Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 110

.

Tuy rằng cậu không hiểu những ký hiệu hay hình vẽ này là gì, cũng không xem rõ được hoàn toàn, nhưng cậu dễ dàng đoán ra được cả toàn pháp trận này có tác dụng phong ấn, nhưng là phong ấn cả một vùng bao quanh ‘vết nứt không gian’ thì phải biết pháp trận này khủng bố đến thế nào, còn người thi triển được nó thì lại càng không phải nghĩ bàn..

Nhìn một hồi, bỗng tinh thần Minh chấn động, vì cậu phát hiện ra nơi hạch tâm của trận pháp có 4 đồ hình phức tạp, trong đó có 2 đồ hình, nếu bỏ đi rất nhiều nét vẽ bên ngoài, thì rõ ràng chúng chính là đồ hình Phong Ấn và đồ hình Trấn mà cậu có được từ Cấu Trúc.

Phát hiện này khiến Minh ngỡ ngàng, như thể có tia sấm sét phá tan màn che chướng dày đặc trong đầu cậu, mở cửa cho cậu, ra thế giới mênh mông, rộng lớn vô ngần.

Minh xúc động đến không nói nên lời.

Đúng lúc này, giọng nữ vang lên.

“Các vị, đây là cơ hội cuối cùng để dừng lại nếu không muốn, khoảnh khắc bước qua vết nứt kia, sinh tử phải tự dựa vào nỗ lực của bản thân mình..”

“Nếu ai đã quyết ý đến cùng, thì đến gần chỗ vết nứt nhận ‘túi không gian’, vì ‘mảnh vỡ không gian’ là dạng kết tinh năng lượng, chỉ có trữ vật không gian mới có thể bỏ nó vào trong được, ‘túi không gian’ cho các vị mượn tạm sử dụng để đựng những mảnh vỡ mà mình tìm được, sau dễ dàng nộp lại cho chúng tôi để đổi điểm cống hiến.”

“Các vị nên nhớ, lòng tham sẽ đổi bằng tính mệnh mình, người của ‘Hội Động’ không tha thứ cho bất kỳ hành động nào làm ảnh hưởng đến việc bảo vệ Giới này, đây là thiết luật, mà cũng là duy nhất luật.” – Những lời đanh thép được nói ra từ gương mặt thanh tú kia của cô gái, không hiểu sao để mọi người ở đây rét run.

Cũng đồng lòng gật đầu, tỏ ý bản thân mình đã rõ.

Minh nghe đến túi không gian, liền nghĩ đến chức năng ‘túi đồ’ của mình, nên hỏi Cấu Trúc.

“Hiện chức năng ‘túi đồ’ có thể chứa đồ vật thật từ bên ngoài không?”

[ Do hiện tại ký chủ chưa hoàn toàn dung nhập cùng Cấu Trúc, chỉ cần tiến trình này hoàn tất, ký chủ có thể trực tiếp sử dụng Năng Lượng Cấu Trúc, cũng có thể dùng chức năng Túi Đồ để chứa vật thật từ ngoài bỏ vào trong Cấu Trúc ]

Nghe được giải thích, càng làm Minh nóng lòng..

Hàng dài cả trăm người, nối nhau đi tới chỗ người thanh niên để nhận lấy túi không gian, mất một ít thời gian, cũng tới lượt Minh được nhận.



Một chiếc túi không lớn, khá dày, có vẻ như làm bằng một loại da gì đấy, phần miệng túi thiết kế dạng rút dây, nhìn qua thì mẫu mã không mới, cũng không có gì đặc biệt.

“Để sử dụng, chỉ cần rót thần thức vào, sẽ thấy một viên đá, truyền vào linh lực là có thể sử dụng.”

Giọng người thanh niên Trúc Cơ trẻ tuổi vang lên, sau khi đã phát xong hết túi cho mọi người, thấy tất cả đều thử thành công, cậu ta mới tiếp.

“Tất nhiên là trên túi đã có đánh dấu ấn ký, cho nên những ai có lòng tham, thì hãy nghĩ trước đến hậu quả..”

Minh lúc này, cũng không chú ý người thanh niên nói thêm điều gì đó, cậu đang tò mò nghiên cứu chiếc túi không gian nhìn qua rất bình thường này.

Cũng thử làm theo lời người kia, cậu thả thần thức vào trong túi, thấy rõ có một viên đá không lớn, gắn bên trong.

Minh cũng nhanh truyền linh lực vào.

Viên đá hấp thu lấy linh lực cậu như đất khô gặp nước, ngay khi đã đầy, bỗng nó sáng lên, từ nó phát ra một đồ hình.

Cũng chính nhờ đồ hình này tác động cùng viên đá, bỗng chốc khiến lòng túi dường như không gian được nới rộng ra nhiều, đã tầm khoảng đường kính 2 mét theo vòng cung tròn.

Minh vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ về sự thần kỳ của viên đá trong chiếc túi, mà càng ngạc nhiên hơn khi cậu dùng thần thức để ghi nhớ đồ hình từ viên đá phát sinh, rõ ràng trung tâm của đồ hình sau khi bỏ bớt đi những nét phức tạp kèm theo, thì nó chính là đồ hình Phong Ấn của Cấu Trúc.

Một lần là ngẫu nhiên, hai lần thì phải xem lại, linh cảm lại thoáng chốc xâm chiếm lấy tinh thần Minh.

“Chiếc túi không gian này chỉ là hàng dùng có thời hạn, qua một tháng thời gian, nó sẽ mất đi tác dụng, trở thành chiếc túi bình thường, anh không cần quá ‘để tâm’ vào nó..” – Giọng Nhật bất thình lình vang trong thần thức Minh.

Có vẻ như cậu ta thấy Minh đang thích thú, mê mải, cùng tò mò mà cứ kiểm tra đi kiểm tra lại chiếc túi, nên cậu ta mới ‘thiện ý’ nhắc nhở cậu.


Mà nào có hay đâu, chính câu nói của cậu ta, làm Minh thêm điều suy nghĩ..

về Nhật.

Minh cũng liền dừng lại động tác của mình, cậu đã ghi nhớ hết đồ hình kia, vừa cột dây rút dư ra của túi lên lưng quần mình, vừa mỉm cười gật đầu với Nhật.

Mà cậu ta cũng vô tư không suy nghĩ gì, vừa nói chuyện với Minh vừa chăm chăm nhìn vào vết nứt kia một cách vô cùng hứng thú, như thể không thể chờ được nữa, muốn ngay lập tức xông vào..

Lúc này, Minh thấy cả 5 người Trúc Cơ, cùng cung kính bái người trung niên Kim Đan kia, mà ông ta cũng thu rút lại linh lực của mình, đồ hình che phủ vết nứt cũng mờ nhạt dần rồi tan biến.

Những con không gian lang thú như thấy được khối màn chắn đã không còn, cũng nhanh chóng lao ra, những tiếng gầm rú vang trời, quyện vào nhau, đinh tai nhức óc.

Mà 5 vị kia rất nhanh ra tay, từng người bộc phát ra sức mạnh của mình.

Những thanh phi kiếm năng lượng màu bạch kim bay như ra từ pháp quyết của người thanh niên trẻ nhất, găm lên con lang thú đầu tiên xổng ra, cũng thành công phá cả ngực nó thành lỗ hổng, rồi rất nhanh nó cũng biến lại thành mảnh vỡ không gian.

Người thanh niên cũng nhảy người lên cao, chụp ấy mảnh vỡ năng lượng kia, bỏ vào túi không gian của riêng mình.

Cũng vừa lúc những con sói đằng sau cũng theo tới, chúng chưa kịp lao tới người thanh niên thì đã bị một lớp năng lượng trông như vách tường đá chặn lại, phản lực làm chúng văng ra sau.

“Đệ lúc nào cũng hấp tấp như vậy.” – Giọng người thanh niên cơ bắp vang lên.

Cùng lúc tiếng nói đó, là giọng cô gái đang lầm bầm niệm chú ngữ, xung quanh cô hội tụ những mũi khoan không khí, cuộn xoắn giữa không trung, rồi rất nhanh theo lệnh cô ta, phóng tới găm vào người những con sói bị tường đá kia chặn lại.

Cô ta cũng lên tiếng.

“Chuyện lần đó không làm đệ học ra được bài học gì à?”



“Lần đó khác, lần này khác, đệ đã Trúc Cơ rồi nhaaa..”

Người trẻ tuổi kia, dứt tiếng, cũng bộc phát ra rất nhiều thanh kiếm sắc trắng, năng lượng sắc bén phóng tới, đục lên người những con không gian thú thành từng lỗ hổng to vô cùng.

Xong rồi, hắn ta cũng phóng người nhảy vào trong vết nứt.

Người thanh niên cơ bắp, cùng cô gái cũng chỉ biết lắc đầu, lao lên, nhảy vào theo.

Người đàn ông trung niên, cùng ông lão ở nhóm giao lưu cũng không chậm mà phóng vào vết nứt theo bước chân 3 người trẻ tuổi.

Lúc này, cả trăm tu sĩ Luyện Khí cũng lục tục vận linh lực, tiến vào trong vết nứt, như đàn kiến chui vào hang động.

Minh và Nhật cũng nằm trong tốp những người này..

Vừa khi chạm qua lớp màn năng lượng của vết nứt, một cảm giác kỳ lạ, từ từ len đến bao trùm lấy toàn bộ người cậu.

Như tiến vào một màn nước khô ráo, cảm giác năng lượng khác lạ dính dính vào lớp da bên ngoài.

Lúc nãy, ngay khi cậu đi qua tới chỗ người trung niên đang lơ lửng, rõ ràng cảm nhận được ông ta khẽ liếc nhìn về phía cậu.

Minh cũng biết bản thân mình không thể Che Giấu được với tu vi cao như ông ta, nên cũng chỉ đành quay đầu lại nhìn ông ấy, cúi đầu chào, như thể một sự ra mắt muộn.

Trước khi biến mất hoàn toàn vào trong vết nứt, rõ ràng cậu thấy ông ta gật đầu rất nhẹ, đáp lại, cũng làm cậu có thêm nhiều an tâm trong lòng..

truyện siêu hay :
Bình Luận (0)
Comment