Sủng Thú Sư

Chương 24 - Lễ Trưởng Thành.

Ngồi trong xe ngựa, Trần U đưa bàn tay lên nhìn, xúc cảm từ bộ ngực lớn của Tô Khuynh Thành không tồi, rất mềm.

Trần U trầm ngâm một chút, sau này hắn sẽ rời khỏi Hải Bình Thành, Tiểu Cửu và Tiểu Như hắn đã có sắp xếp. Còn Tô Khuynh Thành, hắn cũng không biết nên làm thế nào, nữ nhân như nàng ta ai lại không muốn? Trần U cũng vậy. Nhưng khi hắn rời đi lại không thể có cách sắp xếp ổn thỏa cho nàng ta.

Trần U kiếp trước mỗi khi đi ra ngoài chỉ là độc lai độc vãn, rất hiếm khi có người đồng hành, nên trong đầu hắn tự động bỏ qua ý nghĩ mang Tô Khuynh Thành đi theo.

Nghĩ đi nghĩ lại, Trần U cảm thấy khó để xử lý, cứ tạm thời để chuyện của nàng ta qua một bên, sau này có cách thì hành động.

Xe ngựa đi về lại Trần gia, đại môn lúc này đang rộng mở, Tê Linh Sương bá mẫu đang đứng chờ phía trước.

Xe ngựa dừng lại, Trần u nhanh chóng phi xuống xe, chấp tay chào bá mẫu, đồng thời hỏi:

"Bá mẫu, người đứng đây chờ U nhi hay sao ạ?"

Tê Linh Sương gật đầu:

"Ta nghe nói con qua chỗ của Khương Uân đại sư, có thể nghĩ đến con muốn khảo sát làm Dưỡng Thú Sư nên ta đứng đây chờ."

Trần U bất chợt thở dài một cái:

"Làm bá mẫu thất vọng rồi, khảo sát Dưỡng Thú Sư quá khó, dù Khương Uân đại sư đã ra đề mục dễ nhất nhưng U nhi vẫn không giải đáp được, chỉ đành cố gắng thêm mà thôi."

Tê Linh Sương đưa tay lên, tính vỗ đầu Trần U an ủi, nhưng ngày mai đứa nhỏ này đã trưởng thành rồi, làm vậy không nên cho lắm. Thế là Tê Linh Sương vỗ nhẹ lên vai Trần U, ôn hòa nói:

"Không sao, bá mẫu tin U nhi sẽ trở thành một Dưỡng Thú Sư, chỉ là sớm hay muộn mà thôi."

Hai người trò chuyện thêm một chút rồi bá mẫu rời đi khảo sát toàn bộ lần cuối, đảm bảo cho Lễ Trưởng Thành ngày mai diễn ra suông sẻ.

Trần U về lại trạch viện thì thấy một cảnh tượng dỡ khóc dỡ cười, Tiểu Cửu và Tiểu Như đang ăn cơm, đồ ăn trong chén cơm của Tiểu Như chất cao như núi, Tiểu Cửu một bên gắp hì hục, Tiểu Như một bên ăn trong nước mắt.

"Như tỷ, tỷ nhanh ăn đi, thiếu gia muốn bồi bổ cho tỷ, nên tỷ phải cố gắng ăn nhiều mới được, miếng cá này béo lắm, nghe nói ăn rất bổ cho ngực phụ nữ, nào nào, tỷ mau ăn đi."

Thấy Trần U từ phía xa đi đến, Tiểu Cửu thu lại tính tình trẻ con, cúi chào hắn:

"Nhị thiếu gia đã về ạ?"

Trần U gật đầu, ngồi xuống bàn ăn, Tiểu Cửu liền đi lấy chén đũa cho thiếu gia.

Tiểu Như cầm cái chén đồ ăn cao như núi, mím môi ném ánh mắt cầu cứu về Trần U, hắn cũng cười cười nói:

"Tiểu Cửu nói đúng đó, phải ăn nhiều vào, ngực của ngươi bé như thế thì thiếu gia không thích đâu."

Tiểu Như nghe thiếu gia nói vậy càng cười khổ hơn:

"Nhưng thiếu gia, nô tỳ ăn nhiều cũng không thấy chỗ đó to lên, nhưng bụng của nô tỳ đã bự hơn rất nhiều rồi ạ."

Nói rồi nàng hít sâu một hơi, ưởng cái bụng vốn phẳng lì lúc trước bây giờ đã phệ to hơn một chút.

Trần U bật cười ha hả, đưa tay xoa lên bụng nàng:

"Ngươi yên tâm, chỗ này to ra thì nó sẽ kéo theo những chỗ khác cũng to ra, nhớ hằng ngày tập luyện là được."

Tiểu Cửu lúc này mang bát đũa đến, Trần U không chê mà nhập cuộc bắt đầu ăn trưa.

Ôm hai thị nữ ngủ trưa đến gần ba giờ chiều, Trần U rèn luyện lại cơ thể, ôn lại sơ qua một số Linh Nhân Kỹ. Đến khi hoàng hôn lặn xuống thì lại ôm hai nữ lên nóc hành lang ngắm hoàng hôn.

……..

Sáng hôm sau, cả hai thị nữ đánh thức Trần U dậy từ rất sớm, hôm nay là ngày quan trọng của thiếu gia nên không thể lơ là.

Người hầu trong trạch viện đã chuẩn bị nước tắm ấm, thức ăn sáng ngon nhưng nhẹ bụng.

Sau khi rửa mặt thì hắn được hai người phục thị tắm rửa, sau đó thay quần áo. Y phục hôm nay của hắn có màu vàng nhạt pha chút màu trắng, may rất vừa vặn, hắn đeo thêm một phụ kiện nữa là chiếc băng đầu màu đen, là di vật của phụ thân để lại.

Hắn sau đó đi ăn sáng, Tiểu Cửu và Tiểu Như rời đi để chuẩn bị, hai người là thiếp thân nha hoàn của hắn, nếu hắn cho phép thì hai người có thể cùng hắn lên phía trên ngồi, đây là đặc quyền mà Sủng Thú Sư trong gia tộc mới có.

Sau khi hắn ăn sáng xong thì hai người cũng đã chuẩn bị xong, cả hai đều mặc trang phục thị nữ màu vàng nhạt, bên vai trái áo có thêu chữ Nhị màu đỏ. Cả hai đều trang điểm nhẹ, mang theo trang sức của bản thân, riêng Tiểu Như thì mang mặt nạ màu trắng che đi mặt bên phải chứa vết bớt.

Tiểu Như bây giờ là thiếp thân thị nữ của hắn, không có ai nhìn mặt nàng ta mà né tránh, phán xét nữa, chỉ là lần này Tiểu Như xuất hiện ở nơi rất đông người, còn đi cùng với thiếu gia nên rất nhiều ánh mắt sẽ nhìn đến.

Nên Trần U mới mua chiếc mặt nạ này, cho Tiểu Như che lại điểm xấu của bản thân nên nàng mới dám tham gia.

Trần U nhìn hai người đánh giá một phen, rồi gật gật đầu, Tiểu Như bị phong ấn nhan sắc thì không nói nhưng Tiểu Cửu phải nói là rất đẹp. Nàng ta trang điểm theo kiểu dịu dàng, kết hợp với vòng tay làm từ Ôn Lam Ngư kia càng làm cho vẻ dịu dàng được khuếch trương.

Thấy thiếu gia nhìn chăm chú như vậy, hai người mặt hơi hồng lên, Tiểu Như nhẹ giọng nhắc nhở:

"Thiếu gia, đã sắp đến giờ rồi ạ."

Trần U gật đầu, đi trước ra cửa lớn trạch viện, hai người đi theo sau. Ngoài cửa lớn đã đứng một nhóm hộ vệ rất đông, nghiêm chỉnh xếp thành hai hàng hai bên đường.

Ba người Trần U được bọ họ hộ tống ở giữa, theo đường nhỏ đi đến khu vực tổ chức Lễ Trưởng Thành ở sân lớn Trần gia.

Khu vực này bây giờ có rất nhiều người nhưng không chen chúc hay náo loạn mà rất trật tự.

Có thể hình dung khu vực này như một sân bóng đá lớn, khu vực ghế ngồi cao nhất có ba ghế dành cho ba người có địa vị cao nhất ở Trần gia, đại bá, bá mẫu và gia gia.

Gia gia của hắn tên là Trần Văn Giải là Sủng Thú Sư thất cấp, sủng thú là Hoàng Chân Điểu Huyền phẩm, hai hệ: thép, bay, thực lực thượng thất cấp.

Gia gia rất lớn tuổi rồi, râu tóc bạc trắng nhưng trong vẫn còn khỏe mạnh. Dù ông chỉ ngồi đó nhắm mắt, nhưng người khác nhìn vào là cảm thấy như ngực bị đè lên, thực lực ẩn ẩn đã sắp vào Lục cấp.

Đại bá của hắn là Trần Văn Tự, Sủng Thú Sư thất cấp, sủng thú là Hỏa Tê Xà Hoàng phẩm, hai hệ: hỏa, thường, thực lực hạ thất cấp.

Đại bá đang tuổi trung niên, còn rất khỏe mạnh, cả người không giận tự uy mang theo vẻ uy nghiêm của gia chủ.

Cả hai người bên ngực phải đều đeo một tấm huy hiệu tròn, màu lam, đặc trưng của Sủng Thú Sư mới nhận được.

Hai người địa vị nhất đẳng ở Trần gia nhưng rất ít khi xuất hiện, gia gia hắn ở Trần gia tọa trấn, buồn thì cùng sủng thú tu luyện, vui thì tạo ra Linh Đơn.

Đại bá hắn thì hay đi vào Phong Hải Sơn Mạch, tìm kiếm cơ duyên cho ma thú tấn thăng phẩm cấp.

Vì thế ở Trần gia, bá mẫu là người nắm quyền, hơn nữa Bá mẫu sinh hạ hai người con đều là Sủng Thú Sư nên ngồi ở đây là điều dễ hiểu.

Ngay phía dưới ba người là ba cái ghế dành cho những Sủng Thú Sư tương lai bọn hắn, Trần Tôn và Trần Bảo đang ngồi ở đó.

Trần Bảo là một thiếu niên mập mạp, khuôn mặt lúc nào cũng vui vẻ, mỗi lần cười lên là không thấy hai mắt đâu, một thân y phục lam sắc càng làm cho người nhìn cảm thấy hắn gần gũi.

Phía sau Trần Tôn ngồi một nữ nhân, là thiếp thân nha hoàn, nữ nhân đầu tiên của cậu ta. Nha hoàn này Trần U đoán tầm khoảng hai mươi lăm tuổi, không xinh đẹp bằng Tiểu Cửu nhưng cơ thể nở nang, khí chất thành thục nên đặt vào cũng không kém mấy.

Ngồi cùng dãy đó là những trưởng bối khác của Trần gia, thuộc thế hệ của Đại bá. Gia gia hắn có mười một người con nhưng chỉ có đại bá và phụ thân hắn là Sủng Thú Sư.

Những người còn lại hoặc là gả qua hai nhà kia liên hôn, hoặc là trở thành Võ Sư, hoặc là phụ giúp Trần gia kinh doanh.

Những người đã gả đi thì sẽ không trở về nữa, nên ngồi ở nơi này là trưởng bối nam cùng với thê thiếp của mình, ba vị thiếp của đại bá cũng ngồi ở đây.

Trần U tầm mắt chú ý đến một nữ nhân mặc y phục màu đen, bụng đang nhô cao, nhan sắc cực kỳ diễm lệ câu nhân, đây chắc là Tứ phu nhân của đại bá rồi.

Ngồi dưới một dãy nữa là những thanh, thiếu niên lớp trẻ của gia tộc, nam có nữ có, lớn có nhỏ có, vì không phải là Sủng Thú Sư nên họ như thế hệ trên, hoặc là gả đi liên hôn, hoặc thành Võ Sư,….

Trần U nhìn qua một lượt những thế hệ trẻ tuổi, thấy thiếu mất đi một người, là con gái của Tứ thúc, tên Trần Thanh, là thiếu nữ sở hữu nhan sắc cực phẩm ở thế hệ này của Trần gia, được gả qua Khôn gia, trở thành thê thất của Sủng Thú Sư Khôn gia thế hệ này.

Còn Sủng Thú Sư đời này của Tê gia là nữ, cô nàng này không muốn kết hôn nên không có nam thiếu niên nào của Trần gia được gả qua.

Tương tự như Trần Thanh, hai thiếu nữ Khôn gia và và Tê gia cũng có mặt, ngồi ở hàng ghế này để chúc mừng phu quân tương lai của họ.

Trưởng nữ Khôn gia là con gái lớn của gia chủ, năm nay 20 tuổi, trông rất nhu thuận hiền hòa.

Thứ nữ Tê gia thì 16 tuổi, ngồi trên ghế mà chân cứ đúng đưa, đầu cứ ngó lia, không chịu ngôi yên, nhìn là biết rất hoạt bát rồi.

Bình Luận (0)
Comment