Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 310

“Sau khi về nhà tôi sẽ bảo bố tôi cắt đứt hợp đồng với tên sếp Lý chó má kia!”  

Trương Minh Vũ chỉ im lặng mỉm cười, kiên trì chờ đợi.  

Lâm Diểu nghiến răng nghiến lợi, gằn giọng đáp trả: “Không cần, tôi sẽ không bán thân lấy tiền như cô!”  

Lê Lê không hề cảm thấy nhục nhã, ngược lại còn tự hào nói: “Tuổi còn trẻ thế này, ngoài cơ thể ra… cô còn cái gì kiếm ra tiền nữa hả? Cô chủ Lâm của tôi ơi?”  

“À phải rồi, cô vẫn còn người bạn kinh doanh khách sạn cơ mà? Anh ta bỏ mặc cô rồi à?”  

“Lúc trước khi sỉ nhục tôi, không phải anh ta giỏi giang lắm sao?”  

“Hay là cô gọi anh ta tới đấu với sếp Lý của chúng ta xem?”  

Thái độ kiêu căng phách lối!  

Sếp Lý vỗ ngực đứng dậy, ngạo nghễ cất tiếng: “Kẻ nào dám sỉ nhục em yêu của anh?”  

“Bây giờ kinh doanh khách sạn đã có thể hống hách như vậy rồi sao? Gọi điện bảo thằng đó tới đây ngay cho tao! Tao sẽ khiến nó nhà tan cửa nát!”  

Lâm Diểu cắn chặt răng, ánh mắt tràn đầy giận dữ.  

Nhưng cô ta biết gọi Trương Minh Vũ tới cũng vô ích. Nếu không thắng được lại càng khiến nhà họ Lâm mất mặt hơn.  

Lúc này cô ta đang vô cùng bối rối.  

Ngay khi cô ta đang hoang mang không biết nên làm gì cho phải thì nghe thấy một giọng nói lạnh lùng chợt vang lên: “Ông định làm gì khiến tôi nhà tan cửa nát?”  

Tất cả mọi người xung quanh đều sợ ngây người!  

Đám người đứng trước mặt Trương Minh Vũ chủ động tránh sang một bên.  

Hàn Thất Thất kinh ngạc nhìn anh.  

Trương Minh Vũ liên quan tới chuyện này sao?  

Cô ta chưa kịp nghĩ ngợi gì đã thấy anh đi tới chỗ mấy người kia.  

Trong mắt Lê Lê hiện lên vẻ oán hận!  

Đúng là vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền!  

Lúc này Lâm Diểu mới bàng hoàng lấy lại tinh thần, ánh mắt chỉ còn lại lo lắng.  

Mặc dù thực lực của anh không tầm thường như dù sao sếp Lý cũng là người được hợp tác với Hàn Thiên Hoa. Làm sao anh đấu lại ông ta được?  

Giọng nói ngạo mạn của sếp Lý tức thì vang lên: “Ồ! Đến thật à? Mày chính là đứa bắt nạt em yêu của tao hả?”  

Mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt về phía anh.  

Quần áo cũ kỹ, khí chất thô tục sặc mùi nghèo.  

Ai cũng tỏ vẻ khinh miệt anh.  

Trương Minh Vũ chỉ nhếch miệng cười một tiếng, châm chọc nói: “Sếp Lý đúng không? Xin lỗi nhé, lúc tôi sỉ nhục cô ta, cô ta là em yêu của mấy người khác cơ”.

Sếp Lý nở nụ cười đắc ý, lạnh giọng nói: “Mày là cái thá gì mà đòi xin lỗi t…”  
Bình Luận (0)
Comment