Sát Thần Ký

Chương 168 - 168 : Nữ Nhân Lòng Tham

- Chủ nhân ! Đừng bảo là . . . ngươi thật sự là chưa đến chỗ này bao giờ đi a ?

La Nhất Đao quái dị nhìn Vương Hạo Thần một mắt, trong lòng đích thực có chút hoài nghi, thằng này có phải hay không nam nhân.

Thiên tài như vậy, lại không có thú vui đi hưởng nữ nhân lạc thú, cái này cũng quá không hợp lý nha ?

Vương Hạo Thần vẻ mặt hắc tuyến, dãy ra La Nhất Đạo cánh tay, hít sâu một hơi, bất đắc dĩ cất bước tiến vào.

Nếu là ngày bình thường, có đánh chết hắn không cũng không chịu tiến vào cái này chỗ bán thân không bán nghệ thanh lâu, bất quá chuyện lần này quan hệ trọng đại, 2000 quân sĩ an nguy còn nằm trong tay hắn, chút mặt mũi này . . . đâu có tính là cái gì.

Bọn hắn chỉ là vừa mới tiến vào, đã có một cái dung mạo thượng hạng nữ nhân đi tới tiếp đón, trên mặt luôn mang theo nụ cười mê hoặc, nói :

- Các vị khách nhân ! Quan Ngọc Lâu chúng ta có quy định, chỉ có lộ ra dung mạo chi nhân, mới có thể tiến vào ! Mong các vị đáp ứng cho !

Vương Hạo Thần sửng sờ, trong lòng lại có chút bị làm khó, lại không biết xử lý ra sao.

Hắn đến đây, kỳ thực chỉ là muốn bắt Cung Thanh Phong, cũng không có nghĩ sẽ bại lộ thân phận hay dung mạo, cái này Quan Ngọc Lâu quy củ, hoàn toàn đích xác gây khó dễ cho hắn đi. - Chủ nhân ! Đã đến chỗ này rồi, ngươi uỷ khuất một chút ! Tránh làm hỏng đại sự.

La Nhất Đao, La Nhị Kiếm một bên cười hắc hắc nói, sớm đã tháo ra chính mình mặt nạ, lại nhìn Vương Hạo Thần chăm chú, rất muốn nhìn xem hắn bộ dạng dài ngắn ra sao.

Bọn hắn theo Vương Hạo Thần đã lâu, lại chưa từng nhìn thấy thứ hai dung mạo, nay lại có cơ hội tốt như vậy, không tránh khỏi trong lòng rất ngứa ngáy khó nhịn.

Dù sao bọn hắn là biết, chuyện trọng đại thế này, chủ nhân nhất định sẽ không làm cao đấy.

Vương Hạo Thần suy nghĩ một lát, vẫn là thở dài chịu thoả hiệp, đem trên mặt màu bạc mặt nạ kim loại tháo xuống, lộ ra một cái trẻ tuổi tuấn mỹ vô cùng khuôn mặt.

Hắn ngũ quan cân đối, môi đỏ mày đậm, làn da so với nữ nhân đều muốn trắng hơn mấy lần, một cặp mắt nâu hổ phách lạnh lẽo mang theo chút gì đó đợm buồn, sâu thẳm không thấy đáy, như muốn làm người ta trầm mê vào bên trong.

Hơn nữa cái khiến hắn nổi bật nhất, cũng không phải là dung mạo tuấn tú mà là khí chất trời sinh vương giả trên ngừoi, giống như một vị đế vương đứng trên đỉnh đồng dạng.

Cô gái kia ban đầu thái độ còn có chút lãnh đạm, nhưng sau khi nhìn thấy Vương Hạo Thần dung mạo, lại trực tiếp ngẩn ngơ tại chỗ, hoá thành hoa si cùng một dạng nhìn hắn không chớp mắt.

Không chỉ có nàng, cơ hồ là trong thanh lâu tất cả nữ tử đều hướng phía này, trong mắt đều hiện lên cực kỳ ham muốn tinh quang cùng với nóng rực khát vọng.

Nam nhân anh tuấn có khí chất đặc biệt như vậy, ai lại không muốn cùng hắn bồi một đêm đâu a ?

- Ách . . . chủ nhân ! Ngươi tuấn như vậy, làm sao trước giờ đều đeo mặt nạ ? Thật sự là phí của trời a !

La Nhất Đao một bên há hốc mồm kinh ngạc, liền lại than thở không ngừng, bộ dáng cơ hồ phi thường tiếc hận.

Vương Hạo Thần lạnh lẽo trừng mắt nhìn hắn, đối với nữ tử kia khẽ nói :

- Cô nương ! Không biết bây giờ chúng ta đã vào được chưa ?

Cô gái kia bấy giờ mới từ trong mộng tỉnh lại, như si như say liên tục gật đầu nói :

- Đương . . . đương nhiên là được ! Công tử, mời vào !

Vương Hạo Thần cũng không muốn dây dưa thêm nữa, hướng La gia huynh đệ nói :

- Lần này chỉ cần ta một người là được, các ngươi trước hết tạm thời tránh đi trước !

La gia huynh đệ cười ha ha một tràng, rất không có ý tứ nhìn hắn một mắt, không khách khí rời đi, hướng mấy cái cô gái xinh đẹp đi tới, chuẩn bị làm cái chuyện nam nhân đều hiểu rõ.

Còn lại Vương Hạo Thần một người, mấy cái kia nữ tử rốt cuộc không chịu được nữa, bắt đầu hướng hắn quăng tới khiêu khích ánh mắt, thậm chí còn có không ít nữ nhân trực tiếp đi tới gần hắn bên cạnh, đem thân thể đầy đặn tại hắn trên người ép tới, yêu kiều nói : - Suất ca ! Ngươi đi theo ta a, chúng ta cùng hưởng dục tiên dục tử !

- Suất ca ! Ngươi nhìn xem, cái này của ta có lớn hay không ?

- Cái đó mà cũng tính lên được mặt hàng sao ? Suất ca, ngươi xem của ta Vân Hoa đây mới thật sự lớn a !

- Tránh ra một bên ! Hàng lớn thì tính sao, chỉ bằng ngươi khuôn mặt giống như cũng muốn tiếp đãi công tử ? Chỉ có ta mới xứng !

Một đám nữ tử liền đem Vương Hạo Thần bao vây lại, không ngừng đem ngự . . . khụ khụ, cái kia ngạo nhân nữ phong ở trước mặt hắn so lớn nhỏ, để cho hắn toàn thân một trận ác hàn, lại không dám động thủ, chỉ có thể đạp cước bộ lui nhanh về phía sau, lau đi trên trán mồ hôi lạnh, nói : - Các ngươi chủ sự nơi này ở đâu ? Ta muốn gặp hắn !

Hắn không phải không có ưa thích nữ nhân tâm tình, thật ra là vẫn có đấy, chỉ là nghĩ đến chuyện mấy cái bị thịt này đã được kẻ khác xài qua không biết bao nhiêu lần, trong lòng lại có chút mát lạnh, tận lực đều muốn cách các nàng xa một điểm. - Vị công tử này ! Ngươi đối với các cô nương trong này một chút đều không có hứng thú, lại muốn tìm ta ?

Nghe được cái kia mềm xốp thanh âm nữ tử, Vương Hạo Thần quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái chừng 27, 28 tuổi mỹ phụ đang hướng hắn cất bước đi tới, dáng ngừoi so với bất cứ một cái trẻ tuổi nữ tử nào đều muốn nóng bỏng, một thân tràn ngập hương thơm nhìn hắn cười ngòn ngọt nói.

Nàng so với những cái kia trẻ tuổi nữ tử, đều thành thục hơn mấy phần, trên người không chỗ không lộ ra một cỗ mê người phong tình, đối với nam nhân cơ hồ có sức hấp dẫn trí mạng. - Ta muốn tìm Cung Thanh Phong !

Vương Hạo Thần khẽ liếc nàng một mắt, trực tiếp đem một bao chứa đầy kim tệ ném đến, nhàn nhạt nói ra.

Nữ tử thanh lâu, ưa thích nhất chưa hẳn đã là nam nhân, đa phần đều là tiền a ! Có tiền cái cũng đều dễ nói !

Bất quá, hắn hay là đánh giá thấp cái này tú bà, chỉ thấy nàng híp mắt cừoi một tiếng, mị thái nói :

- Tiểu ca ! Ngươi đi tìm họ Cung kia làm gì, không bằng theo chúng ta hưởng lạc a ! Ta thấy ngươi đẹp trai như vậy, chỉ lấy ngươi nửa giá, thích thế nào cũng được !

Vương Hạo Thần cau mày, lại lấy một túi kim tệ vứt cho nàng, nói :

- Ta chỉ muốn tìm Cung Thanh Phong !

Nữ tử xung quanh nhìn thấy một màn này, trong mắt không khỏi bốc hoả nhìn cái kia tú bà, chỉ hận không thể lập tức nhảy vào thế chỗ nàng, mẹ nó, còn có chuyện kiếm tiền dễ hơn vậy nữa sao ? - Ài ! Lần này Tần Nhã tỷ chiếm được đại tiện nghi rồi a !

- Đáng ghét ! Không phải chỉ là so với ta to hơn một chút thôi sao, vì cái gì lại may mắn như vậy ?

Tú bà, cũng là Tần Nhã đối với những cái kia lời bàn tán căn bản mắt điếc tai lơ, ánh mắt có chút sáng rực cầm lấy túi tiền, cất bước tiến lại gần Vương Hạo Thần, cả người bỗng nhiên giống như mất đà ngã vào trong ngực hắn, mi nhãn như tơ nhìn chằm chằm Vương Hạo Thần, miệng nhỏ ghé sát vào tai hắn lẩm bẩm : - Không có lễ gì sao ? Nhiêu đây . . . còn thiếu rất nhiều !

Vương Hạo Thần cảm giác trên ngực có hai đỉnh tô phong mềm mại dán lên đến, cả ngừoi không nhịn được đều có chút nóng lên, nữ nhân này thực sự quá mực quyến rũ rồi, chính xác là một cái tuyệt thế yêu tinh, ngay cả hắn, đều cảm giác được trong đầu không nhịn được đối với nàng sinh ra một ít điên cuồng ý nghĩ. - Tỉnh táo ! Tỉnh táo a !

Vương Hạo Thần bóp lấy ngón tay, cưỡng ép đè xuống trong lòng dục hoả, lại dời đi ánh mắt của mình, từ trong nạp giới lấy ra một chiếc bình ngọc, đưa cho Tần Nhã.

Tần Nhã mở ra bình ngọc, bên trong lập tức tràn ra một đoàn đan hương thanh nhã, khí tức băng hàn tràn ngập, tản mát khắp Quan Ngọc Lâu.

- Tam Phẩm đỉnh cấp đan dược, Băng Tâm Đan ?

Tần Nhã đồng tử co rụt lại, trong mắt tràn ra một tia quang hoa, không nhịn được nhìn kỹ Vương Hạo Thần mấy lần, mị tiếu nói :

- Công tử ! Ngươi lễ vật này, thật sự là quá lớn điểm đi a ! Không bằng ta đem thân bán cho ngươi, ta tiền bao dưỡng cũng không nhiều đâu !

Những tên bên trong Quan Ngọc Lâu võ giả, cảm giác được Băng Tâm Đan khí tức, từng cái đều lộ ra tham lam chi sắc, một số cái còn xắn lên tay áo, chuẩn bị động thủ cướp đoạt. - Hừ !

Vương Hạo Thần ánh mắt lạnh lẽo, khí thế trên người bùng nổ đi ra, mang theo từng đạo cường hãn kiếm ý hướng những kẻ kia trùng kích đi đến, đem bọn hắn đập bay ra ngoài, một ít tu vi hơi kém người thậm chí còn miệng phun máu tươi, chịu lấy không nhẹ thương thể. - Võ . . . Võ Quân, tuổi còn trẻ như vậy đã là một vị Võ Quân ?

Mọi người thất kinh, cảm giác được trong lòng rất sợ hãi, mấy cái kia vốn dĩ có lòng thương nhớ Băng Tâm Đan cũng tỉnh táo lại, vội vãi chạy đi, không dám nán lại thêm phút nào.

Tần Nhã kinh ngạc nhìn Vương Hạo Thần không chớp mắt, nàng cũng là một vị võ giả, hơn nữa tu vi không kém, đương nhiên phát hiện ra Vương Hạo Thần thực lực cực mạnh, khí thế trên người mặc dù chỉ là Tứ Tinh Võ Quân cấp bậc, nhưng ẩn ẩn lại vượt qua Thất Tinh Võ Quân, chính là một vị chân chính thiên tài.

Đáng sợ hơn chính là, trên người hắn kiếm ý, vậy mà mạnh đến đáng sợ, ít nhất cũng phải là Kiếm Tâm trung cấp, thậm chí Kiếm Tâm cao cấp cảnh giới.

Thiên a ! Bộ dạng hắn mới bao nhiêu tuổi, e rằng còn chưa quá 18 a !

Tuổi còn trẻ lại có thành tựu như vậy, người này nếu không phải là có cực đại bối cảnh, thì chính là một vị sở hữu đáng sợ thiên phú tu luyện.

Lúc trước nàng chẳng qua chỉ là đối với Vương Hạo Thần dung mạo khí chất, tài vật cảm giác hứng thú, lúc này lại là chân chính muốn đem hắn chiếm làm của mình.

Làm nữ nhân của một cái có lớn như vậy tiền đồ, nhìn thế nào cũng không chịu thiệt a ?

- Tú bà ! Có thể dẫn ta đi tìm Cung Thanh Phong được chưa ?

Vương Hạo Thần không có kiên nhẫn nhìn Tần Nhã nói, hắn xem như đã cảm giác được nữ nhân lòng tham, lần sau tận lực đều muốn tránh xa mấy chỗ này một chút, nếu không mình coi như giàu hơn, cũng muốn bị ăn đến xương cũng không còn a. - Công tử ! Mời theo ta !

Tần Nhã mặc dù đối với Vương Hạo Thần có rất lớn chiếm hữu chi tâm, nhưng cũng biết dụng tốc bất đạt đạo lý, còn không có tiếp tục đối với hắn giở trò, dẫn hắn xuyên qua từng toà lâu các, đi đến bên trong Quan Ngọc Lâu lớn nhất, mỹ lệ nhất căn phòng. - Cung Thanh Phong ở nơi này !

Bình Luận (0)
Comment