Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 186

.

Kể ra nhiều như vậy, nhưng có những quyển sách rất mỏng, đọc một thoáng là xong; chỉ có những quyển về ngôn ngữ Rune, số học và thảo dược thì rất khó ‘nhai’, bởi lẽ chúng liệt kê vô cùng nhiều và chi tiết các loại thông tin, cho nên sách rất dày.

Bù lại cũng có những quyển sách làm cậu khá hài lòng.

Ví như những quyển trung cấp và cao cấp biến hình, tuy là không nói rõ về ma chú cũng như cách vung đũa, nhưng đọc xong cậu có thể tổng kết lại một ít điểm hữu dụng, ví dụ như.

Cùng loại vật chất sẽ biến hình càng thêm dễ dàng, thí như cùng loại chất lỏng, hay cùng chất liệu kim loại như nhau. Hay như, những loại có kích cỡ nhỏ, kết cấu ít phức tạp thì dễ dàng biến đổi, hơn là những loại to lớn cùng cấu trúc tinh vi..

Không chỉ vậy, sách cũng đề cập đến những thứ không thể tạo ra của ma chú biến hình, điểm này cũng tương tự thông tin trong lý luận ma pháp.

Hay là quyển về bói toán, cũng làm cậu thấy thú vị.

Bởi quyển sách ‘Thấy Rõ Tương Lai’ có đề cập đến thuật ngữ ‘hào quang’, để chỉ về hiện tượng ma pháp có bản chất không rõ ràng.

Trong sách nhắc đến, những nhà Hào Quang Học có thể phân tích ra được loại ma pháp nào đã được sử dụng, khi xem xét ‘hào quang’ bao quanh một địa điểm, hoặc một người, khi bị ma pháp tác động.

Sách cũng đề cập việc hào quang của một ma pháp sư khác biệt với một ‘pháo lép’ và một muggle. Cũng nói rằng, có mối tương quan giữa mật độ hào quang của một ma pháp sư và việc họ có khả năng xem bói được hay không..

Đọc xong, Minh hiểu được có những người bẩm sinh có thể xem xét được ‘hào quang’ này, những người đó có thể trở thành một nhà bói toán, hay một nhà ‘hào quang học’.

Cũng là khiến Minh tò mò muốn tìm hiểu môn bói toán này vô cùng, bởi ở Hogwarts không dạy rõ về hào quang học, mà thậm chí là môn bói toán tận năm ba mới được học, trong khi cậu thì chỉ năm một.

Nghĩ đến làm cậu thở dài không thôi, nhưng cũng không trở ngại cậu lên kế hoạch tiếp cận giáo viên môn bói toán này..

Một quyển cũng làm cậu chú ý là quyển viết về thế giới muggle, chú ý vì cậu muốn tìm đọc điểm khác biệt giữa phàm nhân giới và thế giới loài người bình thường nơi đây. Chỉ tiếc là quyển sách viết khá sơ sài, cũng là nêu lên một số những phát minh nổi bật của nhân loại, cùng nếp sống cùng tập tục sinh hoạt của giới muggle mà thôi.


Hiển nhiên là ý nghĩ coi thường muggle vẫn ăn sâu trong tâm thức của giới ma pháp sư nơi này..

Nhưng, nếu để mà nói, quyển sách gây hứng thú cùng tò mò nhất, thì phải là quyển ‘Bí Ẩn Về Nguyên Tố Thứ Năm’, mặc dù đây chỉ là một lý thuyết chưa thực chứng, nhưng có nhiều giả thuyết về nó, ví dụ như nói về nó là một thứ làm nền tảng, tạo ra và chứa đựng mọi thứ khác trong nó, đặc biệt là ‘nó’ vĩnh hằng bất biến.

Nó liên quan mật thiết đến Thuật Giả Kim, do vậy trong quyển sách đề cập đến một thứ liên quan đến thứ tạm gọi là ‘nguyên tố thứ năm’ này, chính là ‘Hòn Đá Ma Pháp’, được cho là có thể mang đến sự bất tử và có thể biến những thứ khác thành vàng.

Rõ ràng phá vỡ luật không thể phá vỡ của thế giới này, là cái chết và không thể biến ra vàng.

Trong sách cũng dẫn chứng sự trường thọ của ngài Nicolas Flamel cùng vợ ngài là bà Perenelle Flamel đã sống hơn 600 tuổi, như một luận điểm chứng minh cho suy luận của mình.

Cậu cũng là nhớ được, quyển đầu tiên của quyển truyện Harry Potter đã nói đến ‘Hòn Đá Ma Pháp’ này, cũng lờ mờ nhớ là trong truyện có nhắc đến ngài Nicolas và vợ mình đã chết sau khi hòn đá bị phá hủy.

Tới đây thì cậu cũng nhận ra là việc thiếu thốn quá nhiều thông tin về truyện Harry Potter, do cậu đọc đã rất lâu rồi, mà lúc đó đọc cũng qua loa, lướt bỏ rất nhiều tình tiết, nghĩ tới liền trực giác mách bảo, hẳn là có thể hỏi Lam Thảo.

Nhìn ra bên ngoài trời đã về chiều, cậu mệt mỏi đứng dậy, lắc lắc đầu, đi ra ngoài vườn hít thở không khí tươi mới.

Sau 4 ngày đọc sách, không chỉ có thêm rất nhiều kiến thức cùng thông tin bổ ích cho nhiệm vụ sắp tới, cậu còn có được 11% tiến độ cộng thêm vào.

Về việc chỉ có bao nhiêu đây điểm thì Minh đoán rằng do cậu chỉ học lý thuyết, chưa hoàn toàn nắm rõ được phần lớn những kiến thức này, cho nên điểm vậy cũng là hợp lý.

Bây giờ thanh tiến độ mở khóa chức nghiệp đã là 66%/100%, mà hôm nay đã là 31 tháng 8, ngày mai 1 tháng 9 là thời gian nhập học, đoán chừng chỉ có thể chờ đợi tham gia học thực tiễn, mới có thể tăng thêm điểm tiến độ.

Nói là nói vậy, nhưng chỉ gần 1 tuần qua, mà cậu có được 66% giải khai chức nghiệp, đã là một niềm vui không tưởng rồi, cho nên rất thoải mái trong lòng mà men theo cầu thang, đi xuống nhà dưới.

Vẫn như mọi khi, Lam Thảo vẫn ngồi lặng im uống trà, lúc này không phải trong phòng khách nữa mà ngoài khu vườn.


Minh cũng nhẹ nhàng, từ tốn đi lại gần, ngồi xuống kế bên cô, Lam Thảo cũng tinh tế, rót một chung trà cho cậu.

Cô nhìn Minh từ từ thổi nhẹ bề mặt trà, khiến khói trắng bay thành những vòng cuộn xoắn trong không khí, rồi mới đưa lên miệng uống, động tác thanh nhã vô cùng.

Không giấu được nụ cười trên môi, cô hỏi sang.

“Ngày mai vào trường học nội trú rồi, em cảm thấy thế nào, có lo lắng gì không?”

Minh đặt nhẹ chung trà xuống bàn, cũng đưa tay lấy ấm trà, rót cho cô, rồi rót vào chung của mình, sau mới nói, giọng rất lễ phép.

“Dạ không ạ, chỉ là em có chút hưng phấn cùng tò mò thôi, không biết môi trường học sắp tới sẽ như thế nào?”

Vừa nói xong, cậu cũng truyền âm trong thần thức cho Lam Thảo.

“Chị có thể cho em toàn bộ thông tin về truyện Harry Potter và những tài liệu liên quan không ạ? Em nghĩ sẽ rất cần thiết cho ‘thời gian đi học’ sắp tới.”

Lam Thảo đưa chung trà lên từ từ uống, bên ngoài không nói gì, nhưng cũng là truyền âm trả lời với Minh.

“Được chứ, sao lại không, em không hỏi thì chị cũng đã chuẩn bị sẵn để đưa cho em rồi.”

Dứt lời, một nguồn sáng từ trán của cô bay ra, rất nhanh dung nhập vào trán Minh, mà cô cũng nhanh nói qua với cậu.

“Chị biết em chị rất giỏi, chỉ là đi học ở nơi ‘xa lạ’ không phải nhà, nên nhất nhất mọi việc đều phải cẩn thận, có chuyện gì phải báo ngay về nhà cho chị biết đấy, mọi việc còn có chị hỗ trợ, nên là yên tâm nhé.”

Minh làm sao không hiểu ý nghĩa ẩn sâu của câu nói vừa rồi của Lam Thảo, cậu chỉ gật đầu xem như đồng ý.


Đoạn thấy cô móc ra từ trong túi mình ra một cái gương không quá to, bao phủ bên ngoài bằng kim loại, có những hoa văn chạm khắc rất đẹp, mà qua âm dương nhãn xem xét liền thấy năng lượng bao phủ quanh nó, cũng đủ biết đây không phải là một đồ vật bình thường.

Cô đưa cho Minh rồi nói.

“Mỗi tối em dùng nó ‘trò chuyện’ với chị, sẽ nhanh chóng và tiện dụng hơn là gửi thư cú nhiều.”

Dứt câu cô cũng truyền âm cho cậu.

“Đây là ‘Gương Song Hướng’, có hai cái được liên kết với nhau, em chỉ cần truyền năng lượng vào nó, liền có thể đả thông hai tấm gương với nhau, tất nhiên lúc nào chị cũng sẽ mang nó theo bên mình.”

Minh cẩn thận nhận tấm gương, rồi đặt vào trong túi đeo hông của mình.

Hai người sau đó tiếp tục uống trà, nói chuyện bâng quơ, khi đến giờ ăn thì cùng đi vào phòng ăn, ăn xong Minh cũng xin phép lên phòng, trước khi cậu đi, Lam Thảo còn không quên dặn dò đêm nay phải nghỉ ngơi cho thật tốt, mai còn đến trường nhập học.

Minh cũng gật đầu đáp ứng, sau đó về phòng.

Tất nhiên là vừa lên phòng cậu đã thu dọn lại mớ sách bỏ vào trong túi đeo hông, cũng lấy ra chiếc gương mà Lam Thảo đưa, dùng chức năng thu thập để thu nó vào Cấu Trúc, cũng được tặng 1 điểm vào quỹ tích.

Gọi lên thông tin của chiếc gương để xem, thì thấy chưa được kích hoạt, cậu còn cần phải sử dụng nó mới được hiện rõ kỹ năng; có điều là cậu cũng không gấp, vì mai đến trường cậu kiểu gì cũng sẽ dùng gương ‘gọi’ cho Lam Thảo để thông báo, nên là lại nhét nó vào trong túi đeo hông.

Đánh răng rửa mặt, thay đồ ngủ, xong xuôi đâu hết, cậu mới lên giường nằm, nhắm mắt, dụng thần thức xem xét lại thông tin ký ức mà Lam Thảo lúc uống trà gửi cho cậu, cũng là lên kế hoạch chuẩn bị cho thời gian đi học sắp tới..

P/s Nguyên bản Philosopher’s Stone dịch nguyên là Hòn Đá Triết Gia, bên ngoài truyện phát hành dịch là Hòn Đá Phù Thủy, ở đây để phù hợp mình sẽ dịch là Hòn Đá Ma Pháp nhé.

truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment