Sát Thần Chí Tôn

Chương 967

- Đề nghị gì?

Tất cả mọi người mang theo vài phần nghi hoặc, nhìn qua Trần trưởng lão.

Trần trưởng lão cũng không che giấu, mà chỉ nói:

- Chắc hẳn hiện tại trong lòng mọi người đều có suy đoán, tầng bình đài thứ ba kia nhất định có Thiên cấp linh dược. Ta đề nghị, Thiên cấp linh dược này, ấn ước định rút thăm lúc trước tới phân phối.

Lúc trước rút thăm, Thánh Kiếm Cung hắn xếp hạng thứ ba.

Cho nên, Trần trưởng lão xác định, tầng bình đài thứ ba có Thiên cấp linh dược, đến phiên Thánh Kiếm Cung bọn họ, ít nhất sẽ có một cây.

Vận khí tốt, thậm chí có hai ba gốc cũng nói không chừng.

Trần trưởng lão nói, mọi người thật không có dị nghị.

- Quy tắc phân phối Thiên cấp linh dược, tất cả mọi người định rồi. Như vậy Địa cấp linh dược chia làm sao? Dù sao cũng phải có cái quy tắc a?

Thiên cấp linh dược, đối với Vạn Tượng Cương Vực là tồn tại trong truyền thuyết, mọi người vì Thiên cấp linh dược, ngay cả mệnh cũng có thể lấy ra liều.

Nhưng cái này không có nghĩa là Địa cấp linh dược không trân quý.

Trên thực tế, Địa cấp linh dược đối với Thánh cảnh cường giả mà nói, đồng dạng là xa xỉ phẩm. Thánh cảnh cường giả sử dụng hằng ngày, cũng chỉ là linh dược chân Thánh cấp, hơn nữa nhiều khi, còn chưa hẳn có thể tiêu tiền như nước để dùng.

Cho nên, sự chú ý của mọi người đều đặt ở Thiên cấp linh dược, phân phối Địa cấp linh dược, ngược lại không bị để ý đến.


Lúc này Trần trưởng lão nhắc tới, tất cả mọi người mới bừng tỉnh.

Đúng vậy, còn có Địa cấp linh dược a.

Nhìn Địa cấp linh dược ở tầng bình đài thứ hai kia, số lượng hẳn cũng không ít. Những cường giả Thánh cảnh ở đây, tuy lần này đều hoặc nhiều hoặc ít thu hoạch được vài gốc Địa cấp linh dược, thế nhưng mà loại xa xỉ phẩm này, ai sẽ ngại nhiều?

Thiên cấp linh dược tới tay, mình chưa hẳn có tư cách hưởng dụng, cuối cùng rất có khả năng phải cống hiến cho tông môn.

Thế nhưng mà Địa cấp linh dược, bọn họ đắc thủ, hoàn toàn có thể lưu lại cho mình, ai cũng không thể trách bọn họ cái gì.

- Trần lão đệ, ngươi có đề nghị gì tốt không?

Hạng Can trưởng lão nhàn nhạt cười nói.

Trần trưởng lão cười nói:

- Nếu như Thiên cấp linh dược ấn tông môn tới phân. Vậy Địa cấp linh dược này, hẳn là ấn tu vi võ giả tới phân. Ta đề nghị, chỉ có cường giả Thánh cảnh, mới có tư cách tham dự phân phối Địa cấp linh dược. Tất cả cường giả Địa Thánh, một lần phân hai gốc, cường giả Nhân Thánh cấp, phân một cây, như thế thay phiên xuống. Chia xong một vòng còn chưa hết, lại phân lần thứ hai. Thẳng đến chia xong thì thôi.

Đề nghị này, Hạng Can trưởng lão không có ý kiến, bất quá hắn như cũ rất bá đạo:

- Quy củ cũ, Đại Thánh Đường ta ưu tiên. Nếu không ấn trình tự lúc trước tới phân phối. Cường giả Thánh cảnh của Ngũ phẩm tông môn, xếp sau Tam Tinh Tông thay phiên. Mọi người cảm thấy như thế nào?

- Thánh Kiếm Cung ta không có ý kiến.

Trần trưởng lão rất sảng khoái nói.

- Bắc Minh tông cũng không có ý kiến

- Tiêu Dao Tông không có ý kiến.

Tam Tinh Tông Tham Lang trưởng lão có chút phiền muộn, bởi vì kết quả rút thăm lúc trước, Tam Tinh Tông xếp thứ sáu, bài vị đối với Tam Tinh Tông mà nói cực kỳ bất lợi.

Bất quá hắn cũng biết, nếu như hắn đứng ra phản đối, chỉ sợ tự rước lấy nhục, chỉ phải bất đắc dĩ nói:

- Nếu như tất cả mọi người không có ý kiến, ta có thể nói cái gì?

Bên Đan Can Cung, tuy rút ở vị trí thứ tư, thế nhưng mà quy tắc này, hiển nhiên đối với bọn họ không quá công bình.

Bởi vì, cường giả Thánh cảnh của bọn họ, chỉ có bốn trưởng lão. Thiên tài trẻ tuổi, không có một cái nào là Thánh cảnh.

Này đối với Đan Can Cung mà nói, không thể nghi ngờ là tương đối phiền muộn.


Bắc Minh tông rút thăm xếp vị trí thứ năm, sở dĩ bọn họ đồng ý, là bởi vì bọn họ ngoại trừ bốn trưởng lão là Thánh cảnh, còn có hai thiên tài Thánh cảnh.

Kỳ thật tình huống của Thánh Kiếm Cung cũng đồng dạng, trẻ tuổi, Uông Hàn cùng Kim Phong đều là Thánh cảnh nhất trọng. Cho nên ở nhân số, bọn họ đồng dạng có ưu thế.

Nếu không phải như vậy, Trần trưởng lão kia cũng sẽ không đưa ra ý kiến.

Về phần Đại Thánh Đường, bốn đại trưởng lão cộng thêm Hạng Tần cùng Nhạc Bạch Trạch, đồng dạng có sáu Thánh cảnh, hơn nữa bài vị lại ở thứ nhất, bọn họ không có bất kỳ đạo lý phản đối.

Rõ ràng, Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão kia đưa ra phương án phân phối, hiển nhiên là cố ý chèn ép lợi ích của Đan Can Cung.

Vân Niết trưởng lão đối với chuyện này trong lòng biết rõ ràng, lại hết lần này tới lần khác không thể làm gì.

Tất cả mọi người duy trì đề nghị này, Đan Can Cung hắn một cây chẳng chống vững nhà, cũng không cách nào phản đối.

Về phần mấy Ngũ phẩm tông môn, lại càng là đi đánh xì dầu, nhân vật đồng dạng, có tư cách tham dự phân phối Địa cấp linh dược, bọn họ cũng đã mang ơn, nào có quyền lên tiếng gì?

- Vân Niết trưởng lão, chỉ chờ Đan Can Cung các ngươi bày tỏ thái độ rồi. Như thế nào, Đan Can Cung các ngươi muốn phản đối phương án phân phối?

Trần trưởng lão kia mang theo ý vị khiêu khích.

Vân Niết trưởng lão hừ lạnh một tiếng:

- Tiểu nhân đắc chí.

Trần trưởng lão cười ha ha:

- Vân Niết, ta biết ngươi rất phiền muộn. Bất quá ai kêu trẻ tuổi của Đan Can Cung các ngươi không tiến triển? Nếu như các ngươi có thể xuất hiện mấy thiên tài Thánh cảnh, danh sách này chẳng phải nhiều sao.

Kỳ thật Hạng Can trưởng lão cũng biết đề nghị này của Trần trưởng lão là cố ý buồn nôn Đan Can Cung, bất quá thời điểm này, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian.


- Được rồi, những lời ong tiếng ve này đừng nói nữa. Thiên cấp linh dược cùng Địa cấp linh dược đều có phương thức phân phối. Linh dược chân Thánh cấp ở tầng bình đài thứ tư, để cho Nguyên cảnh đi chia cắt. Tốt rồi, chúng ta cũng đừng kiếm toàn bộ chỗ tốt, dù sao cũng phải cho người trẻ tuổi một chút ngon ngọt.

Hạng Can trưởng lão này giả bộ người hiền lành nói.

Thiên cấp linh dược cùng Địa cấp linh dược đều phân phối, còn lại linh dược chân Thánh cấp tuy cũng trân quý, nhưng một đống lớn linh dược chân Thánh cấp, cũng chưa chắc chống đỡ được một cây Địa cấp linh dược.

Loại giả bộ hào phóng này, thay vì nói là bồi thường, còn không bằng nói là chắn miệng những người khác.

Mộc Cao Kỳ thấy phương án phân phối này không sửa đổi được, cũng một bụng toái niệm:

- Thánh Kiếm Cung thật sự là đồ phá hoại, khắp nơi đối nghịch Đan Can Cung ta. Danh ngạch phân phối Địa cấp linh dược kia, tuyệt đối là cố ý nhằm vào Đan Can Cung chúng ta.

Phiền muộn quy phiền muộn, nhưng Mộc Cao Kỳ cũng không thể làm gì.

Rốt cuộc, nói cho cùng vẫn là mình bất tranh khí.

Ngược lại là Giang Trần, chỉ mỉm cười nhàn nhạt, biểu lộ mang theo một ít ý vị cổ quái.

Tựa hồ, đối với phương án phân phối, hắn cũng không có bất kỳ phản cảm. Phảng phất hắn bị bài xích ra khỏi danh sách phân phối Địa cấp linh dược, cũng không có cái gì quá không được.

- Trần Ca, ngươi cảm thấy thế nào?

- Cao Kỳ, bình tĩnh. Hiện tại nắm đấm bọn họ lớn, phương án phân phối tự nhiên do bọn họ định. Bất quá đến cùng phân phối ra sao, vẫn là nói không chừng nha.

Bình Luận (0)
Comment