Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 164

“Ha ha, làm công thì cũng phân ra cấp cao và cấp thấp,

loại quản lý cao cấp như tôi, nói ra thì cũng tính là người

có tiếng nói trong công ty rồi”

Người như Cao Vĩnh không hám tài, hơn nữa tiền lương

Lâm thị cho ông không thấp hơn bên ngoài.

ông cần tham gia vào việc đấu đá tron: là

việc, chỉ cần làm tốt công việc chức trách của mÌnh thì

có thể nhận được tiền lương đáp ứng với mong đợi của

bản thân, đối với Cao Vĩnh mà nói đây chính là con

đường sự nghiệp của ông.

Nhưng ông ta lại hám gái, nhu cầu trên phương diện này

cực lớn.

Người phụ nữ trước mắt quen biết khi bàn luận về hạng

mục, ông không ngờ trong tập đoàn đầu tư của đối

phương lại còn có loại vưu vật này.

Ông ta càng không ngờ là, người phụ nữ lúc bắt tay lại

lén gãi lòng bàn tay ông, gãi khiến tim ông ta ngứa ngáy.

Chuyện vừa bàn xong, hai người đều tự hiểu, trực tiếp đi

đến khách sạn.

Vừa nấy, mới kết thúc một cuộc chiến quyết liệt.

Sếp Cao này cũng tính là một tay lão luyện, kinh nghiệm

phong phú, nhưng hôm nay ông lại rơi vào thế hạ phong,

loại cảm giác đó như xông lên tầng mây, sướng muốn lật

trời!

“Đó dù sao cũng là làm công, Lâm thị có cho anh cổ

phần không?”

“Cổ phần?”

Cao Vĩnh híp mát, “Tiền đến tay mới là thực tế, sếp Hứa

còn trẻ, không hiểu những thứ này”

“Yo, không phải sếp Cao thích em trẻ tuổi như thế này.

sao?”

Ngón trỏ của Hứa Như Vân trượt trên người Cao Vĩnh, ý

vị trêu đùa nồng đậm, “Trẻ tuổi, có sức sống, có kỹ thuật,

còn có…

Ngón tay của cô ta dần đi xuống, Cao Vĩnh chỉ cảm thấy

bản thân khẽ run lên, nhìn đôi môi đỏ như ngọn lửa của

Hứa Như Vân, yết hầu không ngừng chuyển động.

“Anh Cao à”

chờ

“Vậy hạng mục đó, sao anh không thể cân nhắc đến

công ty của tụi em chứ?”

“Chuyện hạng mục này, cần cân nhắc nhiều nhân tố …

a… khá phức tạp…”

“Vậy… em có thể tính là một nhân tố không?”

Giọng có chút mơ hồ.

Cao Vĩnh vừa tính trả lời, lại đột nhiên nói không ra rồi,

cả người đều căng thẳng.

“Tính…tính!”

Rời khỏi khách sạn thì trực tiếp về tập đoàn Lâm thị, mặt

của Cao Vĩnh vẫn còn đỏ hồng.

Ông ta đi vào phòng làm việc ngồi trên ghế, nhớ lại cảm

giác lúc đó một hồi mới lấy bản hợp đồng mình sớm đã

chuẩn bị xong từ trong tệp văn kiện.

Cao Vĩnh nhìn một cái, trong lòng tính toán cái được cái

mất khi đổi nhà đầu tư, xem ra không có tổn thất quá

lớn, nên trực tiếp ném hợp đồng vào máy hủy giấy.

Tiếp đó ông ta cầm điện thoại lên: “Sếp Hứa, tôi nghĩ

công ty các em có lẽ thích hợp hơn với hạng mục này,

còn về điều kiện thì giống như những gì trước đây em

nói”

Dừng một chút, Cao Vĩnh cười nói: “Hay là, tối nay em

mang hợp đồng đến tìm tôi, chúng ta trao đổi chuyên

sâu thêm một chút?”

Nhà đầu tư thay đổi rồi.

Cao Vĩnh thấy cái này căn bản không tính là gì, chỉ cần

hạng mục có thể hoàn thành, có thể chịu trách nhiệm

với lợi nhuận của công ty, chuyện này coi như làm xong.

Ông ta trước giờ luôn vậy, chỉ cần có thể kiếm tiền cho

công ty thì hạng mục coi như thành công rồi.

Còn về việc hạng mục cho ai làm, hợp tác với ai, được

mất thế nào căn bản là một quá trình cân nhắc.

Rất hiển nhiên, những nhân tố ông cân nhắc có bao gồm

Hứa Như Vân.

Ít nhất, theo trước mất mà nói, ông ta không quên được

mùi vị đó, mùi vị thư giãn sảng khoái!

“Dạ được, vậy tối nay gặp, em có kinh hỉ tặng anh Cao

để thể hiện sự cảm ơn”

Bên kia điện thoại, Hứa Như Vân nũng nịu nói.

Cúp máy, Cao Vĩnh đã có chút không đợi được rồi.

Chỉ cảm thấy thời gian trôi qua quá chậm, sao còn chưa

tối nữa.

Ông ta đứng dậy, điều chỉnh lại trạng thái liền rời phòng

làm việc đến tìm Lâm Vũ Chân.

Khoảng thời gian Lâm Văn không ở công ty, tất cả công

việc của công ty đều do Lâm Vũ Chân phụ trách.

Nếu đã quyết định được nhà đầu tư để hợp tác thì tự

nhiên phải nói một tiếng với Lâm Vũ Chân.

Đương nhiên, Cao Vĩnh chỉ cảm thấy đó chỉ là thông báo.

một tiếng mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment