Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 86

Hóa Thần trẻ tuổi khí thế hung hẵng vung liên tiếp mấy chục quyền nện lên hộ sơn đại trận, hắn là đang muốn giết chết Mạch Liên ở trong Vạn Niên cung, mới ra một đòn điên cuồng tới như vậy.

Kiều Nguyệt Nga tuy là áp đảo nhưng chẳng thể làm tên Hóa Thần trước mắt trọng thương, dù thế nào thực lực khác biệt áp đảo thì đã như thế nào?

Không làm đối thủ trọng thương cho dù áp đảo tới mấy năm thì có ích gì? Chỉ uổng công phí sức hao mòn linh lực mà thôi.

Kiều Nguyệt Nga nàng là biết được điều này, nhưng vẫn ngoan cố ra đòn bởi vì đang dợi hắn đến.

Giao lão là kẻ am hiểu không gian, nên chiến đấu lại có thể chấn áp đối phương dễ dàng, cũng có thể đả thương không nhẹ tới đối thủ.

Quy chụp lại toàn bộ suy cho cùng cũng chỉ là Vũ Cảnh nhỏ nhoi, hai vị Hóa Thần lập tức bạo phát tu vi đánh lui Kiều Nguyệt Nga và Giao lão.

Bây giờ chính là ngược lại hai Hóa Thần áp đảo bọn họ, khí tức kinh người tung đòn hiểm ác làm cho hai người họ chỉ biết chống đỡ rồi thoái lui.

"Ngươi tiếp được vài chiêu của ta đã tốt rồi đấy tiểu nữ, nhận lấy cái chết đi."

Hóa Thần lão già phẫn nộ hai tay hóa ra 2 đầu giao long đâm tới, Kiều Nguyệt Nga đã hết cách chỉ biết bóp vỡ viên ngọc Hàn Vũ Thiên giao cho nàng trước đó.

Pháp lực nổ vang khí tức khóa chặt toàn bộ pháp tắc, Kiều Nguyệt Nga hóa ra 2 đầu hoa xà tuyệt đẹp hướng tới hai con giao long kia.

Trong một khắc pháp tắc bị khóa chặt này, Giao lão đã thở lấy hơi từ trong ống tay áo rộng chui ra 4 đạo dây xích tựa như rắn, bọn chúng chui vào không gian rồi biến mất.

Xiềng xích khóa chặt vị Hóa Thần kia từ trong không gian, lão thái bà này không thể chuyển động đi đâu được nữa.

"Lão phu thấy lão thái bà ngươi cần đi du ngoạn đấy."

Giao lão phất tay áo lên không gian rạn nứt ra một khe hở sâu không thấy đấy, tối đen như mực lại còn phát ra từng tiếng gầm rú đáng sợ.

Một cái xúc tua chui ra quấn lấy thắt lưng của lão thái bà, xiềng xích biến mất bà lão lập tức bị sinh vật kia kéo vào bên trong.

Giao lão vừa mới tiễn đối thủ của mình một đoạn, lão thở ra một hơi lao về phía Kiều Nguyệt Nga.

Hắc hổ có vạn pháp bất xâm nên chiến đấu có chút thuận lợi, nó cao ngạo nhưng cũng lười biếng nhìn tên Hóa Thần tóc đỏ trước mắt.

Trảo nâng lên liền có bốn cột hắc viêm như trụ chống trời xuất hiện, cột lửa hội tụ lại tạo thành mũi tiễn phía trêи đỉnh đầu trung niên tóc đỏ.

"Liệt Diễm Hùng Sư!"



Trung niên tóc đỏ cảm nhận được nguy hiểm liền hiển hóa ra một đầu hùng sư gào lên lao thẳng về phía mũi tiễn.

"Mèo con hỗn xược."

Hắc hổ nổi lên sát cơ kinh người vuốt hạ xuống mũi tiễn lập tức lao xuống, hổ và sư từ trước tới giờ không đội trời chung, gặp nhau hiển nhiên là sát ý nổi lên đầy trời.

Một mũi tiễn này đánh tan liệt diễm hùng sư, đâm vào ngực của trung niên tóc đỏ, hắc viêm bạo nộ thiêu đốt trung niên kia.

Cứ tưởng đối phương đã mất mạng, nhưng không ngờ hắn từ trong hắc viêm bước ra, trêи ngực có khảm một lỗ lớn và mùi thịt khét do hắc viêm thiêu đốt mà thành.

Tiêu Hạo hai tay bốc lên hỏa diễm hóa thành 2 đầu hỏa long, hắn lao tới thân thủ linh hoạt ra đòn dứt khoát trực tiếp nện thêm vài vết khét lên người trung niên tóc đỏ.

"Hỏa Long Quyền: Long Hỏa Bạo Tạt!"

Hai quyền đâm vào ngực trung niên tóc đỏ sau đó nổ tung, trung niên tóc đỏ lui về sau vẻ mặt vẫn là âm trầm bước tới.

"Ngươi cũng biết một ít về Hỏa Long Quyền, nhưng vẫn còn kém cõi lắm."

Trung niên mái tóc đỏ dựng đứng bộc phát hỏa diễm, hai tay cũng là hóa ra hai đầu hỏa long, chiến lực tăng mạnh như hung thần ác sát.

Hắn điên cuồng lao tới cùng với Tiêu Hạo so tài một trận, hai tu sĩ tu luyện Hỏa Long Quyền giao thủ kịch liệt với nhau, đương nhiên Tiêu Hạo là kẻ rơi vào hạ phong.

Tiêu Hạo không trụ được liền thổ huyết lui về phía sau, hắc hổ hóa ra một thân hắc viêm cuồng cuộn, hai vuốt vung lên liên túc cào về phía trung niên tóc đỏ.

Quyền, vuốt va chạm ầm ầm sóng dữ đánh tan trời mây.

Giao lão và Kiều Nguyệt Nga liên thủ vẫn không thể ngăn được thế tiên công của lão già trước mắt, cường đại mức không tưởng tượng được.

Triệu Lệ Diễm, Trương Tuân Vinh và Thanh Hiên thì liên thủ chống lại vị Hóa Thần trẻ tuổi.

Chiến trường chia ra thành nhiều phần vô cùng hỗn loạn, ngụy hóa thần xuất hiện có đến 7 vị chia nhau áp đảo chúng tu Vạn Niên cung.

Luân Chi và Thải Thuận Nhi miễn cưỡng cũng chỉ có thể ngăn được hai tên ngụy hóa thần, Trương Quang và nữ xác ướp cũng đang đối phó với mấy vị nguyên anh không rảnh tay.

Hồng Thiên ở trong Vạn Niên duy trì trận pháp còn phải chú ý ra lệnh cho đệ tử cẩn thận, e là bọn họ lại chuẩn bị thua rồi.



Đột nhiên vết rách không gian mở ra, lão thái bà Hóa Thần từ phía trong bay ra, bà thở vô cùng nặng nề lại còn đầy máu tươi.

Lão thái bà này bán nửa cái mạng cho thiên địa mới có thể mở ra không gian mà chạy về, nếu không lại chui vào miệng con quái vật kia rồi.

"Lão thân hôm nay không giết hết các ngươi thề không làm người."

Lão thái bà cơ thể run run tức giận tới cực điểm, dù mất đi nửa cái mạng nhưng bà lão vẫn triển lộ ra thực lực kinh người a.

Lão già lúc trước bị Mạch Liên dùng Vạn Niên Quang đả thương, hiện tại đã khôi phục được một ít liền bay lên trợ chiến.

Tu sĩ Vạn Niên cung lui về sắc mặt khổ sở không thể chiến đấu được nữa, ai cũng là kiệt sức thật sự không thể đánh thêm lần nữa.

Mạch Liên giật lấy lệnh bài treo bên hông của Hồng Thiên xuống, đánh lên một luồng pháp lực quát lớn:

"Ít nhật một trong năm kẻ phải bỏ mạng ở đây!"

Mạch Liên ánh mắt hung ác thôi động lệnh bài tới cực hạn, hào quang chiếu sáng làm 5 vị Hóa Thần tái mặt linh sợ.

Nhưng điều làm mọi người kinh ngạc và tuyệt vọng kế tiếp chính là lệnh bài vỡ vụn không còn thôi động Vạn Niên Quang được nữa.

Luân Chi lui vào trong hộ sơn đại trận cũng vung lên lệnh bài trưởng lão thôi động Vạn Niên Quang một lần nữa.

Toàn bộ đệ tử đều hi vọng vào một đòn của Luân Chi thi triển ra có hiểu quả, nhưng hi vọng càng nhiều thất vọng và tuyệt vọng lại càng tràn ngập.

Vạn Niên Quang lóe lên rồi lại vỡ tan hóa thành mảnh vụn, vốn mỗi trưởng lão có thể thi triển một lần Vạn Niên Quang.

Nhưng vì sao hiện tại lại không thể thi triển ra được? Không lẽ chỉ có thể thi triển được một lần rồi phải tích nạp cho đòn tiếp theo sao?

"Xong rồi."

"Chúng ta lại phải làm gì tiếp theo đây?"

"Như thế nào lại tới mức đường này chứ?"

"Bọn chúng là đang ép người quá đáng mà."

Từng người đều có thương thế trêи người từ trưởng lão tới quản sự, đệ tử cũng chết không ít.

Bình Luận (0)
Comment