Tân Kỷ

Chương 17 - Nam Lâm Đại Hội Còn Một Tháng

Ba tháng gần đây Trần Tiêu chỉ tập trung tu luyện và tu luyện, sáng thì tập luyện và trau chuốt Ngũ Hành Pháp Chỉ đến tối lại vận công theo Thiên dược Dưỡng linh công. Công việc lặp lại như vậy khá buồn tẻ, nhưng đối với Trần Tiêu thì đây là thời gian quý báu để có thể xem xét những sai sót trong công pháp cũng như cải thiện pháp môn của mình.

Thường ngày Viên sư phụ hay đến xem và chỉ điểm cho cậu cũng như không quên nhắc nhở về Nam Lâm đại hội, những điều cần lưu ý, việc nên làm hoặc không nên làm. Thấy sư phụ mình như vậy làm cậu thấy chuyến đi lần này có thể có nguy hiểm rất lớn, thường thì sư phụ mình sẽ không biểu hiện nghiêm túc như vậy đối với các vấn đề xung quanh, chỉ có chuyến đi này sư phụ lại nhắc ra rả mỗi ngày.

Hôm nay là một buổi sáng đẹp trời, Trần Tiêu đang luyện tập thì thấy bóng dáng sư phụ mình hàng ngày. Nhưng hôm nay ông đã tìm được pháp môn phòng thủ cho cậu, nghe vậy làm cậu chợt hiểu tại sao mấy tháng nay sư phụ mình lại không có đưa pháp môn phòng thủ. Hóa ra là ông cũng phải đi tìm chứ cũng chẳng có sẵn, dù sao từ sau Khởi Đạo cảnh thì mỗi người sẽ bước ra một bước, không còn phụ thuộc quá nhiều vào công pháp sẵn có mà dựa trên bản thân là chủ yếu.

Pháp môn này có tên Huyền Vũ Vệ gồm ba thiên là Linh Quy, Thần Xà và Chân Võ. Thiên đầu tiên về Linh Quy nói về triệu hồi một con rùa xanh để bảo vệ bản thân, thiên thứ hai thì biến mình thành Thần Xà để kết hợp với Linh Quy tạo thành Huyền Vũ. Trần Tiêu xem sơ qua thì phát hiện không có ghi chép về thiên thứ ba mặc dù tựa đề có nói qua, cậu bèn thắc mắc.

Viên Thanh Thuần giải thích là khi phát hiện di tích cổ đó chỉ tìm được hai phần của pháp môn này còn thiên thứ ba thì không thấy tung tích. Nhưng ông cam đoan là mặc dù chỉ có hai thiên nhưng pháp môn này chắc chắn là hàng đầu trong phòng thủ.

Thấy vẻ mặt sư phụ mình tràn đầy chắc chắn như vậy càng làm Trần Tiêu nghi ngờ nhưng cậu vẫn học nó.

“Linh Quy là gì? Theo ý nào đó là Quy xuất phát từ Linh, Linh của ngươi lại là mộc hệ. Ứng với ngũ hành thì Thủy sinh Mộc mà thiên đầu tiên lại thuộc về hành thủy. Thế nên dựa trên những gì ta thấy thì Linh Quy của ngươi càng mạnh thì Linh của ngươi cũng sẽ càng cứng cáp.”

“Theo đệ tử thấy thì Quy phải ngày càng yếu mới đúng. Linh của ta là mộc hệ, lại là Linh mạnh mẽ sánh ngang Cửu Thiên thì sợ Linh sẽ hút khô tinh hoa của Quy.”

“Đấy chính xác là điều ta nói. Pháp môn này để rèn luyện Linh của ngươi, nếu nó hút tinh hoa của Linh Quy thì nó sẽ mạnh mẽ hơn, và càng mạnh thì nó lại có thể triệu hồi ra Quy mạnh hơn nữa. Hơn nữa pháp môn này có nói thiên thứ hai vốn là chuyên dùng cho hành mộc.” – Viên Thanh Thuần giải thích lấp lửng cho Trần Tiêu suy đoán con đường tiếp theo.

“Thì ra là thế! Sau đó Linh của ta sẽ mạnh mẽ ngồi trên Linh Quy từ đó có thể thay thế Thần Xà, Thần Xà mang mộc thuộc tính chắc chắn không thể nào mạnh như Linh có thể so sánh với Cửu Thiên như mình. Từ đó bỏ qua thiên thứ hai đến thẳng thiên thứ ba.”

“Nhưng không ổn, thiên thứ ba là Chân Võ nghĩa là Huyền Vũ chân chính. Thần Xà đã bị ta thay thế thì sao còn là Chân Võ? Hay là cứ theo hình dáng lúc Linh của ta trấn áp Linh Quy đặt tên nó là Trấn Vũ. Hay! Tên rất hay! Không còn Huyền Vũ Vệ nữa, mà từ giờ sẽ là Trấn Vũ Quyết.” – Trần Tiêu vừa tự nói vừa cười ha ha.

Đối diện Trần Tiêu là vị sư phụ đáng kính nào đó đang há hốc mồm vì ý tưởng khi sư diệt tổ như vậy. Thông thường người khác sẽ dựa vào công pháp mình học để sáng tạo ra con đường mới, có thể khác đi nhưng vẫn sẽ giữ những nền móng để tôn trọng người cũ. Nhưng tên đệ tử này lại thẳng chân đá Thần Xà khỏi lưng Linh Quy, chính mình áp chế Linh Quy giống như là đạp hết những tham ngộ của người đi trước. Chọn cách thô thiển nhất là dùng sức mạnh, thực lực vi tôn.

Hành động như vậy, đối với người nghĩ ra công pháp này mà nói giống như đến trước mặt hắn, cưỡi Linh Quy dưới háng, chân đạp Thần Xà, khuôn mặt khinh khỉnh và nói với giọng điệu đầy vẻ khiêu khích: “Giờ Huyền Vũ Vệ cũ kĩ này sẽ là Trấn Vũ Quyết của tôi.”. Chắc chắn người sáng tạo ra công pháp này sẽ tức đến mức thổ huyết.

Viên Thanh Thuần cảm thấy đệ tử của mình mới chỉ có ý tưởng manh nha ban đầu nhưng đã đầy một bụng suy nghĩ xấu, khiến hắn ngày càng lo lắng về tương lai một ngày tên đệ tử này đủ lông đủ cánh mà gọi mình là Viên Tiểu Thuần hay không.

Tu vi hiện giờ của Trần Tiêu đã là thiên dưỡng kỳ viên mãn. Sự tăng tiến tu vi nhanh như vậy một phần là do công pháp cậu chỉnh sửa có thể hấp nạp và luyện hóa nhiều linh khí hơn vào thể nội cũng như Dược Linh tông là một trong những tông hậu cần quan trọng nhất Nam Vực vì thế số lượng dược thảo cũng như linh khí ở nơi đây chất lượng tốt hơn nhiều so với những nơi khác nên việc tiến bộ của cậu cũng nằm trong sự cho phép của một tinh anh trong tông.

“Sau thiên dưỡng kỳ đó là Uẩn thể Hậu kì mà người ta hay có câu nói về nó chính là Thiên Địa sinh Mệnh. Mệnh ở đây chính là sinh mệnh nằm ở Mệnh Môn. Mệnh Môn này được một vị đại năng mang danh Hải Thượng Lãn Ông từ cách đây vài thời đại tìm ra cách đột phá nó dễ dàng hơn.” – Viên Thanh Thuần nói.

“Vị này phát hiện ở Mệnh Môn có hai huyệt gọi là Hỏa mệnh và Thủy mệnh. Xung kích hai huyệt này thì tỉ lệ đột phá sẽ cao hơn hẳn. Quan trọng là Hỏa mệnh và Thủy mệnh lại không tượng trưng cho Thủy Hỏa trong ngũ hành mà tượng trưng cho Âm Dương.”

“Chân Hỏa là Dương ý chỉ tu vi còn Chân Thủy là Âm ý nghĩa là thân thể. Đạt được hai thứ đó mới có thể xung kích Mệnh môn tiến đến Hậu kì của Uẩn Thể.”

“Tuy nhiên do căn cơ của mỗi người không giống nhau nên điều kiện cần đột phá cũng sẽ thay đổi. Ví dụ như đối với con căn cơ rất chắc chắn nên dù tu vi đã viên mãn nhưng thân thể vẫn chưa đủ nên không thể đột phá còn đối với người khác chỉ cần bằng một nửa của con thì đã có thể thử tấn cấp được rồi.”

“Thân thể của con vẫn chưa đủ sao?” – Trần Tiêu ngạc nhiên.

“Ngũ hành hoàn mỹ của con chỉ là những vòng tròn ngũ hành của thân thể. Vẫn chưa chạm đến bản nguyên nguyên tố nên vẫn còn nhiều thiếu sót. Thế nên ta muốn lần tiến về Nam Lâm này con có thể nhờ vào rèn luyện khiến thân thể cũng như tinh thần lột xác mà đột phá.”

“Vì cảnh giới này là cuối kì Uẩn Thể cảnh nên lúc đột phá con cần phải lựa chọn cẩn thận khi tấn cấp. Vì có đến ba dạng đột phá là Phàm Thai, Địa Căn và Thiên Chất.”

“Đó là gì thưa sư phụ.” – Trần Tiêu hỏi.

Ở tu hành giới, khi đột phá Uẩn Thể hậu kỳ thiên địa nguyên khí xung quanh sẽ hội tụ thành vòng xoáy tiến vào thân thể tu hành giả để cải tạo thân thể và tăng trưởng tu vi. Mỗi lần thiên địa nguyên khí tạo thành vòng xoáy để gia thân gọi là một chuyển. Cứ mỗi một chuyển tu vi sẽ tăng năm thành.

Tu luyện giả khi đột phá cảnh giới Thiên Địa sinh Mệnh này đạt từ nhất chuyển đến tam chuyển gọi là Phàm Thai mệnh. Thực lực của những người này bình thường, khi trải qua thiên địa nguyên khí gia thân tu vi chỉ tăng thêm gấp rưỡi, tư chất không tốt, cơ hội tấn cấp cảnh giới tiếp theo cũng rất thấp, là kiểu tu luyện giả làm nền thường bị mang ra so sánh với những thiên tài.

Tứ chuyển đến lục chuyển thì gọi là Địa Căn mệnh, tu luyện giả khi tấn cấp tu vi tăng gấp hai gấp ba lần bình thường. Những người này tu chất trung thượng, ở những nơi như hẻo lánh như Dược Linh tông thì có đệ tử lục chuyển cũng được xem là hạt giống trăm năm mới gặp một lần.

Cuối cùng là Thiên Chất mệnh từ thất chuyển đến cửu chuyển. Thất chuyển tu hành giả là thiên tài trăm năm có một, tu vi tăng tiến so với cảnh giới trước gấp bảy lần, là chưởng môn chí tôn trong tương lai của những tông môn cỡ lớn. Còn tu luyện giả đạt bát chuyển thì được xem là song thánh chi tư, thực lực tăng tám lần so với trước, được ca tụng là tuyệt thế thiên tài.

Cuối cùng đạt cửu chuyển được xem như thiếu niên chí tôn, tư chất vô tiền khoáng hậu. Nếu không thân tử đạo tiêu giữa chừng thì chắc chắn là vô địch trong cùng thế hệ.

“Còn một truyền thuyết nữa nhưng từ lâu đã không có ai đạt được, cực cảnh của Uẩn Thể cảnh – Trúc Cơ Đạo Thể. Ta cũng không biết điều kiện gì để đạt được nó nhưng tương truyền rằng người đạt được Trúc Cơ Đạo Thể thì tiên thiên và hậu thiên liên kết với nhau sẽ đột phá trên cả Địa căn và Thiên chất cũng như thực lực tăng mạnh đến mức độ vô cùng khủng bố.”

“Mạnh như vậy? Sư phụ có biết cách để đột phá Trúc Cơ Đạo thể không?” – Trần Tiêu nghe kể về sự mạnh mẽ thì hứng thú.

“Ngươi cũng quá đề cao sư phụ của mình quá rồi đấy. Dù sao ta cũng chỉ may mắn sở hữu nhiều thứ hơn người khác thôi.” – Viên Thanh Thuần ho khan.

Trần Tiêu lại hỏi sư phụ mình vài vấn đề về việc chuẩn bị cho đột phá rồi từ biệt ngài. Cũng không biết tại sao cậu đột nhiên muốn đọc Bách thảo kinh, gần đây Trần Tiêu cũng không xem nó nữa vì tác dụng của cuốn sách đã không còn nhiều như xưa. Nhưng dù sao cũng đồng hành từ khi cậu bắt đầu tu hành, chuyến đi sắp tới có thể nguy hiểm nên cậu cũng có phần cảm khái.

Chỉ còn một tháng đến khi tham dự Nam Lâm đại hội.

Bình Luận (0)
Comment