Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 42

"Đa tạ tiền bối đã giúp đỡ, nếu có duyên gặp lại ơn này ta sẽ báo đáp."

Uy Lân cúi người rất có lễ nghĩa với người trước mắt, Hàn Vũ Thiên không để ý tới hai đứa trẻ này mà tiếp tục quan sát khu vực xung quanh.

Uy Lân và Thanh Tuyền nhìn nhau vẻ mặt khó hiểu, nhưng bọn họ lại nắm tay nhau vui vẻ hướng về một nơi khác chạy đi.

Hàn Vũ Thiên bước vào chi nhánh Thanh Hoa lâu ở Tây Nam Quan, hắn có thẻ khách hàng cao cấp nên được miễn phí phòng ở.

Hàn Vũ Thiên lựa tầng cao nhất để dễ bề quan sát tứ phía, hắn muốn xem thử có bao nhiều tông môn thế gia ở cái thành này.

Vừa tới lại không ngờ gặp được một cường giả Hợp Đan đang độ khϊế͙p͙ hóa Vũ Cảnh, đột phá Vũ Cảnh có ba cấp bậc lôi kiếp.

Lôi kiếp đầu tiên là giành cho viên mãn Hợp Đan ba đạo lôi kiếp, Hợp Đan Thiên cấp tầng 9 chính là lục đạo lôi kiếp, Hợp Đan Chí cấp cửu đạo lôi kiếp.

Ba đạo kiếp lôi giúp Hợp Đan đạt thành tựu Vũ Cảnh, lục đạo lôi kiếp giúp tu sĩ bước lên Vũ Cảnh mạnh mẽ có thể so với Vũ Cảnh trung kì.

Cửu lôi kiếp Vũ Cảnh chính là chí lôi thiên địa giáng hạ, mỗi một đạo lôi giáng xuống đạo sau sẽ mạnh hơn 10 lần so với đạo trước, hoàn thành độ kiếp chính là Vũ Cảnh cường giả trong cường giả, được thiên địa ban thưởng cảm ngộ pháp tắc, thành tưu hóa thành Thánh Nhân chính là sáu phần mười, còn được ban thưởng chí tôn thể chóng chọi pháp tắc.

Mà cường giả sắp độ kiếp kia chính là độ tam lôi kiếp, Hàn Vũ Thiên thật sự muốn vung tay giết chết kẻ trước mắt, bởi vì Tây Nam Quan có thêm một cường giả thì kế hoạch của hắn lại có một lỗ thủng lớn.

"Thất Hồn, Nhị Tiễn."

Hàn Vũ Thiên ngưng tụ một tiễn nhỏ như cây kim, ngón tay cong lên chuẩn bị búng một kim này tới người sắp độ kiếp.



Lôi vân hiện lên ầm ầm gào thét, một mảnh bão cát đã chuyển thành hắc vân cuộn trào.

"Đừng nghĩ cướp bảo vật của lão tử thì sẽ được độ kiếp yên thân!"

Một trung niên mang theo phẫn nộ mà tới, kiếm ý ngập trời muốn xé tan thiên địa.

"Ta đã nói về sau ta sẽ trả."

Người sắp độ kiếp sắc mặt kinh hãi quát, trung niên vẫn không chịu buông bỏ nói:

"Ngươi đột phá Vũ Cảnh lại một đường truy giết ta thì sao? Tán tu như ta làm gì có thế lực phía sau chống lưng."

Hàn Vũ Thiên híp lại trêи mặt lại lộ ra một ý cười sâu xa, người sắp độ kiếp phẫn nộ quát:

"Ta hứa có thiên đạo làm chứng, nếu độ kiếp thành công không trả bảo vật, nguyện chịu cửu lôi diệt xác, hôi phi yên diệt."

Trung niên kiếm ý bay múa vẻ mặt vẫn là không chút tin tưởng thản nhiên nói:

"Dù sao cũng không còn gì để mất, cùng ngươi chết chung thì sẽ rất tốt đấy."

Người sắp độ kiếp vô cùng kinh hãi lập tức chạy trốn, nhưng từ hư không xuất hiện ma trảo ập tới đẩy lui hắn về.

Ma trảo bay múa giữa không trung vô tận, từng cái đều là ma ý tàn ác, Hàn Vũ Thiên mượn nhờ khí tức thiên đạo và hai vị cường giả để che đi khí tức của bản thân.

Cũng nhờ vào đó lại có thể phá hoại một lần độ kiếp này, Hàn Vũ Thiên ngón tay vẫn cong lên ngưng tụ một lực để tùy thời có thể phóng kim.



"Hừ, tuy không biết là ai, nhưng ta rất biết ơn hắn đấy."

Trung niên chém ra một đạo kiếm quang xoẹt ngang thiên địa hướng phía cừu địch.

Người sắp độ kiếp cau mày xoay người tránh né, một cái ma trảo lại đánh bật hắn về chỗ cũ, ép hắn phải đỡ một kiếm này của trung niên kia.

Lôi điện lúc này cũng hướng tới người độ kiếp mà giáng xuống, tứ phía đều có giáp công khiến hắn không biết phải làm sao.

"Graaaa!"

Hắn vừa giận vừa hận tự bạo thân thể hóa thành quả đan mà bay đi, cũng vào lúc đó trung niên cầm kiếm cũng bất động nơi đó.

Quả đan chạy không được bao lâu đã bị ma trảo thôn phệ, trung niên đứng ở giữa không trung đột nhiên mềm nhũn ra, từ từ rơi xuống nhẹ nhàng như chiếc là.

Trung niên đã bị ma tiễn của Hàn Vũ Thiên thôn phệ sạch sẽ, kẻ bỏ trốn cũng đã bị ma trảo nghiền ép.

Khí tức thu về chỉ còn một mảnh lôi vân ầm ầm giữa hư không, thiên đạo dò xét cảm nhận được kẻ độ kiếp đã thực sự chết.

Lôi vân liền bắt đầu tan rã ra, một lúc lâu lại nổi lên bão cát như thường ngày, Tây Nam Quan có kẻ thở dài tiếc nuối, có kẻ mừng thầm trong lòng.

Tiếc nuối chính là mấy vị thành chủ hoặc lão tu lâu năm nghĩ cho đại cục, vui mừng là những thế gia, tông môn không bị vị Vũ Cảnh kia đè lên một cái đầu, Hàn Vũ Thiên thì là một mũi tên trúng hai con nhạn.

Đổi được hai vị cường giả Hợp Đan viên mãn mà không mất đại giới nào, hắn ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ nâng chén trà nóng nhâm nhi từng chút một.

Bình Luận (0)
Comment