Ta Có Thể Thôi Diễn Tương Lai

Chương 2 - Hi Vọng Thành (1)

Xung quanh lóe lên một vệt sáng, sau đó Ngô Thần thấy một tràng cảnh rất hỗn loạn.

Chỉ thấy một tòa căn cứ gần như bị phá hủy, các tòa nhà chọc trời ầm ầm đổ xuống, cát bụi bay mù mịt, bên dưới người và zombie điên cuồng chém giết nhau.

Một lát sau, vị thiếu tướng chỉ huy tòa căn cứ tuyên bố rút quân, sau đó là hàng ngàn binh lính chen chúc rời khỏi căn cứ, hàng triệu người dân thường bị bỏ lại làm bia đỡ đạn để cản đường giúp binh lính chạy trốn nhanh hơn.

Người dân trong thành tuyệt vọng, hoảng sợ, họ xô đẩy, chen chúc nhau chỉ mong rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.

Tràng cảnh hỗn loạn đến nỗi con người thẳng tay chém giết nhau chỉ vì một tia hy vọng còn sống, bản chất xấu xí của họ bộc lộ ra, không còn trật tự, quy củ gì nữa, chỉ còn sự điên cuồng, dã tâm bộc lộ trong ánh mắt của họ.

Có người tuyệt vọng tự sát, lại có người kêu cứu, có người hô hoán mong được hỗ trợ những đáp lại là ánh mắt hờ hững của mọi người.

Ngô Thần khẽ lắc đầu, bọn họ đúng là rất tội nghiệp nhưng cũng đáng thương khi bị vứt bỏ lại, dù sao ai cũng muốn sống, không đến mức tuyệt vọng thì ai cũng sẽ cố đến cùng dù cho chỉ còn một tia hy vọng.

"Tiếp tục đi hệ thống".

[Châu Á chính thức thất thủ, sau đó là đến châu u, Hoa Kỳ vẫn giữ được một tòa thành cuối cùng, đây chính là toàn bộ khoa học, kĩ thuật tinh túy nhất của thời đại được Hoa Kỳ dồn vào tòa căn cứ này với hy vọng tìm được một lối thoát cho con người, chính quyền Hoa Kỳ đặt tên cho căn cứ là Hi Vọng Thành]

[5 tháng sau, các căn cứ ở Pháp, Anh, Nga,.... lần lượt thất thủ, đến lúc này chỉ còn Hoa Kỳ là còn tòa căn cứ cho mình, Hoa Kỳ cũng làm ra quyết định là rút hết quân đội, người dân ở các tỉnh, quận, huyện về đến phụ cận Hi Vọng Thành nhằm lập nên một khu căn cứ mạnh nhất của toàn nhân loại, còn về người dân ở các tỉnh, huyện khác thì chính phủ Hoa Kỳ cũng bất lực, dù sao người dân quá đông, cũng không phải một tòa thành có thể chứa hết được]

"Hoa Kỳ đúng là cam lòng a…. Chậc chậc, thú vị rồi đây….". Ngô Thần khẽ cảm khái.

[Trong lúc đó, zombie cũng thôn phệ con người nhằm tiến hóa, 1 tháng sau đó, zombie mới ra đời, nó là thành quả sau khi thôn phệ 50 zombie cùng loại]

Xung quanh lóe lên vệt sáng, Ngô Thần chỉ thấy một con zombie toàn thân đỏ lòm như máu, cả khuôn mặt biến dạng dữ tợn, hai con mắt như muốn lòi ra, ranh năng hiện ra bên ngoài, sau lưng có hai hàng gai nhọn.

"Ừm….đây chính là cái gọi là dị biến đi, có thể gọi là zombie cấp 2….". Ngô Thần khẽ cảm khái.

[Zombie dị biến mạnh gấp 20 lần zombie thường, một đòn toàn lực của nó có thể đánh lõm tấm sắt nhưng sức chịu đựng chỉ có gấp 5 lần zombie thường]

[Tiếp sau đó, zombie dị biến dồn dập xuất hiện trên toàn thế giới, đầu tiên là ở châu Á, sau đó là toàn thế giới, Hi Vọng Thành đã biết tin tức của loài zombie mới này và đang tận lực nghiên cứu]

Trong một phòng thí nghiệm ở Hi Vọng Thành.

Tổng thống Jeam trong bộ u phục lịch lãm nhẹ mở cửa phòng thí nghiệm ra, khuôn mặt của ông khá trầm trọng, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Jeam tiến đến tấm thủy tinh trong phòng, nhìn qua có têh thấy vài chục người đang mặc bộ đồ bảo hộ cật lực giải phẫu cơ thể zombie dị biến ra.

Đây chính là con zombie dị biến mà quân đội bắt được, kỳ thực chỉ cần một khẩu súng máy là đủ giết zombie dị biến, điều kiện là phải bắn trúng.

Jeam sắc mặt nghiêm trọng, ông thầm nghĩ zombie đã mạnh đến vậy rồi sao? Loài người liệu có hi vọng không?

Súng trường đối với loại zombie này độ uy hiếp đã giảm một nửa so với zombie thường, nguyên nhân là tốc độ của chúng nhanh hơn gấp vài lần so với zombie thường, mà zombie dị biến lại có một chút ý thức, nếu bị thương nghiêm trọng thì nó có thể quay đầu bỏ chạy.

Kỳ thực loại ý thức này không quá mạnh mẽ, ít nhất là thua xa so với trí tuệ của trẻ sơ sinh, chỉ có thể coi ý thức này là phản xạ có điều kiện của zombie dị biến mà thôi.

Một lát sau, một lão giả tóc bạc tiến vào phòng, tay cầm văn kiện, lão khẽ thở dài, ánh mắt đăm chiêu như suy nghĩ gì đó.

Thấy lão giả tiến vào, Jeam có chút khẩn trương, hắn tiến lại cười nói:"Ream lão sư, ngài không cần suy nghĩ nhiều đâu, kỳ thực chúng ta vẫn còn biện pháp mà, loài người không đến mức tuyệt vọng, ngài vẫn là nên nghỉ ngơi nhiều hơn".

Nói đến đây, ánh mắt của Jeam có chút phức tạp, Ream lão sư là nhà khoa học nổi tiếng nhất Hoa Kỳ trước khi sự kiện zombie diễn ra, Ream đã có nhiều cống hiến cho ngành khoa học Hoa Kỳ và cả nhân loại, chính Ream đã tạo ra vắc xin cho dịch bệnh thổ huyết JuXan.

Ream khẽ lắc đầu, khẽ thở dài một hơi, ông chầm chậm mở miệng:"Tổng thống, việc này tồi tệ hơn tôi nghĩ, zombie dị biến này có thể tiến hóa là minh chứng cho việc zombie có thể tiến hóa, điều này có nghĩa là tương lai chắc chắn sẽ có zombie lợi hại hơn xuất hiện".

"Trong cơ thể con người và cả zombie tồn trữ đại lượng chất dinh dưỡng, máu huyết, điều lạ là tế bào của zombie rất ngoan cường, nó có thể tồn tại trong vòng vài chục năm nếu cơ quan nội tạng không làm việc, mà tế bào này cũng rất thần kỳ, nó có thể thôn phệ nguồn dinh dưỡng bên ngoài để tiến hóa, dựa vào việc thôn phệ những thứ này zombie có thể cấp tốc tiến hóa, mà sự tiến hóa này rất nhanh, chỉ cần cung cấp đủ chất dinh dưỡng cho tế bào là sự tiến hóa sẽ không ngừng nghỉ, điều này rất kinh khủng, đại lượng zombie dị biến có thể sinh ra từ đây mà không phải chậm rãi tiến hóa".

Jeam sắc mặt trầm ngâm suy tư, nếu nói như vậy thì zombie không có khả năng tự hủy diệt do điều kiện môi trường, đây là điều thứ nhất, điều thứ hai là zombie thôn phệ nhau liên tục, nếu vậy thì sẽ có đại lượng zombie dị biền sắp sửa xuất hiện, điều thứ ba là tiến hóa cần dinh dưỡng, zombie có thể điên cuồng công kích những căn cứ trong thời gian sắp tới.

Jeam thở dài nói:"Tôi đã biết, Ream lão sư nên nghỉ ngơi cho tốt đi".

Ream gật gật đầu, cũng không nói gì nữa, hắn xoay người rời đi, chỉ là khóe mắt của hắn lưu lại một vệt tang thương, liệu con người còn hi vọng sao? Không, con người đã hết hi vọng kể từ ngày zombie công chiếm châu Á, dân số Hi Vọng Thành chỉ còn 5 triệu người mà thôi, dù vậy vấn đề lương thực mỗi ngày cũng làm chính quyền hết sức đau đầu.

Bình Luận (0)
Comment