Ta Khởi Đầu Liền Nắm Giữ Găng Tay Vô Cực

Chương 71 - Lời Chia Tay Hogwarts

Khi hắn định bóp nát linh hồn của Voldemort thì bất thình lình, hàng loạt tia sét đỏ từ trên trời đánh xuống, chẳng mấy chốc đã có mấy chục cái hố cháy đỏ rực trên mặt đất.

Trần Lâm nhìn lên bầu trời đêm, lẩm bẩm nói.

“ Ngăn cản ta giết hắn … không muốn ta phá đi vở kịch của ngươi à ?”

Những tia sét đỏ vẫn liên tục đánh xuống, dường như không có ý định chấm dứt. Nếu cứ tình trạng này, nơi đây chẳng mấy chốc nữa sẽ bị Muggle chú ý.

“ Được rồi … tha cho hắn là được chứ gì ?” Trần Lâm cười nói.

Trần Lâm buông ra bàn tay phải, thả ra linh hồn của Voldemort, nhưng cũng không quên tặng cho Voldemort một cái linh hồn công kích, làm cho mảnh linh hồn của hắn bị rách tả tơi. Xem ra Voldemort sẽ phải tịnh dưỡng một thời gian kha khá.

Linh hồn Voldemort co quắp lại rồi từ từ phiêu phù đến vị trí con rắn Nagini, dung nhập vào cơ thể con rắn.

Trên bầu trời đêm, những tia sét đỏ xuất hiện từ từ thưa thớt dần, khoảng mấy phút sau đã không còn đánh xuống mặt đất nữa.

Đám Tử Thần Thực Tử bị trói nằm trên đất, nãy giờ đã quan sát được toàn bộ trận chiến đấu khủng bố giữa Trần Lâm và Voldemort, giờ đây tên nào tên nấy sắc mặt trắng bệch, kinh hãi tột độ, vị Chủ nhân mà bọn họ kính sợ vậy mà thua không còn manh giáp, thua bởi vị Tân Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật này. Trong thâm tâm bọn họ Trần Lâm không còn là một pháp sư bình thường mà giống như nhìn một vị thần.

“ Nhìn ngó gì nữa, mau theo ta quay về Hogwarts, các ngươi cứ yên tâm sống phần đời còn lại trong ngục giam đi” Trần Lâm quét nhìn đám Tử Thần Thực Tử trên mặt đất cười nói.

“ Còn ngươi thì cứ ngoan ngoãn nằm đó đi, ta tha cho ngươi lần này”

Trần Lâm nhàn nhạt nhìn con rắn Nagini, không biết hắn nói với con rắn hay với linh hồn Voldemort đang trú ngụ trong đó.

“ Đi về thôi”

Chỉ một cái vẫy tay, Trần Lâm đã mang tám mươi chín tên Tử Thần Thực Tử về tới Hogwarts.

Nhìn la liệt các phù thủy mặc áo trùm đen và đeo mặt nạ nằm trên đất, mọi người không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Không ai không biết những người này là những Tử Thần Thực Tử tội ác đa đoan.

Trần Lâm mỉm cười nhìn mọi người trên sân vận động, sau đó bắt đầu nói, thanh âm của hắn vang vọng khắp xung quanh Hogwarts, ngay cả những người cá ở sâu dưới lòng hồ hoặc những con nhện trong khu rừng cấm cũng không ngoại lệ.

“ Các vị, tôi xin thông báo với các vị một tin tức quan trọng … Voldemort đã trở lại … nhưng hắn đã bị tôi đánh trọng thương và bỏ chạy tháo thân, tôi tin tưởng trong thời gian tới hắn sẽ không dám lộng hành như sự kiện xảy ra ngày hôm nay … đây là những tên tay sai của hắn còn gọi là Tử Thần Thực Tử bị tôi bắt được, những tên này sẽ được phán xử trong phiên tòa vào ngày mai ở Bộ Pháp Thuật. Tôi biết khi nghe tin tức này các vị sẽ cảm thấy bất an, lo sợ nhưng các vị nên biết một điều, tôi Trần Lâm mạnh hơn Voldemort và tôi sẽ săn lùng hắn cho đến khi nào hắn bị sa lưới. Tôi xin cám ơn”

Đám đông trên sân vận động vỡ òa lên vì những tiếng hoan hô và reo hò, không khí u ám bao trùm từ nãy giờ đã hoàn toàn biến mất.

“ Hoan hô … Hoan hô Ngài Bộ Trưởng … Ngài Bộ Trưởng muôn năm”

Cũng bởi vì sự kiện lần này, trận đấu thứ ba của cuộc đấu Tam Pháp Thuật đã bị hoãn lại vào ba ngày sau đó.

Sáng hôm sau, tin tức Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai Đấy quay trở lại và bị Tân Bộ Trưởng Trần Lâm đánh bại đã xuất hiện ở trang đầu của Nhật Báo Tiên Tri. Toàn bộ nguyên văn lời phát biểu của Tân Bộ Trưởng Trần Lâm đã được in lớn để người đọc có thể dễ dàng trông thấy.

Toàn bộ tờ Nhật Báo Tiên Tri đều xoay quanh sự kiện tại trận đấu thứ ba cuộc thi Tam Pháp Thuật, Tân Bộ Trưởng Trần Lâm được miêu tả là Bộ Trưởng mạnh nhất từ trước cho đến nay, ngay cả Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai Đấy từng tự xưng là Chúa Tể cũng là thủ hạ bại tướng của ngài.

Tám mươi chín vị Tử Thần Thực Tử bị bắt cũng được nêu tên và có hình chụp rõ mặt trên báo, trong đó đa phần là những người vừa vượt ngục Azkaban mấy tháng trước nhưng cũng có một số người mới với danh tính trong sạch. Những Tử Thần Thực Tử này sẽ được phán quyết vào buổi chiều hôm nay nhưng phần lớn sẽ bị tù chung thân.

Harry lúc này đang nằm trong bệnh xá trường Hogwarts, xung quanh giường của nó là Hermione, Ron và Ginny.

“ Bạn lại xuất hiện đây này, Harry, mình biết thế nào họ cũng kéo bạn vào” Hermione đưa tờ Nhật Ký Tiên Tri cho Harry.

Harry cầm lấy tờ báo cố gắng tìm đọc phần nói đến nó.

Ron mỉm cười nói. “ Họ gọi cậu là cậu bé sống sót, lại một lần nữa thoát khỏi tay Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai Đấy”

“ Mà nhớ lại cũng sợ thiệt … cậu bỗng nhiên biến mất tiêu rồi ông bà Delacour bị lời nguyền Độc Đoán điều khiển … lúc đó tớ với Hermone và Ginny lo cho cậu ghê lắm … Ginny còn khóc sưng mắt”

Ginny ngượng ngùng cúi đầu, không dám nhìn thẳng Harry.

“ Cám ơn mọi người, nếu lúc đó tớ không nghĩ về những giây phút vui vẻ trải qua cùng các cậu tớ nghĩ tớ sẽ không thể về được” Harry nhìn ba người Ron mỉm cười chân thành nói.

Trận đấu thứ ba của cuộc thi Tam Pháp Thuật rốt cục cũng đến, nhưng không giống như trong cốt truyện, Harry vì không được Barty Crouch con trợ giúp nên chỉ về đích thứ hai, về đích đầu tiên là Fleur và Cedric, về cuối là Viktor Krum.

Vì về đích cùng một lúc nên Fleur và Cedric đã phải chia đôi điểm số, mỗi người được 25 điểm. Chung cuộc, Fleur được tổng cộng 115 điểm, còn Cedric được 110 điểm. Vì lẽ đó, Fleur đã giành được chiếc Cúp Tam Pháp Thuật và giải thưởng 1000 Galleon vàng.

Dù không giành được Cúp Tam Pháp Thuật nhưng Harry cũng không buồn, bởi vì nó tự nhủ là nó đã làm hết khả năng.

Trong phòng ngủ ký túc xá vào cái đêm trước ngày trở về ngôi nhà ở đường Privet Drive, Harry đã sắp xếp hành lý vô rương với một trái tim nặng trĩu. Nó sợ bữa tiệc chia tay, bữa tiệc thường biến thành tiệc tùng linh đình khi người chiến thắng chức vô địch Liên Nhà được thông báo.

Khi Harry, Ron và Hermione đi vào Đại sảnh đường, tụi nó nhìn thấy ngay Đại sảnh đường được trang trí bằng màu sắc lá cờ nhà Hufflepuff, chứng tỏ Nhà Hufflepuff đã giành được Cúp Liên Nhà năm nay.

Dãy bàn nhà Hufflepuff lúc này vô cùng náo nhiệt, đám đông học sinh quây quanh Cedric Diggory, vui cười thỏa thích, Harry thấy bọn họ vui cũng đúng, nhà Gryffindor của nó giành Cúp Liên Nhà đã liên tục ba năm rồi.

Harry liếc lên bàn giáo viên, các vị giáo sư vẫn ngồi chỗ cũ, thầy Trần Lâm vẫn ngồi ở đầu dãy như mọi khi, thầy vẫn cười cười như không có gì có thể làm ảnh hưởng đến thầy hết, năm nay là năm cuối cùng nó được thấy thầy ngồi ở vị trí ấy.

Thầy Trần Lâm đã chào tạm biệt tụi nó ở bữa học cuối cùng bộ môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, năm sau thầy sẽ không dạy nữa mà phải nhậm chức Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật.

Bài thi cuối kỳ của thầy trong ảo cảnh không hiểu sao lại dễ hơn bình thường rất nhiều, cho nên rất nhiều học sinh năm thứ tư đều vượt qua hết, Hermione đạt điểm Xuất Sắc – Outstanding, Ron vậy mà đạt điểm Giỏi quá kì vọng - Exceeds Expectations. Harry vì là Quán Quân cuộc thi Tam Pháp Thuật nên được xét đạt điểm Xuất Sắc – Outstanding.

Harry cảm thấy buồn vì không được học những bài học bổ ích của thầy Trần Lâm, không chỉ riêng nó mà mấy đứa bạn của nó như Hermione, Ron, Ginny và anh em George, Fred cũng có cảm xúc đó. Tụi nhỏ không biết sang năm sẽ được giáo sư nào dạy bộ môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, nhưng tụi nó nghĩ sẽ không thể sánh bằng thầy được.

Dòng suy diễn của Harry chấm dứt khi cụ Dumbledore đứng dậy ở phía bàn giáo viên. Đại sảnh đường trở nên yên lặng, mặc dù bữa nay nó cũng đã không được ồn ào như mọi khi vào những bữa tiệc chia tay mãn khóa. Cụ Dumbledore nhìn quanh đám học trò rồi nói:

“ Một năm học nữa đã kết thúc”

“ Đêm nay thầy có nhiều điều muốn nói với tất cả các con, nhưng trước tiên thầy muốn thông báo một điều, giáo sư Trần Lâm sẽ không còn phụ trách bộ môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của Hogwarts vào năm sau nữa, thay thế giáo sư Trần Lâm sẽ là giáo sư Alastor Moody, một cựu Thần Sáng của Bộ Pháp Thuật”

“ Thầy có thể xác nhận rằng giáo sư Trần Lâm là giáo sư dạy bộ môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám mà thầy thấy tâm đắc nhất trong suốt cuộc đời dạy học của thầy, các em có thấy vậy không ?”

“ Dạ có ạ” các học sinh bốn dãy bàn đồng thanh hô lớn và sau đó là một tràng pháo tay ầm ĩ.

Không chỉ các học sinh mà cả các vị giáo sư cũng vỗ tay chúc mừng, ngay cả cụ Dumbledore cũng vỗ tay theo.

Trần Lâm nhìn thấy cảnh này, trong ánh mắt không giấu nổi vẻ xúc động, ba năm dạy học ở Hogwarts, hắn quả thật xem Hogwarts như nhà của hắn vậy.

“ Cám ơn tất cả mọi người, ba năm dạy học ở Hogwarts sẽ là kỷ niệm vui nhất mà tôi sẽ không thể nào quên trong cuộc đời” Trần Lâm lớn tiếng nói.

Đám học sinh cả bốn dãy nhà đồng loạt hô lớn. “Chúng em cám ơn thầy”

“ Thầy cám ơn các em, được dạy dỗ các em chính là vinh hạnh của thầy” Trần Lâm mỉm cười thật tươi, chưa bao giờ hắn thấy vui vẻ đến như vậy.

Cụ Dumbledore giơ tay lên ra hiệu cho các học sinh dừng vỗ tay, rồi cụ nói tiếp:

“ Năm học này Hogwarts có cuộc thi Tam Pháp Thuật, mục đích của cuộc Thi đấu Tam Pháp thuật là để cùng cố và mở rộng sự hiểu biết Pháp thuật lẫn nhau. Dưới ánh sáng của điều đã xảy ra, và sự trở lại của Chúa tể Voldemort, những quan hệ thắt chặt như thế càng quan trọng hơn bao giờ hết”

Cụ Dumbledore nhìn từ bà Maxime đến lão Hagrid, từ Fleur Delacour và những học sinh trường Beauxbatons đến Viktor Krum bên cạnh lão Karkaroff và những học sinh trường Durmstrang ngồi ở dãy bàn Slytherin.

“ Mọi người khách trong Đại sảnh đường này đều được chào mừng đón tiếp trở lại đây, bất cứ lúc nào nếu như họ muốn trở lại. Một lần nữa tôi xin nói với tất cả mọi người, với việc trở lại của Chúa tể Hắc ám Voldemort, chúng ta đoàn kết thì sống, chia rẽ thì chết. Chúa tể Voldemort rất giỏi gieo rắc hận thù và gây ra thù địch. Chúng ta chỉ có thể chống lại hắn bằng cách chứng tỏ một tình hữu nghị mạnh mẽ bình đẳng và tin cậy lẫn nhau. Sự khác biệt về tập quán và ngôn ngữ không có ý nghĩa gì hết nếu mục tiêu của chúng ta đồng nhất và tấm lòng của chúng ta rộng mở”

Bình Luận (0)
Comment