Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên (Bản Dịch-Full)

Chương 156 - Nhiệm Vụ Bất Ngờ

Chương 156: Nhiệm vụ bất ngờ

Nguồn: Truyện YY

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

Trên đường, Đại Bạch đầy vẻ buồn rầu.

"Tôi đâu có đụng vào bà lão kia." Nó ủ rũ mở miệng.

"Tôi biết." An Lâm gật đầu.

Đại Bạch nghe vậy ngẩn ra: "Vậy sao cậu còn bồi thường năm trăm linh thạch cho bọn họ?"

An Lâm cười nói: "Bởi vì bọn họ thật sự cần khoản tiền này, bệnh của bà lão kia đã rất nặng, nếu cứ mặc kệ không quan tâm như vậy, chắc bà ấy không kiên trì nổi một năm nữa."

"Cậu nghĩ mà xem, tại sao một người đã lớn tuổi như vậy, lại phải đi diễn vở kịch này với một đám con nít. Nếu như không phải cuộc sống đã ép bà đến đường cùng, bọn họ nhất định sẽ không làm vậy, vứt bỏ tôn nghiêm đi làm loại chuyện đó."

"Tôi nghĩ trong nhà họ đã không còn ai có thể dựa vào nữa rồi, nếu như tôi không cho linh thạch để bà lão đi chữa bệnh, một năm sau, bà chết, cô bé kia phải làm sao? Một đứa bé như nó sao có thể sinh sống trên thế giới này?"

Nghe lời nói của An Lâm, Đại Bạch như đang suy nghĩ gì đó, một lát sau mới mở miệng nói: "Cho nên, anh An đã lựa chọn làm người tốt đó?"

An Lâm gật đầu nói: "Có thể suy đoán của tôi là sai, nhưng nếu như đoán đúng thật, vậy thì tôi đã giúp bọn họ một chuyện lớn. Bây giờ tôi là An đại gia đó, mấy trăm linh thạch không tính là gì."

Đại Bạch đầy vẻ bội phục, Tiểu Sửu cũng vỗ vỗ bả vai của An Lâm, kính nể nói: "Anh An, hay lắm!"

Cứ như vậy, mọi người lại bước đi trên con đường đến Vạn Linh Tiên tông.

Vạn Linh Tiên tông nằm ở phía Nam của châu Phong Nguyên, cho nên đám người An Lâm xuôi thẳng xuống phía Nam, nhìn thấy không ít tuyết thú rất dễ thương, cũng ăn không ít tuyết thú đáng yêu ngon miệng.

Khẩu vị của châu Phong Nguyên đều có hơi hướng cay cay, cái này rất hợp với khẩu vị của An Lâm, cho nên mấy ngày nay vào quán ăn thật sự rất vui vẻ, nếu như có thể, hắn có thể dạo chơi ở châu Phong Nguyên này mười mấy năm, chà, ăn mười mấy năm!

Trong thoáng chốc, cả một đường bọn họ ăn uống điên cuồng, cuối cùng đã đến cửa núi của Vạn Linh Tiên tông.

Đây đã là Tiên tông cao cấp thứ ba mà An Lâm đã ghé qua.

Không thể không nói, tông này là cái tông cho hắn cảm giác tuyệt nhất!

Từ cửa núi nhìn vào bên trong, đỉnh núi cao san sát, mây trắng lượn lờ, các căn nhà dựng sát chân núi chiếu rọi ánh sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời, còn có từng toà động phủ của tiên nhân ẩn nấp ở giữa, thỉnh thoảng lại có tiên nhân cưỡi kiếm bay ra.

"Xin chào, xin hỏi đạo hữu tới đây, không biết có chuyện gì?"

Một tên thị vệ canh gác cửa núi, thấy đám người An Lâm, liền ôm quyền hỏi.

Ừ. . . cảm giác thái độ phục vụ của thị vệ Vạn Linh Tiên tông, cũng là người đáng khen nhất hắn từng gặp.

"Xin chào, tôi là An Lâm, là bạn của Hiên Viên Thành, lần này có ý tới thăm hỏi, làm phiền thông báo một tiếng." An Lâm cũng lịch sự trả lời.

Thị vệ nghe lời của An Lâm, sắc mặt lập tức thay đổi, càng thêm cung kính: "Hoá ra là bạn của Hiên Viên thiếu chủ, tôi lập tức đi bẩm báo!"

Rất nhanh, Hiên Viên Thành đã cưỡi kiếm bay tới.

Vẫn là dáng vẻ quần áo trắng tung bay, mắt tinh mày kiếm, mặt như quan ngọc, vừa xuất hiện đã đẹp trai khiến người ta không dám nhìn thẳng.

"Bạn học An Lâm, thật không ngờ cậu lại đến thăm tôi." Hiên Viên Thành cười dịu dàng, trên mặt có nét vui mừng.

"Ha ha, dù sao thì kỳ nghỉ rất nhàm chán, cho nên đi ngắm nhìn các nơi một chút." An Lâm cười trả lời.

Hiên Viên Thành gật đầu: "Vậy tốt quá, tôi đưa cậu đi thăm quan Vạn Linh Tiên tông."

Cứ như vậy, An Lâm cưỡi Đại Bạch theo Hiên Viên Thành vào trong tông môn.

Diện tích của Vạn Linh Tiên tông rộng mênh mông, tông môn xây dọc theo núi, tổng cộng có năm đỉnh núi chính, cùng với chín mươi sáu ngọn núi phụ.

Các đệ tử trong môn đang tu luyện trên đỉnh núi, mà đệ tử các môn khác tụ tập ở các đỉnh núi phụ.

An Lâm ở trên đỉnh núi chính, đỉnh Thiên Hà, nhìn thấy thác nước dài cả ngàn trượng.

Âm thanh của nó như tiếng sấm, dâng trào gầm thét, hệt như một đường ngân hà màu trắng rủ xuống thế gian, dấy lên ngàn con sóng dưới chân núi, khiến xung quanh đều ngập chìm trong sương mù dày đặc.

Ánh mặt trời chiếu rọi xuống, hơi nước huyền ảo biến thành giọt nước nhiều màu sắc.

Còn có một dải cầu vồng tươi sáng, quấn quanh giữa sườn núi, giống như chiếc đai lưng sặc sỡ chỉ thuộc về đỉnh Thiên Hà.

Trông vừa đẹp đẽ lại sinh động.

Cảnh đẹp như vậy, đương nhiên An Lâm sẽ không quên lôi điện thoại ra, selfie một tấm, chứng minh mình đã đi đến vùng này.

Sau đó, bọn họ hạ xuống đỉnh núi.

"Hôm nay bọn tôi đang tổ chức một trận đấu tông môn cho lớp tu sĩ trẻ, bốn năm một lần tại đây. Bạn học An Lâm có hứng thú xem một lát không?" Hiên Viên Thành đi trước dẫn đường, mở miệng hỏi.

An Lâm nghe vậy ánh mắt sáng lên.

Thi đấu tông môn?

Danh từ quen thuộc biết bao.

"Muốn chứ!" Hắn gần như chẳng nghĩ ngợi gì lập tức đáp lại.

Nhìn người khác đánh nhau thật ra vô cùng thoải mái, giống như xem một bộ phim chưởng đặc sắc vậy, không đúng, là một bộ phim tiên hiệp chất lượng cao!

Sân thi đấu tông môn vô cùng sang trọng, giống như một sân thể dục cỡ lớn, có thể chứa mấy chục ngàn tu sĩ cùng ngồi xem, phía dưới còn có mấy võ đài lớn, đang bắt đầu trận đấu kịch liệt.

"Náo nhiệt quá đi!" An Lâm đi tới hiện trường, tiếng hét của chục ngàn tu sĩ ùa vào tai, không kìm được thán phục không thôi.

Hiên Viên Thành cười một tiếng: "Bây giờ đã đến trận chung kết, đệ tử của năm đỉnh núi chính chín mươi sáu đỉnh phụ đều ùa tới đây cổ vũ cho thần tượng của mình."

An Lâm nhìn về phía Hiên Viên Thành: "Anh Thành, người tài giỏi như anh, mà không tham gia trận đấu này sao?"

Anh Thành đã trải qua một năm tu luyện, bây giờ đã là tu sĩ Kỳ Dục Linh giữa.

Nếu hắn đi dự thi, nhất định có thể giả bộ leo thẳng đến hạng nhất.

Hiên Viên Thành nghe vậy lắc đầu nói: "Bây giờ tôi đã coi như một thành viên của thế lực Thiên Đình, không tham gia vào mấy trận thi đấu tông môn này nữa."

Thiên Đình vốn là một thế lực siêu cấp, vừa vào Đại học Liên Hiệp Tu Tiên đã được học, chính là một phần thế lực thuộc về Thiên Đình.

Sinh viên sau khi tốt nghiệp có thể lựa chọn tiếp tục ở lại Thiên Đình, khi đó người ấy sẽ chính thức là thành viên của Thiên Đình.

Dĩ nhiên, sinh viên cũng có thể lựa chọn trở lại tông môn của mình.

Nhưng nếu như trở lại tông môn, vậy thì sợi dây liên kết với với Thiên Đình, sợ rằng cũng chỉ còn lại một cái bằng tốt nghiệp.

An Lâm cảm thấy Hiên Viên Thành làm một thiếu chủ của Vạn Linh Tiên tông, sau khi tốt nghiệp nhất định sẽ có ý quay về quê hương làm chủ.

Ôi, nếu như vậy. . . Tô Thiển Vân với Hứa Tiểu Lan, có khi tốt nghiệp xong là rời khỏi Thiên Đình luôn nhỉ?

Nghĩ tới đây, An Lâm lại thấy rầu rĩ.

Ngay tại lúc này "Đinh đinh", hệ thống bỗng truyền ra một tiếng vang, doạ hắn giật mình.

Chuyện gì vậy! ?

Hắn kinh ngạc mở hệ thống ra, phát hiện một thông báo nhiệm vụ đặc biệt đang nhấp nháy.

[ Kiểm tra thấy kí chủ đang ở hiện trường trận đấu, đặc biệt kích hoạt một nhiệm vụ như sau:]

[Đoán xem tu sĩ nào trên sân đấu, sẽ giành được hạng nhất lần này. ]

[1, Thang Thi Duyên. 2, Trương Nham. 3, Lư Nhân. 4, Cuồng Nhiệt. ]

[Nhiệm vụ thành công: Thưởng ba mươi nguyên thạch. ]

[Nhiệm vụ thất bại: Trừ đi mười nguyên thạch trong nhẫn không gian. ]

[Đây là nhiệm vụ tức thời, hết thời gian, nhiệm vụ tự động được hủy bỏ, thời gian còn lại 60 giây. ]

Ngay tại lúc An Lâm hơi sững sờ, thời gian đã bắt đầu đếm ngược, 59, 58. . . .

Nhiệm vụ thành công thưởng ba mươi nguyên thạch. . .

Đây chính là ba trăm ngàn linh thạch a! Loại chuyện tốt này sao An Lâm có thể bỏ qua?

Nhưng, nhưng hắn không hề biết gì về bốn tu sĩ mà hệ thống đã nêu ra trước đó, cách có thể phá giải được nhiệm vụ này chỉ có một. . .

An Lâm túm lấy cánh tay Hiên Viên Thành, giọng gấp gáp nói: "Anh Thành, anh cảm thấy bốn người tu sĩ Thang Thi Duyên, Trương Nham, Lư Nhân, Cuồng Nhiệt này, ai có khả năng đoạt giải quán quân nhất! ?"

"Ấy? Sao bạn học An Lâm lại biết tên đệ tử của tông môn chúng tôi?" Hiên Viên Thành vô cùng ngạc nhiên.

"Ờ, anh Thành, bây giờ không phải nói về vấn đề này, mau nói với tôi tu sĩ nào lợi hại nhất! Thời gian gấp gáp!" An Lâm nóng nảy.

Thời gian có thể chọn lựa chỉ còn lại mười mấy giây!

"Bọn họ đều là những người trẻ tài năng xuất chúng của Vạn Linh Tiên tông, cảnh giới Dục Linh sơ kỳ. Tôi cảm thấy khả năng thắng của Thang Thi Duyên rất cao, kiếm pháp Bạch Vân của cô. . ." Hiên Viên Thành nghiêm túc lên tiếng phân tích.

Hả! Thang Thi Duyên sao?

Ngay lúc chỉ còn ba giây, An Lâm lập tức lựa chọn Thang Thi Duyên trong hệ thống!

[Đinh đinh, đã tiếp nhận nhiệm vụ thành công, kí chủ suy đoán Thang Thi Duyên là người chiến thắng cuối cùng trong trận đấu này]

Nhiệm vụ tiếp nhận thành công, cuối cùng An Lâm thở phào nhẹ nhõm.

Hiên Viên Thành vẫn đang nghiêm túc phân tích ở bên cạnh: ". . . Tính tấn công của cô ấy có thể nói là mạnh nhất trong bốn người. Mặc dù phần thắng của Thang Thi Duyên rất cao, nhưng phần thắng lớn nhất, tôi nghĩ không ai khác ngoài Cuồng Nhiệt, tại sao ư? Đó là bởi vì. . ."

An Lâm: ". . ."

Bình Luận (0)
Comment