Tân Đấu La Đại Lục: Vương Giả Chi Lộ

Chương 7

Tiểu Bình khó hiểu nhìn con tiểu thú kỳ lạ đang oa oa cái mồm kia, xung quanh hiện tại không còn đầu Bạch Vân Hắc Hổ nữa, bao trùm hắn chỉ là một vùng không gian rộng lớn bao la như tinh hà, vô số đốm sáng lơ lửng. Đầu óc hắn dần trở nên mơ hồ "Mẹ nó! Lại bị dịch chuyển nữa sao, game gì mà lỗi nhiều thế này!?"

Tiểu thú bộ dáng ngây thơ vô tội, chớp chớp mắt:

"Chủ nhân, ngài đừng ngạc nhiên! A Hy là tinh linh của ngài, cũng là hệ thống hỗ trợ cho ngài! Thật vui khi được gặp chủ nhân a!Piiii..!"

"Chủ nhân?! Ta sao?!"

"Đúng! Ngài là chủ nhân của ta, vì khế ước đã được liên hệ thành công nhờ máu của ngài nên hệ thống đã tái khởi động, A Hy mới có cơ hội gặp chủ nhân!Piiii..!" Tiểu thú đáp.

"Đây lại là đâu vậy?! Thật không hiểu, trò chơi này bị lỗi nhiều đến thế sao A Hy? Ngươi nói xem, ngươi lại đưa ta đến đâu thế này?" Hắn ôm đầu, cơ thể bỗng chốc có chút khó chịu.

A Hy giật giật tai, khả khả ái ái bay đến sát mặt Tiểu Bình: "A Hy không hiểu chủ nhân nói gì!? Nơi đây là tinh thần chi hải của ngài, nó và thế giới bên ngoài hoàn toàn khác nhau, sau này ngài chỉ cần dùng ý niệm truyền đến là có thể vào được ngay!"

Tiểu Bình suy nghĩ một hồi, gật gù ngước mắt lên nhìn nó: "Ta hiểu rồi! A Hy, đăng xuất khỏi game cho ta!!" Hắn đã quá mệt mỏi với cái trò chơi này, bây giờ nếu được gã chỉ muốn có một tô mì xá xíu và leo lên giường thăng mà thôi. Ngày mai hắn còn phải đi làm mà giờ vẫn còn chưa được đánh một giấc no nê, thật là thống khổ.

Tiểu thú lượn qua lượn lại vài vòng, dùng hai chân trước của nó vẽ kí hiệu gì đó lên không trung, xong rồi quay sang nói với Tiểu Bình:

"Piii....!Chủ nhân, ngài không thể đăng xuất được đâu a!"

Lần này thì hắn thật sự nổi cáu, phóng người lên nắm lấy A Hy, giận dữ to giọng: "Ngươi nói gì?! Lặp lại lần nữa ta xem!"

"Vụttt..t!" Tiểu thú biến mất rồi xuất hiện ở cách đó không xa, ngữ điệu không mặn không nhạt:

"A Hy nói là ngài không thể đăng xuất được đâu a! Nơi đây không phải là Trái Đất!"

Thật khó để diễn tả cái cảm xúc của Tiểu Bình lúc này, cứ đứng yên như trời trồng ở đó, không cử động cũng không lên tiếng. Tiểu thú thấy hành động kì lạ của hắn, pi pi pô pô bay lại..

"Piii...!Chủ nhân, ngài lại làm sao rồi a!? Ngài phải nhanh chóng ra ngoài đi, con quái vật sắp sửa tấn công ngài kìa!"

Hắn cười, nụ cười rất nhạt nhưng cũng rất thê lương.

"Ha ha!! Ra ngoài, ra ngoài thì lại làm sao?! Bản thân bây giờ mắc kẹt trong cái trò chơi khốn kiếp này, đã vậy còn đang đối đầu với cái con Thập vạn niên hồn thú kia, ngươi nghĩ ta ra ngoài sẽ sống sót thoát khỏi đây sao!?"

Tiểu thú hí hửng, chống hai chân trước lên ra vẻ, trong người nó bỗng xuất hiện một tấm phù triện màu trắng nhìn rất quen mắt.

"Chủ nhân, ngài không định sử dụng nó sao!?"

"Đây....đây là... Hồi trấn phù! Ha ha, đúng rồi đúng rồi, sao ta lại quên mất đi nó chứ!" Tiểu Bình nhảy cẫng lên như ngây như dại, chợt quay sang nhìn A Hy, cặp mắt sáng rỡ:

"A Hy, cảm tạ ngươi! Nhưng ta muốn biết, vì điều gì mà trước đây không thể sử dụng hệ thống?! Còn nữa, đây là đâu?! Làm cách nào để có thể đăng xuất ra ngoài!?"

Thật sự trong lòng hắn đang có vô vàn câu hỏi cần lời giải đáp, thế nhưng quan trọng nhất bây giờ vẫn là tìm cách để thoát game đi ngủ, hắn đã quá suy sụp rồi.

"Tiing....!"

"Chủ nhân, dữ liệu đã tải xuống, A Hy xin được giải thích! Nơi mà ngài đang đứng là ngoại vi trung tâm của Tinh Đấu đại sâm lâm, một trong bảy cấm địa nhân loại nằm trên Đấu La Đại Lục, dựa vào số liệu phân tích trắc thí tương quan, A Hy mạnh dạn đoán rằng chúng ta đang ở niên đại trước mười vạn năm so với cốt truyện chính. Việc ngài không thể đăng xuất và việc không thể sử dụng hệ thống cùng có liên quan với nhau, bởi vì thân thể chủ nhân đã mất, chỉ còn lại linh thức tồn tại, vì sự cố đã xuyên không tới đây, mà A Hy cũng trở thành một phần trong thân thể ngài, hay nói cách khác A Hy là một trong những Vũ hồn của ngài..."

Tiểu Bình trừng mắt thật lớn, nói.... nói vậy không phải là hắn đã chết sao?! Làm thế quái nào mà chỉ một trò chơi đã khiến hắn nhanh chóng lên bảng đếm số như thế.

A Hy có vẻ hiểu hắn đang nghĩ gì, trước mắt Tiểu Bình bỗng xuất hiện một màn phản chiếu ti vi nhỏ, ghi lại khoảnh khắc định mệnh của hắn. (Xem lại cuối chương 4) Cuộc nói chuyện dần đi vào im lặng, ta ngó ngươi, ngươi ngó ta, bốn mắt nhìn nhau không biết phải nói sao cho phải.

Hồi lâu sau, khuôn mặt hắn dần bình thường lại, khẽ một tiếng thở dài, hướng ánh nhìn về phía xa xăm.

"Thiên ý! Đúng thật là thiên ý a! 24 năm sống trên đời của ta vậy mà lại trôi qua một cách nhạt nhòa như vậy, đến cuối cùng lại bị nhốt trong này vĩnh viễn không thể thoát ra! Hừ, đợi đấy! Đã không ra được thì lão tử cũng phải thành vương thành tướng trong đây, Đường Tam hả? Hoắc Vũ Hạo hả? Long thần, thần cách cái gì gì đó hả? Lão tử sẽ vượt qua hết, hahaha!" Tiểu Bình cất tiếng cười to, dường như cố gắng khiến cho bản thân hắn có một mục tiêu mới, quên đi chuyện hắn xuyên không....vào game.

A Hy vẩy vẩy đôi tai trắng muốt của mình, bộ dáng đáng yêu nói nhỏ:

"Pii...! Chủ nhân nhất định sẽ là nhân vật phong vân số một a! Pii...! Như vậy cũng có khả năng ngài có thể trở về nhà nha! Cố lên, cố lên!"

"Bụpp..p!"Một quả đấm nện lên đầu con tiểu thú làm nó đau điếng, Tiểu Bình bỗng chốc như hóa thân thành ác ma nhe nanh múa vuốt về phía A Hy khiến nó hoảng sợ.

"Ngươi đùa với ta phải không?! Sao khi nãy bảo là không thể đăng xuất giờ lại bảo là có thể trở về nhà!? Muốn chết chứ gì? Ta đây thành toàn cho ngươi! Nói mau, làm sao để ra ngoài!?"

Trông thấy Tiểu Bình săn tay áo lên, A Hy ôm lấy đầu, cặp mắt xinh xắn rưng rưng: "Chủ nhân đừng đánh A Hy, A Hy chỉ nói là không thể đăng xuất mà cũng không nói là không thể trở về nhà a! Nơi đây không phải trong trò chơi mà chân chính là Đấu La Đại Lục, bản thể phía ngoài của ngài cũng thật sự là một thân máu thịt không khác gì nhục thể trước kia! Vậy nên chỉ cần ngài tu luyện chăm chỉ, đột phá trăm cấp hóa thần là có thể ngao du vũ trụ rồi! Khi ấy một vị diện há lại làm khó được chủ nhân sao!?Piii..! Pii...!! Đau chết A Hy rồi!"

Tiểu Bình run run, miệng thốt ra duy nhất hai chữ: " Á đù!!
Bình Luận (0)
Comment