch sự, ảnh chụp lười nhác dựa vào cái cây.

“Đúng là rất giống, chú Du, lúc trẻ chú rất đẹp trai nha.”

Du Gia Lý nhìn người trong bức ảnh, quả nhiên trông giống với ông ấy, nhưng ông ấy không có ảnh hưởng chút nào, đối với Lục Úc càng không có.

“Trên thế giới người mặt mũi giống nhau nhiều như vậy, lỡ nhỡ chú không phải thì sao.”

“Lỡ như đúng thì sao.” Lục Úc không nghĩ rằng ông ấy sẽ nói như vậy, “Từ sau khi chú mất tích, ông nội liền bị bệnh, ông rất nhớ chú.”

Du Gia Lý vốn muốn phản bác, nhưng lời đến bên miệng, ông ấy không lại không nói ra.

Dưới sự giải thích của Lục Úc, Tô Chi đã biết sơ sơ sự tình rồi.

Trong vụ tai nạn xe năm đó, dẫn đến bố mẹ của Lục Úc qua đời, chú thì mất tích trên biển, tìm kiếm nhiều ngày không thành, được cảnh sát kết án xác suất sống còn không lớn, từ bỏ việc tìm kiếm và giải cứu chú.

Giây phút mà ông ấy sắp bị chết đuối được người ta cứu, đưa đến bệnh viện mới lấy về được một mạng.

Nhiều năm như vậy nhưng ông nội vẫn không từ bỏ tìm kiếm chú, thật không ngờ sẽ gặp nhau dưới tình huống này, nhưng ông ấy dường như không có ký ức, còn trở thành bộ dáng này.

“Sẽ không trùng hợp thế này chứ?” Tô Chi nói, “Chú Du, không phải chú được bộ đội cứu được dưới biển sao? Ngộ nhỡ hai bọn chú thật sự có quan hệ gì thì sao?”

Chuyện này Tô Chi nghe bố nuôi nói, lúc đó ông ấy cũng ở đơn vị đồn trú.

Du Gia Lý trầm mặc một lúc nói, “Đâu có chuyện trùng hợp như vậy.”

Ông ấy sớm đã quen cuộc sống này, mặc dù cũng sẽ nghĩ rằng nếu ngày nào đó gặp người thân, bộ dạng hiện giờ của ông ấy có lẽ sẽ làm cho đối phương rất thất vọng.

“Có phải trùng hợp hay không làm NDA là biết.” Lục Úc bước lên nhìn Du Gia Lý, “Chú ơi, cho cháu mấy sợi tóc của chú.”

Anh nhìn đầu tóc của chú không nhiều lắm, “Hoặc là móng tay.”

Lục Úc muốn kiểm tra rõ chuyện này, không muốn bỏ qua bất kỳ một khả năng nào.

Ông nội tìm chú nhiều năm như vậy, lúc đón Tết năm nay vẫn đang nhớ ông ấy, nếu Du Gia Lý thật sự là chú của anh, vậy thì ông nội chắc chắn sẽ rất vui mừng.

Anh cũng rất vui, bởi vì lúc nhỏ, quan hệ anh và chú tốt nhất, ông ấy dạy anh học và kỹ năng.

Du Gia Lý không nhúc nhích, ông ấy vẫn chưa nghĩ ra chuyện này xử lý thế nào, đối với ông mà nói quá đột ngột.

“Chú Du, chú đang do dự gì vậy?”

Tô Chi nghĩ, nếu Du Gia Lý và Lục Vũ là quan hệ người thân, đó là chuyện tốt nhất trên đời.

“Để chú suy nghĩ một chút.” Du Gia Lý đã quen với cuộc sống hiện giờ, lỡ như là người thân, ông ấy không biết phải đối mặt như thế nào, lỡ như không phải là người thân, ông ấy sẽ rất thất vọng.

“Chú Du.”

Tô Chi thấy ông ấy bỏ đi cũng không quay đầu lại, “Lục Úc, tính tình của chú Du là như vậy, anh đừng trách móc.”

“Không sao, ông ấy có thể một thời gian không thể chấp nhận.” Tâm trạng bây giờ của Lục Úc cũng rất phức tạp, hy vọng Du Gia Lý là người chú đã mất tích của anh.

Tô Chi hỏi anh, “Hôm nay anh phải đi sao?”

“Ừm, ngày mai còn có công việc.” Công việc của Lục lùi lại đến ngày mai, lượng công việc của ngày mai sẽ tăng thêm.

Tô Chi gật đầu, “Vậy thì đợi chú Du đã.”

Cô thấy tâm trạng hiện giờ của Lục Úc rất sa sút, bèn không nói chuyện nữa, ngồi bên cạnh anh, hôm nay không có khách nào, cửa hàng truyện tranh chỉ có tiếng nhạc nhẹ nhàng.

Du Gia Lý lúc này đi ra ngoài, mãi đến bữa tối mới quay về, “Có thể cho cậu tóc, nếu tin tốt thì nói với tôi, còn nếu không thì đừng nói.”

Lục Úc gật đầu, “Được ạ, chú.”

Du Gia Lý, “…Vẫn không biết có quan hệ hay không, đừng gọi thân thiết như vậy.”

Lục Úc, “Được ạ, chú.”

Du Gia Lý, “…”

Hiếm có nhìn thấy Du Gia Lý khuất phục, Tô Chi ở bên cạnh cười trộm, đồng thời hy vọng có một kết quả tốt.

*

Buổi tối, trên mạng xuất hiện một chủ đề nóng hổi nhỏ, về việc trong bức ảnh có phải là Lục Úc hay không.

Lâm Mạt cũng lướt được, cô giơ điện thoại kích động la lên, “Chi Chi, đây không phải là biển hoa ở trấn Thanh Thuỷ của chúng ta sao? Thần tượng của tớ, anh ấy vậy mà lại đến biển hoa?”

Trời ơi, buổi sáng cô đang ngủ, ngủ thẳng đến buổi chiều mới tỉnh dậy, hoàn toàn đã bỏ lỡ cơ hội gặp gỡ rồi.

“Còn nữa, cái người bên cạnh anh ấy sao giống cậu như vậy chứ?”

Tô Chi vừa ăn trái cây vừa nói, “Là tớ, tớ dẫn anh ấy đi.”

Hôm qua Lâm Mạt nói muốn ngủ nướng, cô bèn không gọi.

Biểu cảm của Lâm Mạt mất kiểm soát, “A a a! Sao cậu không gọi tớ đi cùng chứ?”

“Cậu không phải nói muốn ngủ nướng.” Tô Chi nhìn cô bằng một nửa con mắt, “Làm sao tớ còn quấy rầy cậu.”

Sau khi Lục Úc lấy được tóc của Du Gia Lý, 6 giờ chiều quay về, ngày mai anh còn có việc, cô không thể làm chậm trễ công việc của anh, liền không giữ anh lại.

“Nhưng mà, tớ muốn gặp thần tượng mà.” Lâm Mạt nghẹn ngào khóc, “Lần sau có chuyện tốt này nhất định phải đưa tớ theo nữa, hu hu hu, tớ đã bỏ lỡ gặp thần tượng trong biển hoa.”

Tô Chi không thèm để ý đến cô, tiếp tục ăn trái cây.

Sau khi Lâm Mạt hồn vía trở lại, hỏi cô, “Không phải, sao thần tượng đột nhiên đến tìm cậu? Anh ấy đến đây làm việc sao?”

Mặc dù biết mối quan hệ của chị em và thần tượng không tệ, nhưng mà thôi, hai người hẹn nhau đi dạo ở biển hoa làm cho cô nghĩ nhiều.

“Tâm trạng gần đây của anh ấy có thể không tốt lắm, đến đây thư giãn.” Tô Chi nói, “Đừng đăng lung tung lên mạng.”

Cô đưa Lục Úc chạy đến biển hoa trốn, các cô gái không tìm được người, từng người thất vọng trở về.

Trên mạng nhìn thấy bài đăng như vậy không có gì bất ngờ, Lục Úc không tiện nói với Chu Hồi, để tránh anh ta lại hỏi đông hỏi tây.

Là Tô Chi tìm anh cả nhờ mới đè chủ đề phổ biến trên mạng xuống, thực sự không có nhiều cư dân mạng nhìn thấy chủ đề này, cho dù nhìn thấy, cũng không chắc chắn người trong bức ảnh có phải là Lục Úc hay không.

Chủ đề này không tạo ra sự chú ý quá nhiều, sẽ không gây ra ảnh hưởng gì đối với Lục Úc.

“Tớ chắc chắn không đăng lung tung.” Lâm Mạt chen qua ngồi, “Thần tượng làm sao vậy? Tại sao tâm trạng không tốt?”

“Tớ không biết.” Tô Chi không hỏi, đây là phỏng đoán của cô, “Có thể là vì công việc đi.”

Danh tiếng của Lục Úc càng lớn thì áp lực công việc cũng sẽ càng lớn, người giống như anh lại nói chuyện tình cảm, ngoài trừ công việc không có lý do khác.

“Nếu là công việc, tớ không thể giúp được, tớ chỉ có thể ở dưới Weibo ủng hộ anh ấy.” Lâm Mạt hỏi cô, “Chuyện của anh ấy và Diệp Đan Hân có phải là thật không?”

“Không phải.” Tô Chi nói, “Anh ấy nói hai bọn họ không quen biết.”

“Ya ya! Tớ biết ngay thần tượng không có quan hệ gì với cô ta.” Lâm Mạt vui vẻ nói, “Thần tượng là mỗi một người đu idol chúng tớ hâm mộ.”

Tô Chi nhún vai, không đu idol, không hiểu lắm.

“Giờ muốn ra ngoài đi dạo không?” Tâm trạng hiện giờ của Lâm Mạt rất tốt.

Tô Chi lắc đầu, “Tớ phải trông cửa hàng, chú Du ra ngoài rồi, không biết lúc nào mới về.”

Du Gia Lý nói ông ấy không có cảm hứng sáng tác, muốn ra ngoài đi dạo, tìm linh cảm.

Cô cảm thấy ông ấy buồn phiền là vì chuyện mà Lục Úc nói.

“Vậy được thôi, ở trông cửa hàng cùng với cậu, có muốn xem chương trình giải trí chăm bé không, thứ bảy có thể nhìn thấy thần tượng trên chương trình, nhất định sẽ rất đáng xem.”

Giọng điệu của Lâm Mạt mang theo sự mong đợi hết sức, rất muốn biết thần tượng chăm trẻ là một cảnh như thế nào.

“Xem đi.”

Gần đây Tô chi không có chuyện gì, quay về trấn Thanh Thuỷ chính là muốn thả lỏng tâm trạng, ngày mai có thời gian sẽ đi thăm bố mẹ nuôi.

*

Gần đây ông nội đi du lịch rồi, hai ngày nữa mới quay về, Lục Úc chưa nói chuyện này với ông nội, anh lấy tóc của ông tự mình đến bệnh viện.

Nếu là kết quả tốt thì nói, nếu không phải thì chuyện này coi như chưa từng xảy ra.

Lục Úc nhìn điện thoại, đang tính toán thời gian ra kết quả.

“Tiểu Úc, cậu thật sự tham gia “Một tuần hạnh phúc bên bé cưng”, những đứa trẻ ở trong đó đều rất khó dẫn theo.” Chu Huy lại nói, “Còn ảnh hưởng đến hình ảnh nam thần từ trước đến giờ của cậu.”

Chu Huy, “Cậu muốn trả ân tình cho người ta, cũng có rất nhiều cách, không nhất thiết phải tham gia chương trình giải trí mà ông ta gửi qua. Cậu nhìn xem chương trình giải trí mấy kỳ trước của ông ta, độ nổi tiếng cũng không cao lắm, hơn nữa trẻ con từng đứa một rất khó hoà hợp, tôi thật sự sợ cậu không thể làm được.”

Thực ra lúc đầu Lục Úc muốn nhận chương trình giải trí “Bố ơi, đi đâu thế?”, anh ta không đồng ý lắm, nhưng anh ta không chịu nổi tính khí của Lục Úc, anh ta chỉ có thể đồng ý.

Thời gian ghi hình gần đến, anh ta càng ngày càng hổ thẹn Lục Úc tham gia chương trình này, hy vọng anh có thể thay đổi chủ ý, cho dù bồi thường phí phạt cũng không vấn đề gì.

Lục Úc, “Đã từ chối ông ta một lần rồi, lần này không tiện từ chối nữa, nếu chương trình không nổi tiếng lắm, tôi đi cũng không ảnh hưởng gì.”

Đạo diễn quay “Một tuần hạnh phúc bên bé cưng” là lớp trưởng trước đây của bọn họ, trước kia lúc đi học, mối quan hệ của bọn họ cũng tốt hơn bạn học bình thường một chút, khi mới ra mắt, lớp trưởng cũng giúp đỡ anh rất nhiều.

Chu Huy lo nghĩ sắp hói tóc rồi, “Nhưng cậu đi chưa chắc sẽ không giống như vậy, lỡ như rất nhiều cư dân mạng đến vây xem cậu phát sóng trực tiếp không dẫn theo trẻ con thì phải làm sao?”

“Rất nhiều cư dân mạng hiện giờ đều đang mong chờ biểu hiện của cậu, cậu nói chuyện này nếu thất bại, cậu sẽ…”

Lục Úc, “Không nghiêm trọng lắm, tôi từng chăm sóc Tiểu Vũ Điểm, rất dễ chăm.”

Anh thích kiểu trẻ con mềm mại đáng yêu, nhìn vẻ mặt vui cười của chúng, sẽ rất dễ chịu.

Chu Huy, “Khách mời trẻ con có thể giống nhau sao? Lỡ như cậu gặp được con quỷ nhỏ, có cậu chịu đựng.”

Anh ta thì không sợ Lục Úc nóng nảy nổi giận, anh ta sợ Lục Úc chăm sóc trẻ con không chu đáo, lúc cộng thêm việc chăm sóc trẻ con, sẽ làm ra những chuyện có tổn hại đến hình tượng của anh.

“Vận may của tôi cũng được.” Lục Úc nói, “Cũng chỉ là 7 ngày, lại không phải trải qua cả đời, cứ sắp xếp như vậy đi.”

Anh không thích làm ra chuyện lỡ hẹn.

Chu Huy thoả hiệp, “Được rồi, nghe lời cậu, nhưng lúc cậu ghi hình chương trình phải chú ý chút.”

Anh ta phải đặt cho Lục Úc sổ tay nuôi dạy con cái, để anh cố gắng xem thử.

*

Rất nhanh đến thời gian ghi hình chương trình “Một tuần hạnh phúc bên bé cưng”, 6 giờ sáng, trang web chính thức công bố thông tin khách mời lên Weibo.

Bọn họ lần lượt @ 5 diễn viên ngôi sao, chào mừng sự tham gia của họ.

Khách mời nhí sau khi chương trình bắt đầu mới được giới thiệu.

Trong 5 diễn viên ngôi sao kể ra độ nổi tiếng của Lục Úc lớn nhất, anh được trang web chính thức @ đầu tiên, rất nhiều cư dân mạng nhìn thấy tên của anh, đều rất có hứng thú nhấp vào.

Trong tên khách mời ngôi sao lần này đã thay đổi một người, người ở phía sau tên của Lục Úc trở thành Diệp Đan Hân, trước đó không phải là cô ta.

“Lục Úc và Diệp Đan Hân, bọn họ đây là đã hẹn cùng nhau đến chương trình “Bố ơi, đi đâu thế?” sao?”

“Hai người họ không phải không có quan hệ gì sao? Làm sao quay xong rồi, còn hẹn cùng nhau lên chương trình giải trí.”

“Không biết, cuộc sống của giới ngôi sao ai sẽ hiểu được, lỡ như giải thích bên ngoài chỉ là giả thì sao?”

“Cuối cùng sắp bắt đầu phát sóng trực tiếp rồi, tôi muốn xem Lục Úc chăm sóc trẻ con, tôi rất tò mò đỉnh lưu chăm bé như thế nào?”

“Lục Úc vậy mà lại nhận chương trình “Bố ơi, đi đâu thế?” trẻ con ở trong này đều không dễ đối phó, anh ấy sao lại nghĩ quẩn như thế chứ!”

“Tôi thấy vẫn tốt mà, đa số bạn nhỏ đều rất đáng yêu nhé.”

“Vậy phải dựa vào vận may gặp được nha, trước kia có một ngôi sao nữ gặp phải một thằng quỷ nhỏ, lập tức bị chọc giận phát khóc, cũng hết đường.”



Một nửa sự quan tâm của cư dân mạng được được thu hút bởi Lục Úc và Diệp Đan Hân tham gia chương trình, một nửa được thu hút bởi Lục Úc chăm trẻ thế nào, hiệu quả làm nóng trước của chương trình không tồi, độ nổi tiếng đã cao hơn mấy kỳ trước.

Đạo diễn tổ chức chương trình giải trí vui mừng không có gì sánh bằng, cũng là bạn học của Lục Úc, sau khi tốt nghiệp bởi vì không nhận được bộ phim nào, anh ta liền đi theo chú họ chuyển nghề làm đạo diễn. Năm ngoái mới bắt đầu chuẩn bị loại chương trình này, mặc dù có nổi tiếng, nhưng hiệu quả vẫn kém xa với anh ta dự tính.

Anh ta vẫn luôn rất phiền não về chuyện này, muốn để cư dân mạng quan tâm đến chương trình nhiều hơn.

Trước đó đã từng mời Lục Úc đến tham gia, nhưng bị anh từ chối vì lý do công việc, sau đó anh ta thử gửi lại một lần, anh đã đồng ý.

Quả nhiên kiên trì sẽ được đền đáp, anh ta mời Lục Úc đến thị trấn là một chuyện vô cùng chính xác.

Weibo chính thức đăng lên chưa được bao lâu, độ nổi tiếng đã vượt qua lưu lượng truy cập mấy kỳ trước kia của anh ta.

Lưu lượng từ đỉnh lưu quả nhiên danh bất hư truyền.

Bởi vì quan hệ bạn học, chi phí anh ta đưa cho Lục Úc cũng không cao lắm, giống như khách mời khác.

Trợ lý nhìn thấy độ nổi tiếng không thể kìm nén được niềm vui, “Đạo diễn ơi, chương trình kỳ này của chúng ta nhất định sắp nổi tiếng rồi. Lục Úc và Diệp Đan Hân, hai cái tên này đặt cùng nhau chính là một điểm bùng nổ.”

Chương trình nổi tiếng rồi, còn sợ không kiếm được tiền sao? Con sợ không có thưởng tháng sao?

Nụ cười trên mặt của đạo diễn cũng không thể giấu được, “Nhìn thấy rồi, lưu lượng truy cập cao hơn nhiều so mấy kỳ trước, cảm ơn tình bạn của Lục Úc giúp đỡ.”

Diệp Đan Hân là cô ta tự mình chủ động yêu cầu tham gia, đưa một nửa chi phí cũng được, đúng lúc có một khách mời không muốn tham gia lắm, anh ta tạm thời thay Diệp Đan Hân vào.

Trợ lý ghen tị nói, “Thật tốt quá, có một người bạn học như vậy.”

“Đương nhiên tốt rồi.” Đạo diễn nói, “Cậu đi xem thử chỗ bên ngoài đã làm xong hay chưa, thiết bị xung quanh chuẩn bị một chút, không thể xảy ra tình huống bất ngờ.”

Trường quay sẽ đến 5 bạn nhỏ, đều là những đứa trẻ trong khoảng từ 3 đến 6 tuổi, cần phải chăm sóc thật tốt, không thể xuất hiện điều bất trắc.

Trợ lý nói, “Được thôi đạo diễn, tôi đi ngay lập tức.”

Bên này đang chuẩn bị thiết bị phát sóng trực tiếp, mấy vị khách mời mời đến cũng đang trên đường đến.

Chu Huy nhìn thấy trên Weibo “Một tuần hạnh phúc bên bé cưng” vừa đăng bài lại xuất hiện tên khách mời mới, mấu chốt là người này và Lục Úc thời gian trước mới truyền tin đồn, nếu điều này gặp phải trong chương trình giải trí chăm bé, không phải sẽ làm ra điểm nóng khác, cũng không nói nên lời.

“Tiểu Úc, khách mời đổi người rồi, Diệp Đan Hân cũng sẽ tham gia chương trình.” Chu Huy nói, “Không biết lần trước có phải cô ta cố ý cọ nhiệt của cậu hay không, lần này cậu phải cách xa cô ta chút.”

Lần trước chuyện gặp nhau ở khách sạn, bây giờ anh ta nghĩ lại vẫn rất tức giận, anh ta và Lục Úc vừa mới xuống xe chưa được bao lâu, Diệp Đan Hân và người đại diện của cô ta cũng chạy tới.

Diệp Đan Hân bắt chuyện với Lục Úc, còn nhất định chen vào ở giữa, sau khi mấy người lần lượt vào khách sạn, bị chụp ảnh lại, nhưng góc độ trên bức ảnh không đúng, có vẻ Lục Úc và Diệp Đan Hân trông quan hệ rất thân thiết.

Anh ta thấy thôi cũng nóng nảy, chứ đừng nói là các fan hâm mộ.

“Biết rồi.” Lục Úc gật đầu.

Anh không có hứng thú lắm đối với chuyện của Diệp Đan Hân, anh đang nói chuyện với Tô Chi, chủ đề của cuộc trò chuyện rốt cuộc Du Gia Lý có phải là chú ruột mất tích của anh hay không.

“Tối nay sẽ có kết quả, sau khi tôi lấy được sẽ nói với em.”

Tô Chi, “Được, đừng thấy dáng vẻ không kiên nhẫn của chú Du, mấy ngày nay hình như chú ấy cũng đang mong chờ kết quả của chuyện này.”

Lục Úc, “Tôi cũng hy vọng có một kết quả tốt.”

Như vậy mỗi lần nhìn thấy ảnh của chú ông nội sẽ không đau lòng nữa, nếu gặp được người thật nhất định sẽ vui mừng, nếu vui vẻ, nói không chừng ngay cả sức khoẻ cũng có thể có chuyển biến tốt.

Tô Chi, “Bây giờ anh đang bận sao? Có phải hôm nay phải ghi hình chương trình giải trí chăm trẻ không?”

Lục Úc, “Trên đường đến tổ chương trình.”

Anh giống như sợ cô hiểu lầm nên giải thích.

“Tôi và Diệp Đan Hân không quen biết, tôi không biết cô ta cũng sẽ đến tham gia chương trình.”

Tô Chi, “…”

Vội vàng giải thích như thế làm gì? Cô còn không biết Diệp Đan Hân cũng đến chương trình, được anh vừa đề cập như vậy, cô liền nhấp vào Weibo.
Bình Luận (0)
Comment