Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 185



"Nguyệt Minh Không này, ngay cả khí tức trên người mình cũng nhớ rõ ràng như vậy, thật là có vài phần tính cách như của một cô vợ nhỏ a! " nghĩ tới đây, Cố Trường Ca không khỏi cười cười.

Mà nói sau câu này, Nguyệt Minh Không cũng xoay người bước thẳng về phía tiểu viện nghỉ nghơi.

Mất công nàng còn thành thành thật thật ở đây đợi Cố Trường Ca cả nửa ngày trời.

Còn thật sự là nửa đêm ra ngoài gặp nữ nhân khác.

Nghĩ tới đây, Nguyệt Minh Không cũng có chút phiền lòng, sao đời này bên người Cố Trường Ca lại có thêm một con hồ ly tinh rồi?
Đương nhiên dựa sự theo hiểu biết của nàng về tính cách của Cố Trường Ca mà nói, nữ nhân mà đêm hắn gặp, có khả năng cũng chỉ là một quân cờ của hắn mà thôi.

Nhưng điều này vẫn khiến Nguyệt Minh Không khó chịu trong lòng, bình dấm chua lại tràn lên, sát khí tỏa ra lạnh thấu xương.

Sự có mặt của Diễm Cơ thì thôi không nói rồi, thực lực đại thánh cảnh, nàng hiện nay không làm gì được nàng ta.


Thế nhưng một con hồ ly tinh không biết từ đâu chui ra này, là thứ gì?
"Đừng để bổn cung điều tra ra ngươi là ai.

"
Bàn tay ngọc của Nguyệt Minh Không nắm chặt, hàn quang lóe ra trong trong đôi con ngươi của nàng, vẻ mặt lạnh nhạt.

Giờ khắc này nàng mới khôi phục được dáng vẻ thường ngày, là một vị nữ đế cao cao tại thượng, nắm giữ quyền sinh sát trong tay.

Mặc dù nhiều lần nàng phải chịu nhục trước mặt Cố Trường Ca, nhưng ở trước mặt người khác khẳng định vốn vẫn có sự áp bức kinh khủng.

Một người được trọng sinh nếu quả thật muốn đối phó ai đó, thật sự là vô cùng đơn giản.

Càng chưa nói đến nàng là Trữ đế của vô song tiên triều, trong tay nắm quyền thế ngập trời.

Nguyệt Minh Không quả thật vừa yêu vừa hận Cố Trường Ca, nghĩ hết mọi thủ đoạn trả thù cho những việc hắn đã làm trong kiếp trước.

Nhưng nàng cũng không cho phép Cố Trường Ca trước khi bị nàng giết chết còn có người phụ nữ nào khác ngoài nàng ra.

Đêm nay đã định sẵn là không bình yên.

Đối với Bạch hổ tộc mà nói, một sự kiện lớn khiến người người tức giận đã nảy sinh.

Trong cương vực, thần đảo vô số, cổ mộc che trời, diện tích rộng lớn, tinh khí dâng lên.

Lúc này có một tiếng rống giận ngập trời truyền đến, quả thực như muốn hét rớt hết những ngôi sao trên trời xuống vậy.

Khí huyết đáng sợ ngập trời, hóa thành một thân ảnh bạch hổ kinh khủng, miệng to như chậu máu, trong nháy mắt xuất hiện trên bầu trời.

Nó rống lên một tiếng gầm kinh thiên động địa, hiển nhiên vô cùng phẫn nộ!
"Kẻ nào dám giết con ta!"
Người đó chính là phụ thân Bạch Liệt, bạch hổ nhất tộc hổ Hoàng, tu vi sâu không lường được.


Hổ Hoàng hiện tại tức giận đến cực hạn, hắn đang trong lúc bế quan lại được tộc nhân báo tin rằng hồn đăng của Bạch Liệt đã tắt rồi!
Bạch Liệt chính là đứa con nối dòng được Hổ Hoàng thương yêu nhất, trình độ huyết mạch thuộc hàng thuần túy nhất trong mấy vạn năm nay, là đứa con có hy vọng có thể đạt được thành tựu còn vượt xa hắn trong tương lai.

Vì vậy nên Hổ Hoàng dốc lòng bồi dưỡng, bỏ ra rất nhiều thời gian và tinh lực.

Nhưng lại không ngờ tới, Bạch Liệt chỉ mới rời tộc không bao lâu đã truyền về tin dữ.

Điều này khiến cho Hổ Hoàng phẫn nộ, quả thực là nổi giận đùng đùng.

"Tra, đi tra rõ cho ta! Là ai to gan như thế, dám giết con ta, ta nhất định sẽ lột ra rút gân, chém thành muôn mảnh, không nhập được luân hồi, vĩnh viễn chịu dằn vặt!"
Phía dưới, rất nhiều tộc nhân bạch hổ nhất tộc, hoàn toàn bị dọa, sắc mặt trắng bệch, hàm răng đánh nhau lập cập, mặt cắt không còn giọt máu.

Hổ Hoàng giận dữ, tất có đại họa ngút trời, lại có kẻ dám khiêu khích bạch hổ bộ tộc, giết thiếu chủ của bọn họ!
Đây hiển nhiên là mối thù rất lớn, coi như là tuổi trẻ tranh tài cũng rất ít khi xuất hiện loại tình huống như này.

Cho nên bọn họ kết luận rằng có người rắp tâm giết chết Bạch Liệt, khiêu khích bạch hổ bộ tộc.

Tên hung thủ đó chỉ cần ra mặt, chắc chắn sẽ không trốn thoát, sẽ bị bạch hổ bộ tộc điều tra ra được.

"Thiếu chủ đèn cạn dầu tắt, phải làm sao mới ổn đây! "
"Phải làm sao mới ổn đây a!"
Vô Lượng Thiên, trong Đạo Thiên Cổ thành.

Những tên hộ giả của Bạch Liệt cũng nằm co quắp trên mặt đất, hai mắt vô thần, không ngừng lặp đi lặp lại một câu như thế, bị dọa đến thần trí bất ổn.

Hắn truy xét cả đêm cũng không tìm được hành tung của Bạch Liệt, lúc này nghe được tin tức từ trong tộc truyền tới, thiếu chủ đèn cạn dầu tắt.

Việc này đối với hắn mà nói, là một việc hoàn toàn không thể tin tưởng nổi.

Trong khoảng khắc nghe được tin này, đầu óc như bị nổ tung ra vậy, toàn thân rét lạnh thấu xương!

Thiếu chủ Bạch Liệt chết, bạch hổ bộ tộc chắc chắn tức giận, sẽ dẫn đến đại họa ngút trời.

Hắn bảo hộ không chu toàn, cũng khó thoát khỏi cái chết, không đúng, đến lúc đó được chết đã là một hy vọng xa vời.

Khi đó, sống không bằng chết mới là đáng sợ nhất.

Thủ đoạn câu hồn của Bạch hổ nhất tộc cực kỳ nổi danh ở thượng giới, có cả những thủ đoạn có thể dằn vặt hắn đến chết.

Hắn không nghĩ tới dự cảm bất thường tối qua lại biến thành sự thực.

"Thiếu chủ cư nhiên chết rồi! Hắn có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng nhiều như vậy cũng chết rồi, bây giờ nên làm sao bây giờ?"
"Nhất định là Diệp Lăng, nhất định là Diệp Lăng! Nhất định là hắn đã giết thiếu chủ!"
Lúc này, người duy nhất hắn nghĩ tới chính là Diệp Lăng, hết thảy chứng cứ ở đây đều chỉ rõ, mọi việc là do Diệp Lăng gây nên.

Lúc đó Bạch Liệt đi tìm Diệp Lăng tính sổ, việc này cửu vĩ thiên hồ nhất tộc thiên nữ Doãn Mi có thể chứng minh được.

Đến lúc đó, các cường giả còn lại của bạch hổ nhất tộc đến, Doãn Mi có thể giúp hắn chứng minh điều này!
Lúc này, cũng chỉ có thể bắt được hung thủ giết chết Bạch Liệt, mới có cơ hội lấy công chuộc tội.

Nghĩ tới đây, người đàn ông trung niên vội vàng triệu tập toàn bộ nhân thủ, chuẩn bị lục soát tất cả các tòa Cổ thành ở đây.

Hắn không tin lúc này mà Diệp Lăng có thể chạy được bao xa.

Mà cho dù việc này không phải do Diệp Lăng làm thì hắn cũng phải tìm một người đến chịu tội thay!.


Bình Luận (0)
Comment