Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 313

Chương 313:

Toàn bộ trầm mặc lại không có dám đưa ra lời phản đối nào, bởi ngay cả ba vị Bán Thần cũng không phải đối thủ của thiếu niên trước mắt, nếu mà vọng động ai mà biết được thế lực của mình sẽ là kẻ chết đầu tiên làm gà bị giết để dọa đám khỉ kia chứ, Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng thản nhiên nói:

"Nhưng là sau khi bản cung chủ ly khai khỏi phế địa thì về phần các thế lực phát triển ra sao, giải quyết thế nào sẽ không còn là điều ta quan tâm, khế ước một khi kết thúc thì sẽ là Vạn Niên Cung triển khai huyết tẩy đầu tiên, còn đứng ở vị thế độc tôn như bây giờ hay không thì là do đám hậu bối sau này."

"Ly khai? Ngươi đã chuẩn bị xong cả rồi à?"

Vũ Lâm Nhàn đã hiểu ý định của Hàn Vũ Thiên liền thở dài nói, Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu nói:

"Bản cung chủ gọi các ngươi tới chuyện thứ hai chính là ly khai khỏi phế địa, lại mang theo những kẻ mạnh nhất ở đây đi đến Thiên."

Trần Thái Phú lập tức đập cốt trượng trong tay tức giận nói:

"Hàn Vũ Thiên, thõa thuận trước đó không phải chỉ một mình ngươi được đi thôi sao?"

Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng thản nhiên nói:

"Đương nhiên chỉ có một mình bản cung chủ đi, nhưng về phần ta làm cách nào để mang theo những người ở đây rời khỏi thì không liên quan đến các ngươi."

Hắn nói rồi thần sắc trở lại trang nghiêm nhìn đám người bên dưới nói:

"Vạn Niên Cung trưởng lão nghe lệnh, Hàn Tôn, Hàn An, Hàn Phúc, Phùng Càn Dương, Cố Mạch, Hỷ, Nộ, Ai, Ố, Tiêu Hạo, Nguyễn Công Sơn, Thổ Tương, Trương Tuân Vinh, Thanh Hiên, về phần quản sự thì cứ để Cửu Huyễn, Phụ Lạc, Kỵ Hà, Quy Lộc, Tần Nam, Thái Tự là được, Hàn gia tộc nhân đem theo Hàn Nguyên Hi, Hàn Phu Tử và Hàn Tuệ, các thế lực còn lại tự chọn ra người có thiên phú nhất trong tộc mang theo, tối đa là mười người mỗi tộc, đây là cơ hội duy nhất bản cung chủ trao cho các ngươi để đạp lên vị diện mới mà phát triển, về sau có thành tựu đưa tộc nhân từ phế địa lên Thiên cũng không hề khó."

Vũ Lâm Nhàn nhìn về phía mấy người Điệp Hoa Cung thấp giọng nói:

"Các ngươi tự sắp xếp đi."

Long Bạch nhìn người của long nhân tộc vuốt râu nói:

"Lão phu sẽ mang theo Long Hiên Nhi, Long Khanh còn lại thị để tộc trưởng Long Nha quyết định đi."

Tam Thủ khoanh tay quan sát ma tộc thản nhiên nói:

"Tam vị ma đế ở phía bên kia tất nhiên sẽ không thể mãi ở đó, thêm ta và Ngọc Lan đã là năm chỗ, chiếu theo lệ của ma tộc thì năm suất còn lại dựa vào thực lực của kẻ mạnh mà tranh lấy, loạn chiến không được giết người."

Ma tộc ngay lập tức có vô số khí tức bùng nổ lao ra bên ngoài giao thủ kịch liệt, ở trong ma tộc tranh đấu đúng là khốc liệt hơn cả nhân tộc gấp mấy lần.

Yêu Hoàng đại lục không còn Yêu Hoàng chủ trì liền lấy tứ vương làm chuẩn đi đầu là Bạch Yêu Vương, hắn thấp giọng nói:

"Thất Yêu Thánh toàn bộ đều đi."

Bích Lân Yêu Vương hơi trầm mặc nói:

"Bạch Yêu Vương, bảy người bọn chúng đi đồng dạng với việc chỉ còn ba chỗ, chia cho bốn yêu vương thế nào?"

Bạch Yêu Vương thản nhiên nói:

"Yêu tộc một ngày không thể không có người chủ trì đại cục, ta sẽ ở lại còn ba người các ngươi cứ đi đi."



Ba vị yêu vương nghe vậy cũng là đưa mắt nhìn nhau không ngờ được Bạch Yêu Vương thường ngày hoành hành bá đạo, vốn nghĩ hắn nhất định phải có một chân đến Thiên, nhưng không ngờ Bạch Yêu Vương lại chọn cách ở lại để chỉ đạo yêu tộc.

Mà Bạch Yêu Vương trong lúc không ai chú ý đã nhìn tới Hàn Vũ Thiên, hắn nhớ lại cuộc gặp gỡ của vài ngày trước cùng với thiếu niên này.

"Bản cung chủ gặp ngươi không phải là muốn tận diệt yêu tộc, mà là muốn ngươi trở thành tân Yêu Hoàng chủ trì Yêu Hoàng Đại Lục."

Bạch Yêu Vương tràn đầy sát cơ nói:

"Ta sao có thể tin nhân tộc được, thù giết huynh đệ ta không thể quên, dù ngươi mạnh hơn ta nhưng nhất định bản vương sẽ liều mạng trả thù cho Tử Yêu Vương."

Hàn Vũ Thiên thở dài một ngón điểm tới làm cho Bạch Yêu Vương bất động tại chỗ, hắn lại vung tay nâng cơ thể Bạch Yêu Vương lên trời rồi niệm pháp quyết, từng luồng sáng hoàng kim hiện ra xung quanh người của Bạch Yêu Vương.

"Bản thể lại là dị thú Bạch Viên Thiên Sư Hùng, không tệ, bản cung chủ sẽ giúp ngươi khai thông huyết mạch, một khi bước lên Đạo Tổ sẽ tiến hóa thành Bạch Viên Thiên Sư Hoàng, lúc đó càn quét yêu chúng xem thử kẻ nào không phục ngươi làm Yêu Hoàng, tạm thời ta sẽ cho người phong ấn mấy tên yêu tộc tu vi Đạo Tổ từng theo Yêu Hoàng giúp ngươi, đợi khi thực lực ngươi đủ mạnh tự mở phong ấn mà thu phục bọn chúng."

Bạch Yêu Vương sau lần đó biết được bản thân đạt được kì ngộ còn lớn hơn việc bước một chân lên cái gọi là Thiên kia, ở lại Yêu Hoàng đại lục không còn ba vị Yêu Vương khác thì hắn đã nắm toàn quyền quyết định, chỉ cần đột phá đã có thể thao túng toàn bộ Yêu Hoàng đại lục ở trong lòng bàn tay.

Sau vài canh giờ thì những thế lực đã sắp xếp người đi theo Hàn Vũ Thiên, từng người bay lên không trung theo lời của hắn chỉ đạo, một cái túi trữ vật từ ống tay áo bay ra thu lấy toàn bộ vào trong không xót một ai, lệnh bài trước đó cũng tràn ngập linh lực được khảm ở phía mặt đất sảnh chính của Vạn Niên Cung.

Hàn Vũ Thiên nhìn phía đấu trường bên kia thì hừ lạnh vung tay, một thanh trường kiếm xuất hiện phi thẳng tới diệt gọn hết đám người Hồ gia, bởi bọn họ đã sớm bại trận bị nhốt ở đấu trường, Hồ Niên mặc dù không cam tâm nhưng khi đối mặt với thanh trường kiếm kia thì cũng không có sức phản kháng được cũng là bỏ mạng.

Hàn Diệp cau mày nói:

"Phụ thân, tại sao lại không để ta và mẫu thân cùng với Tuệ Châu theo."

Hàn Vũ Thiên nhìn Hàn Diệp thản nhiên nói:

"Ngươi không đủ năng lực, Kiều Tuệ Châu thì quá nhỏ, Vạn Niên Cung cũng cần người bảo hộ nên mẫu thân ngươi là lựa chọn tốt nhất."

"Vậy còn gia gia, ông ấy lợi hại sao không được đi cùng?"

Hàn Diệp vẫn là có một chút không nở nói, Hàn Vũ Thiên nhìn lấy phụ thân cũng thở dài nói:

"Hàn gia không thể không một ngày vô chủ, ông ấy đã là Đạo Tổ cảnh, khả năng cao chính là chiến lực chủ chốt bảo hộ Hàn gia trong lúc ta vắng mặt, Diệp nhi ngươi đừng hỏi thêm ý ta đã quyết."

Hắn vung tay lập tức có hào quang sáng chói hiện ra ba cuộn bí thư xoay tròn trên không trung, Hàn Vũ Thiên vung tay chia đều cho ba nơi một là rơi vào tay của Hàn Vũ Thanh, một là rơi vào tay Kiều Nguyệt Nga, cuối cùng là ở trên đỉnh của Vạn Niên Bảo Tọa.

"Ba cuộn bí thư này bản cung chủ lưu lại làm hậu thủ cho Vạn Niên Cung, không phải vạn bất đắc dĩ tuyệt đối không được mở ra, còn đây."

Hàn Vũ Thiên lại vung tay một bức tượng hàn long xuất hiện tản ra long uy cổ lão chưa từng thấy trước đây, hắn đem long tượng đặt vào một khu cấm địa của Vạn Niên Cung ở miệng rồng còn ngậm một cuộn giấy, long trảo bên phải cầm một viên ngọc, long trảo bên trái cầm lấy trường kiếm.

"Đây gọi là Cửu Khảo Hàn Long, nhất khảo đến nhị khảo là cho tu sĩ Vũ Cảnh, tam đến tứ khảo là cho tu sĩ Thánh Nhân, ngũ đến lục khảo là Thánh Tông cường giả, thất đến bất khảo là Đạo Tổ cảnh, cửu khảo chính là một bước Thần Cảnh, mọi người trong Vạn Niên Cung khi đạt tới tu vi tương thích thì có thể tham giam khảo hạch, hoàn thành khảo hạch sẽ giúp chiến lực và cảm ngộ của các ngươi gia tăng lên không, phần thưởng bản cung chủ đặt ở trong đó cũng phải nói là rất phong phú, đây là thứ cuối cùng ta để lại cho Vạn Niên Cung."

Hàn Vũ Thiên nói xong liền bộc phát uy áp tạo thành khí thế bức người, lệnh bài cung chủ được treo bên hông cũng bay ra khỏi dây thắt lưng lơ lửng trên không trung.

"Vạn Niên Cung nghe lệnh."

"Rõ!"



Tất cả đồng loạt quỳ xuống đều chăm chú nghe lấy ý chỉ, Hàn Vũ Thiên giọng trang nghiêm nói:

"Đây là ý chỉ cuối cùng của bản cung chủ, sắc phong Hàn Diệp làm cung chủ kế vị, nhận lấy truyền thừa trở thành cung chủ chính thức."

Vạn Niên Bảo Tọa phát ra cửu thải chi quang bao phủ Hàn Diệp bắt đầu cùng hắn có sợi dây liên kết chặt chẻ với nhau, từng sợi từng sợi linh lực triển lộ ra một bộ bí pháp huyền diệu vô song vào trong đầu Hàn Diệp, tên gọi Cửu Thải Vạn Niên.

"Đi thôi."

Hàn Vũ Thiên nhìn lấy Vũ Lâm rồi theo chân nàng rời khỏi Vạn Niên Cung, hai người dùng tốc độ nhanh nhất để hướng về vùng đất hoang vu chưa có bất kì tộc nào khai hoang, hay nói đúng hơn đây là một nơi tầm thường không có nổi một tia linh khí, hắn quan sát xung quanh thì thản nhiên nói:

"Cấm trận phong ấn linh khí ở cấp độ Thần Hoàng, một khi phong ấn ở đây được giải thì phế địa có thể thoát khỏi trói buộc trở thành một vùng đất ở Thiên."

Vũ Lâm Nhàn thản nhiên nói:

"Chỉ cần ngươi động vào một chút của cấm trận thì ngay lập tức bị cường giả truy giết, dù trốn ở bất cứ đâu cũng sẽ bị khí tức cấm trận lưu lại trên thân không thể trốn thoát được."

Hàn Vũ Thiên thấy có một vách núi cùng với một cánh cửa khổng lồ tọa lạc thì dừng lại thân hình, tu vi của hắn bắt đầu giảm dần từ Đạo Tổ thành Thánh Tông, Thánh Nhân, Vũ Cảnh, Hợp Đan, Thiên Cảnh cho đến khi trở thành Viên Cảnh trung vị thì dừng lại, Vũ Lâm Nhàn cũng không ngờ được Hàn Vũ Thiên chỉ trong một chốc đã phong ấn tu vi nhanh tới vậy.

"Kẻ đến là ai dám xâm phạm cấm địa."

Một thanh âm trang nghiêm đột nhiên vang lên làm cho không gian nổi lên gơn sóng, không gian xoay tròn một màu chàm rồi có một bóng người bước ra, một vị trung niên chiến giáp thanh nhã tay cầm trường thương tử sắc.

"Bán Thần."

"Đạo Tổ cực hạn?"

Vũ Lâm Nhàn và Hàn Vũ Thiên khi thấy được trung niên này thì đã cảm thụ được đối phương là bằng tu vi với Trần Trung Hải, nhưng chiến lực có thể nói là mạnh hơn Trần Trung Hải khá nhiều, Vũ Lâm Nhàn ôm quyền nói:

"Ta là Thiếu trang chủ của Trang Viên Hồ Điệp."

Nàng vung ra một tấm ngọc phù có hồ điệp hư ảnh vờn quanh, trung niên kia thấy được lập tức thu hồi khí tức một chân quỳ xuống cung kính nói:

"Thì ra là thiếu trang chủ đại nhân đang lịch luyện, thuộc hạ Kính Sự đã mạo phạm xin thiếu trang chủ tha thứ."

"Ra là thiếu trang chủ của Trang Viên Hồ Điệp, chẳng trách Hồ Điệp Huyễn Kiếm của nàng lại có một chút sâu xa."

Âm thanh từ trong thức hải của Hàn Vũ Thiên truyền tới chính là giọng của Thất Bảo Thần Chủ a.

Vũ Lâm Nhàn phất tay nói:

"Đứng dậy đi, ta muốn trở về Thiên mời các hạ mở cổng."

Kính Sự chuẩn bị dùng lệnh bài mở cổng thì đột nhiên ngưng lại, hắn nhìn lấy Hàn Vũ Thiên nói:

"Ngươi là ai?"

"Hàn Vũ Thiên."



Hàn Vũ Thiên thản nhiên đáp, Kính Sự trầm mặc một lúc thấp giọng nói:

"Thế lực của ngươi ở Thiên là gì?"

"Ta là thổ dân muốn đến Thiên để khám phá."

"Hoang đường! Một thổ dân mà lại dám vọng tưởng bước tới Thần Thổ, chết!"

Kính Sự sau khi nghe thấy lời nói của Hàn Vũ Thiên thì bộc phát phẫn nộ chuẩn bị một chưởng chỗ chết thiếu niên này.

"Dừng tay."

Một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên kèm theo đó là bầu trời âm u, bầu trời ngưng tụ hố đem không gian có một lão già xuất hiện chấp tay sau lưng, tu vi không triển lộ nhưng biết chắc rằng lão là Thần Cảnh.

"Ngài là..."

Kính Sự tràn đầy rung động nhìn lấy vị lão già kia cũng nhanh chóng lấy lại thần trí quỳ hai chân đầu áp sát mặt đất, trước thần uy chân chính hắn không dám sơ suất đã lập tức quỳ xuống.

"Đại trưởng lão gia gia đã tới."

Vũ Lâm Nhàn nhìn thấy lão già thì hai mắt sáng rực như là hài tử gặp được chí thân vui mừng khôn siết, đại trưởng lão thản nhiên nói:

"Ta mang theo kẻ này về Thiên, ngươi không có ý kiến gì chứ?"

Kính Sự sợ hãi không dám lên tiếng, nhưng lời của đại trưởng lão không phải là nói với hắn, vùng không gian phía sau Kính Sự mở ra một nữ tử toàn thân chiến y đẹp mắt, dung mạo lại bị mặt nạ quỷ che lại không rõ dung nhan.

"Tần Thạch Vỹ, ngươi tới đây đưa thổ dân ở phế địa đến Thiên giới là làm trái với luật, theo lý phải bị trừng phạt."

Tần Thạch Vỹ vẫn là bình thản nói:

"Lão phu thân là đại trưởng Trang Viên Hồ Điệp, có mấy kẻ trên đại lục này dám cùng với lão phu tranh phong?"

Uy thế kinh người tản ra lập tức làm cho mọi chuyện càng lúc càng tồi tệ hơn, Tần Thạch Vỹ lại chậm rãi nói:

"Nếu Lý Nghi ngươi chịu nhượng bộ thì lão phu sẽ có lễ đáp lại."

Lý Nghi trong tay xuất hiện đoản đao khí tức bạo phát cũng không có quan tâm nói:

"Ngươi là đại trưởng lão Trang Viên Hồ Điệp, lão phu là nhị trưởng lão của Thất Bảo Thần Cung, tu vi cũng là Thần Tổ đừng nghĩ bản thân ngươi đưa ra được lợi ích gì cho bản trưởng lão."

Tần Thạch Vỹ sắc mặt âm trầm nói:

"Thất Bảo Thần Cung sớm đã bị tuyệt diệt, thứ ngươi có chỉ là trên danh nghĩa để sống lay lắc ở Thiên Thần Điện mà thôi."

main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh
Bình Luận (0)
Comment