Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 229



Thạch Liệt trợn hai mắt, nhìn thấy Cổ Trần vậy mà đốn ngộ khi đang chiến đấu, trong lòng kinh hãi lại tức giận vô cùng.Hắn không ngờ Cổ Trần vậy mà lại dùng hắn để làm đá mài đao, dùng hắn để rèn luyện khả năng chiến đấu của chính mình, cả người như nhập ma, một thương lại nhanh hơn một thương, thậm chí càng ngày càng sắc bén.Bởi vì theo Cổ Trần không ngừng đốn ngộ, cả người tràn ngập khí thế, bên trong mỗi một thương đều ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, sắc bén không gì cản nỗi.Keng! Lại một thương đâm tới, nhìn có vẻ chậm chạp, nhưng thực tế lại nhanh đến cực điểm, giống như từng tàn ảnh đâm tới, cả một trăm thương đâm trước mặt Thạch Liệt.Nguy hiểm!Thạch Liệt biến sắc, trong lòng kinh sợ, chỉ cảm thấy nguy cơ vô tận bao trùm, căn bản không kịp trốn tránh, càng không có cách nào ngăn cản.Trong lúc nguy cấp, mi tâm của Thạch Liệt sáng lên, một vật xuất hiện ngăn ở trước mặt.Chỉ nghe “Leng keng” một tiếng, thương của Cổ Trần đâm một phát vào một cái thạch đỉnh, cú va chạm mạnh mẽ đã đánh thức tâm trí vốn đang đốn ngộ, bỗng nhiên thanh tỉnh.- Ồ?Cổ Trần kinh ngạc nhìn thạch đỉnh rước mắt kia, không khỏi kinh ngạc, Thanh Đồng Chiến Thương của mình dù sao cũng là cực phẩm Bảo khí.


Nhưng lại bị đối phương dùng một cáo thạch đỉnh chặn lại, hơn nữa thương vừa nãy ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh người, chớp mắt đâm ra một trăm thương, lực sát thương tuyệt đối khủng bố.Không thể không nói, thạch đỉnh này rất không tệ, Cổ Trần liếc mắt là đã nhìn ra trên thạch đỉnh có các thạch văn, thế mà là một kiện cực phẩm Chân khí.- Cái đỉnh này, ta muốn.Cổ Trần mỉm cười, nhìn đến Thạch Liệt hãi hùng khiếp vía, suýt chút chửi ầm lên, chưa bao giờ từng gặp phải người trơ trẽn như vậy.

Hắn rất muốn nói, chúng ta đang đánh nhau đấy.- Được rồi, rèn luyện kết thúc, để cảm tạ ngươi làm đá mài đao cho ta, ta cho ngươi được toàn thây.Vừa dứt lời, bóng người Cổ Trần nhoáng một cái biến mất không thấy đâu nữa, Thạch Liệt đang muốn mở miệng thì trái tim thắt lại, theo bản năng cảm giác một nguy cơ tử vong phủ xuống không thoát được.“Không tốt!”Thạch Liệt nhủ thầm một tiếng không ổn, thạch đỉnh bay lên đỉnh đầu, tỏa xuống từng đạo bảo quang bảo vệ cả người.Một cây Thanh Đồng Chiến Thương đâm toạc không khí, hư không đều rung động không giải thích được, phong mang mạnh mẽ xộc vào mũi, đâm vào cốt tủy khiến Thạch Liệt sợ hãi.Hắn trừng lớn hai mắt, nhìn Thanh Đồng Chiến Thương đâm xuyên qua bảo quang hộ thân thạch đỉnh buông xuống, sức mạnh không giảm mà xuyên qua đầu của hắn.


Phập một tiếng trầm đục, Thạch Liệt thậm chí không kịp suy nghĩ, đầu đã bị xuyên thủng.Cơ thể Thạch Liệt cứng đờ, theo Cổ Trần rút Chiến Thương ra, trong lỗ mi tâm tuôn ra dòng máu đỏ trắng, thuận theo mi tâm trượt xuống, hai mắt sáng ngời dần dần ảm đạm.- Ta...!Không...!Cam a...Hắn há miệng thì thào một câu, thân thể ngã xuống đất dấy lên từng trận khói bụi, một vị cường giả Thạch tộc không cam lòng mà ngã xuống.Thạch Liệt, một vị Hoán Huyết cảnh cường giả, thậm chí thiêu đốt chân huyết để chiến đấu, vẫn bị đối thủ giống như quái vật Cổ Trần này giết chết.Vốn dĩ Cổ Trần không cần mất nhiều thời gian như vậy để giết hắn, nhưng đúng lúc dùng hắn để rèn luyện kỹ năng chiến đấu của mình, một trận chiến này khiến hắn lĩnh ngộ thương thế, thậm chí là quyền thế.Từ nay, Cổ Trần khi chiến đấu sẽ không bị giới hạn bởi kiếm ý nữa, chỉ cần tiếp tục lĩnh ngộ nó thật tốt, nhất định có thể dựa vào Tiên Thiên Kiếm Ý lĩnh ngộ ra ý chí chiến đấu khác.Lúc này, thạch đỉnh vang vọng ù ù muốn bay đi, nhưng bị Cổ Trần nhanh tay lẹ mắt trấn áp xuống, trực tiếp xóa sạch ý niệm còn sót lại bên trong, bỏ vào trong túi.Tiếp theo Cổ Trần tìm được một cái thạch trạc trên thi thể Thạch Liệt, sau khi xóa đi ý chí còn lại bên trên đã trở thành chiến lợi phẩm của hắn.Ngay cả binh khí của đối phương, một cây Thạch Thương cũng không bỏ qua, cất vào trong túi, thậm chí ngay cả thi thể cũng xẻ ra, móc ra một Thạch Tâm đỏ rực mang đi.

Dù sao gia hỏa này chính là Hoán Huyết cảnh cường giả, ngưng tụ được chân huyết quý giá, trở về sẽ chậm rãi thả chân huyết trong Thạch Tâm ra.- Tiểu Bạch!Làm xong những thứ này, Cổ Trần hét lớn một tiếng, chỉ thấy một con Bạch Hổ đang đánh giết Thạch tộc chiến sĩ bỗng nhiên gầm lên, nhanh chóng chạy như bay đến.


Hắn xoay người cưỡi lên Bạch Hổ, hai mắt quét qua toàn bộ chiến trường, phát hiện Ô Mộc bộ lạc không thể ngăn được Thạch tộc kỵ binh càn ép xông phá..


Bình Luận (0)
Comment