Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1858



Cổ Trần nhìn Hỗn Độn lăn lộn, nhẹ giọng nói:- Tên này còn chút tác dụng, ta để lại một ý niệm trên người hắn, có lẽ khi nào đó sẽ dùng.

Tà Quân này có chút năng lực, sau khi Cổ Trần tra xét ký ức linh hồn của đối phương thì có một ít tính toán, sẽ còn cần dùng Tà Quân.

Cho nên Cổ Trần không làm khó Tà Quân, càng không giết hắn, mà là để lại mạng sống cho hắn, để hắn phục vụ mình, hoặc nên nói là thêm một quân cờ cho kế hoạch của mình.

“Trong mảnh Trục Xuất Chi địa này có vô số sinh linh cường đại, ai nấy hung thần ác sát, giết chóc vô số, nếu như mở lối ra, thả chúng nó ra thì sẽ là tình cảnh như thế nào?”Cổ Trần trong lòng vụt qua một ý niệm, ý tưởng và kế hoạch tiếp theo.

Trục Xuất Chi địa có tính đặc biệt của nó, bên trong trục xuất vô số sinh vật cường đại, nếu như thả ra sẽ mang đến náo động to lớn cho Thượng giới.


Đây là ý tưởng và kế hoạch của Cổ Trần, mở ra Trục Xuất Chi địa, khiến vô số sinh vật cường đại, hung tà ở đây đi ra gây họa cho Thượng giới.

Thiên địa không loạn thì sao đục nước béo cò?Cho nên Cổ Trần biết được sự tồn tại của Thiên lao và Thiên Khư thì nảy ra ý tưởng, vừa tìm đường ra vừa nghĩ cách mở Trục Xuất Chi địa ra.

Chỉ cần mở lối ra, thả tất cả thứ, tồn tại cường đại bị trục xuất trong này ra ngoài, đó là một cơ hội rất tốt.

Khiến vô số sinh vật cường đại trong Trục Xuất Chi địa đi ra làm loạn thiên địa, làm Cửu Thiên không rảnh quản lý, thậm chí chúng Thần mệt mỏi ứng đối thì mới có cơ hội.

- Có muốn bước vào trong đó xem xét một phen?Cổ Trần đứng trong Hỗn Độn bên ngoài Thiên lao, nhìn khu vực kỳ dị trống trải trước mắt, trong lòng suy tư rốt cuộc có nên đi vào hay không.

Phi Hồng ở một bên thận trọng nói:- Thiên Đế, tốt nhất đừng tùy tiện đi vào, bên trong có quá lớn biến số không xác định và nguy hiểm, cẩn thận là trên hết.

Cổ Trần nghe vậy im lặng, thật lâu sau mới bảo:- Ta không đi vào thì làm sao biết tình huống bên trong có đúng là như lời đồn, có lối ra?- Thiên lao, Thiên Khư đều là nơi phải đi vào thăm dò, không nói thứ khác, bên trong có Nhân tộc Chí Tôn thì mình bắt buộc phải đi vào.

Cổ Trần nói đến đây đã rất rõ ràng, không đi vào là không được, nhất định phải đi vào thăm dò đến cùng, có lẽ sẽ tìm được cái gọi là lối ra.

Thậm chí cứu ra Nhân tộc Chí Tôn có lẽ bị nhốt trong đó, các loại nhân tố buộc Cổ Trần không muốn đi cũng không thể.

- Nàng ở bên ngoài chờ ta, ta đi vào thăm dò rõ.

Cổ Trần hít sâu một hơi, làm ra quyết định, muốn đi vào thăm dò đến cùng.


Phi Hồng bất đắc dĩ, không khuyên được thì đành chiều ý:- Thôi được, tự ngươi cẩn thận.

Dù sao Cổ Trần có ý tưởng và quyết định của mình, người ngoài không cách nào can thiệp, không ai có thể can thiệp ý tưởng và quyết sách của vị Thiên Đế này.

Tóm lại, Cổ Trần muốn đi vào Thiên lao, không ai ngăn cản được.

Nhưng đi vào Thiên lao phải chuẩn bị đầy đủ.

Đầu tiên, Cổ Trần lấy hai món bảo vật ra treo trên đỉnh đầu, một tiên đỉnh, một phương ấn tỷ thanh đồng, hai món bảo vật rũ xuống từng đợt ánh sáng bao phủ toàn thân.

Cuối cùng Cổ Trần dồn hết sức mạnh toàn thân, từng bước một chú ý cẩn thận bước chân vào khu vực Thiên lao.

Bùm!Vừa đạp một bước vào liền cảm giác áp lực nặng nề ập vào mặt, cả người trì xuống, như bị một thế giới đè lên, nặng nề vô cùng.

Cảm giác nặng trịch khiến Cổ Trần không kiềm được biến sắc mặt, rốt cuộc hiểu tại sao đi vào nơi này thì không thể ra ngoài nữa.

Chỉ riêng áp lực này thì người bình thường thật sự rất khó chịu đựng.

Cổ Trần có sức lực mạnh mẽ mà cũng cảm thấy nặng nề, có thể tưởng tượng đáng sợ cỡ nào.

Chủ yếu nhất là nơi này tràn ngập sức mạnh pháp tắc hỗn loạn, không ngừng hội tụ, uấn nhưỡng, khuếch tán bốn phía, càn quét hết thảy.


Keng keng!Tiên đỉnh và ấn tỷ thanh đồng ở trên đầu Cổ Trần, hai món bảo vật hình thành cường đại mạnh mẽ ngăn cách các loại tấn công bên trong Thiên lao.

Cứ như thế, dựa vào lực phòng ngự cường đại, Cổ Trần từng bước một đi tới trước, đi sâu vào Thiên lao.

Vèo!Sâu trong Thiên lao, một luồng hơi thở kỳ dị ập đến, chợt thấy rậm rạp quy tắc đan xen, cấu thành các không gian độc lập.

Cổ Trần nhìn những không gian độc lập này, ngẫm nghĩ, bước vào một không gian.

- Grao!Hắn vừa bước vào một không gian độc lập, lập tức đụng phải tiếng gầm kinh thiên, khí thế hung ác ngập trời, sát khí cuồn cuộn khiến người sợ hãi.

Một vật khổng lồ vắt ngang trước mặt Cổ Trần, giương nanh múa vuốt, phát ra từng tiếng gầm khủng bố.

Keng keng!Tiên đỉnh, ấn tỷ thanh đồng phát sáng, rũ xuống từng đợt ánh sáng bao phủ toàn thân, ngăn cách hết thảy, ngăn trở tấn công đáng sợ đến từ bốn phương tám hướng.

.


Bình Luận (0)
Comment