Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 1008

Cẩu Phú Quý cười ha ha nói: “Lão Nam, nhìn ông tinh thần phơi phới, mùi vị ma cà rồng thế nào?”

Hả?

Nghe nói như thế, Lý Trạch Vũ tò mò hỏi: “Ông làm gì bên trong?”

Nam Cung Thạc còn chưa mở miệng, Cẩu Phú Quý ngược lại nói trước: “Cô nam quả nữ chung sống một phòng có thể làm gì, lẽ nào cậu chủ còn chưa hiểu?”

Má!

Lý Trạch Vũ ngẩn người, lập tức giơ ngón tay cái lên với Nam Cung Thạc: “Lão Nam, ông trâu bò.”

Tưởng tượng hôm đó triền miên cùng Angela, trong miệng đối phương lộ ra hai cái răng nanh, xém chút khiến hắn gần như sợ hãi đến mức không lên nổi tại chỗ.

Không ngờ khẩu vị Nam Cung Thạc nặng như vậy.

Nam Cung Thạc vội giải thích: “Cậu Lý đừng nghe bọn họ nói lung tung, tôi chỉ nghiên cứu nữ quái vật kia tí thôi.”


“Ông nghiên cứu cái gì?” Lý Trạch Vũ không hiểu hỏi.

Nam Cung Thạc vuốt râu thở dài: “Vốn định nghiên cứu nguyên nhân những quái vật này có thể trường sinh, nhưng kiểm tra một phen, phát hiện kết cấu cơ thể bọn họ giống như loài người chúng ta, vốn không biết nên nghiên cứu từ đâu.”

“Sau này đừng làm chuyện nhàm chán như vậy nữa.” Lý Trạch Vũ lắc đầu cạn lời.

Nếu có thể nghiên cứu ra bí mật trường sinh từ tộc Bất Tử, nhà khoa học trên thế giới đã sớm nghiên cứu ra được.

Còn có thể chờ tới bây giờ?

“Vâng!” Nam Cung Thạc ngại ngùng gật đầu, lập tức hỏi: “Xử lý người phụ nữ kia thế nào?”

Lý Trạch Vũ thuận miệng đáp: “Thả hay làm thịt đều được.” Nói xong thì đi về phía phòng mình.

“Giết thì tiếc quá, vẫn để tôi nếm thử đi.” Cẩu Phú Quý tự đề cử mình, mong Nam Cung Thạc giao cô nàng kia tới chỗ hắn.

Vật Tương Vong không chịu nhượng bộ thứ này, tuyên bố mình cũng phải nếm thử.

“Tương Vong, cô gái kia là ma cà rồng, lỡ như trong quá trình làm tình cắn luôn cậu thì tính sao? Cậu không xử lý được, mạo hiểm như vậy vẫn để nên để tôi gánh đi.”

“Cậu cút đi! Tôi nắm chắc được!” Thấy hai người không ai nhường ai, Lang Vương đề nghị: “Không bằng hai người cùng lên?”

Các site khác đang và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

“Khó mà làm được.” “Tôi không chịu.” Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong trăm miệng một lời.


Hai anh em tốt đến mức có thể chia sẻ đồ lót, chỉ có phụ nữ là không thể chia sẻ.

Điểm này cũng chỉ có người phương Tây mới có thể cởi mở như vậy.

“Tương Vong, cậu vẫn còn tem, nên giữ cho người mình thích nhất, tôi không giống, tôi đã là kẻ già đời...”

“Được rồi được rồi, tặng cho cậu.” Vật Tương Vong cuối cùng đồng ý.

Cẩu Phú Quý hưng phấn mang cô nàng vào phòng mình, sau đó bắt đầu nghiên cứu cách viết chữ “côn”.

Cùng lúc đó.

Lý Trạch Vũ nằm trên giường vẫn chưa ngủ, trong tay kẹp điếu thuốc, thỉnh thoảng đưa vào trong miệng.

Trong phòng khói mù lượn lờ. Đúng lúc này tiếng điện thoại vang lên.

Nhìn thấy dãy số, Lý Trạch Vũ không khỏi nhíu mày, nhưng vẫn ấn nút mở khóa.

“Khốn kiếp, anh có biết hậu quả làm như vậy không?” Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng gầm gừ phẫn nộ của Angela.

Lý Trạch Vũ cười lạnh nói: “Không cần ho to gọi nhỏ với tôi, tôi đã nói nếu tộc Bất Tử các người dám đùa lửa thì cũng đừng trách ông đây không khách khí.”


“Anh giết Brent, cho dù ông nội tôi có thể bỏ qua cho anh, anh trai Brandi của anh ta cũng sẽ không bỏ qua cho anh.”

“Hơn nữa tôi biết bản lĩnh của anh rất mạnh, nhưng tôi phải nhắc nhở anh, Brandi chính là thân vương tộc Bất Tử chúng tôi, thực lực của gã còn mạnh hơn Brent rất nhiều.”

“Khốn kiếp, anh thực sự gan to bằng trời.” Mặc dù Angela luôn quở trách, nhưng trong lời nói lộ ra sự quan tâm không hề che giấu, điểm này ngay cả Lý Trạch Vũ cũng có thể cảm nhận được.

Suy nghĩ kỹ một lát, thật ra lúc trước đúng là anh mắc nợ người ta.

“Angela!” Bỗng nhiên Lý Trạch Vũ gọi tên.

Hả?

Angela đầu bên kia điện thoại lập tức yên tĩnh lại.

Lý Trạch Vũ hít sâu một hơi: “Xin lỗi.”

Bình Luận (0)
Comment