Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1042



Đặc biệt là trông thấy hạch tâm lôi hải ngưng tụ một đôi mắt đáng sợ, băng lãnh, đạm mạc, tràn ngập vô cùng thiên uy, thiên phạt lôi quang hủy diệt vạn vật đang nổi lên.

Vậy vẫn chưa xong, một bên khác trong hỗn độn lại hiện lên biển lửa, biển lửa màu tím phần phần xoắn tới, giống như Diệt thế hoả hoạn.

- Nam Minh Ly Hỏa!Thạch Hoàng sợ hãi kêu to, hoảng sợ nhìn Mạn Thiên Hỏa Hải đánh tới, đây chính là bản mệnh Thần Hỏa của Chu Tước, lực sát thương của hỏa diễm bực này cực kỳ khủng bố.

- Xong rồi!Lục Tích Hoàng trong lòng có chút sợ hãi, trong mắt lộ ra một chút hoảng loạn, hiển nhiên là bị hù dọa.

- Lao ra!- Cùng hợp lực, đánh vỡ lĩnh vực xông ra ngoài.

Rốt cục, Hắc Ma Hoàng tỉnh lại, lớn tiếng gầm thét lên, trên người tách ra Vô lượng ma quang, xoắn nát Hỗn Độn khí cuồng bạo bốn phía.


Oanh!Mấy vị Hoàng giả khác ào ào bắt chước, nổ tung lực lượng, tu vi, át chủ bài trong cơ thể ra hết, không giữ lại chút nào.

- Mở mở mở!- Xông ra ngoài!Từng tiếng gào thét chấn động Hỗn Độn lĩnh vực, Hỗn Độn khí nổ tung, sáu đại Hoàng giả hợp lực, muốn đánh vỡ lĩnh vực xông ra ngoài.

Mà lúc này, lôi hải, biển lửa song song đè lên.

Ầm ầm một tiếng, sáu đại Hoàng giả gặp nạn, lôi đình vô biên nổ tung, ngũ sắc thiên phạt cuồn cuộn bổ xuống, Thiên Phạt Chi Nhãn dâng trào ra hàng tỷ thiên phạt.

Lại thêm biển lửa phần phần, bao phủ khắp nơi, đem sáu đại Hoàng giả bao phủ hoàn toàn.

- Ngao! Hoàng Kim Bỉ Mông gào thét, bị Nam Minh Ly Hỏa đốt cháy, khói đen bốc lên cuồn cuộn.

Nó kêu rên thê lương, phẫn nộ gào thét, hai tay giang ra không ngừng oanh kích Hỗn Độn lĩnh vực.

Rầm rầm rầm! Sáu đại Hoàng giả cùng lên trận, át chủ bài ra hết, bảo quang ngút trời, đánh cho Hỗn Độn lĩnh vực chấn động kịch liệt, hỗn độn khí vô tận tán loạn biến mất.

- Thời gian đình chỉ!Cổ Trần âm thầm hừ lạnh, trực tiếp điều động Thời gian chi lực trong lĩnh vực, nháy mắt, toàn bộ thời gian trong lĩnh vực đứng im, vạn vật dừng lại.

Thân thể sáu đại Hoàng giả cùng nhau cứng ngắc ở đó, duy trì động tác của mỗi người.

- Không gian phong bạo, giết!Sau một khắc, chỉ thấy trong lĩnh vực bỗng nhiên cuốn lên một cỗ Không gian phong bạo, cuồn cuộn cuốn tới, bên trong lít nha lít nhít lưỡi dao sắc bén lóe ra phong mang khủng bố.


Không gian quy tắc hóa thành lưỡi dao vô biên sắc bén, thẳng hướng sáu đại Hoàng giả.

Phốc phốc phốc!Cơ hồ trong tích tắc, thân thể sáu đại Hoàng giả cùng nhau nứt toác, bị Không gian lợi nhận cắt chém thành từng khối phân tán ra, huyết vẩy tứ phương.

- A! Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, có Hoàng giả thê lương kêu rên, thân thể bị phá nát cứ thế mà khép lại, nhanh chóng khép lại, khôi phục nguyên dạng.

Sáu thân ảnh chật vật khôi phục lại, mặt mũi từng người tràn đầy kinh dị, bị thủ đoạn cường đại của Cổ Trần rung động.

- Đó là Không gian quy tắc, đáng chết, hắn chưa đăng Thiên môn vì sao lĩnh ngộ Không gian quy tắc?Thạch Hoàng kinh sợ gào thét, lộ ra vẻ gắt gỏng.

Hắc Ma Hoàng hoảng sợ nhìn qua Cổ Trần, đứng ở Hỗn độn hư không, khí tức khủng bố, dường như hắn cũng là trời, là chúa tể Hỗn Độn thế giới này.

- Bạo!Đột nhiên, tiếng gầm giận dữ truyền đến, chỉ thấy Tử Tinh Hoàng tế ra một vật, tản ra thánh quang lạnh thấu xương.

Hắn vậy mà trực tiếp tế ra một kiện Bán Thánh binh, tự bạo tại chỗ, một tiếng vang ầm ầm thật lớn, Vô lượng quang mang bao phủ toàn bộ Hỗn Độn lĩnh vực.

Tiếng kèn kẹt giòn vang truyền đến, lĩnh vực cuối cùng không chịu nổi hỏng mất.

Lĩnh vực không gian rốt cục bị vỡ nát, ầm ầm đổ xuống, lại bị Cổ Trần trực tiếp thu nhập vào cơ thể rồi phóng xuất ra.

Sắc mặt hắn âm trầm, có chút nổi nóng cùng tiếc hận, lại để sáu tên Hoàng giả chạy ra ngoài, thật sự là không nghĩ tới.

Kỳ thật rất bình thường, một thân một mình đại chiến sáu đại Hoàng giả, có thể chiếm thế thương phong đã là kinh thế hãi tục.


Phần chiến tích này truyền đi nhất định kinh động các tộc, rung động các phương.

Giờ phút này, sáu đại Hoàng giả chưa tỉnh hồn liền thối lui, đã không còn dám tiến lên, chiến lực của Cổ Trần khiến bọn hắn sâu sắc ý thức được Nhân tộc này thật đáng sợ.

- Quá mạnh!Thạch Hoàng trong lòng kinh hãi, tay chân phát run.

Hắc Ma Hoàng một bên càng không chịu nổi, vừa nãy kém chút thì chết ở bên trong, hắn không còn song tử chi thân, lần này chết liền sẽ biến thành tro bụi.

Những Hoàng giả còn lại cũng chưa tỉnh hồn, nguyên một đám sắc mặt tái nhợt, toàn thân nhuốm máu, đều cảnh giác nhìn Cổ Trần, trong mắt lộ ra nồng đậm kiêng kị.

- Thế nào, các ngươi sợ rồi?Cổ Trần cười lạnh, ánh mắt đảo qua sáu tên dị tộc Hoàng giả phía trước, trong mắt lộ ra vẻ khinh bỉ, kích thích tâm linh cao ngạo của những hoàng giả này.

- Tới, chúng ta tiếp tục đánh, đừng nghỉ nữa.

Hắn vẫy tay, một bước một câu đạp không đi tới phía sáu đại dị tộc Hoàng giả, một cử động kia khiến bọn hắn hoảng sợ cùng nhau lui lại một bước.

.


Bình Luận (0)
Comment