Rể Quý Rể Hiền

Chương 1216

Chương 1216

Dương Tuấn Minh vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng anh ta lại bị bảo vệ của Công ty Bất động sản Tô Thịnh trực tiếp đá văng ra ngoài.

Những người đang vây xem xung quanh cũng đã tự mình tách ra.

“Này! Tôi cảm thấy có phải là chúng ta nên đi nói lời xin lỗi với cậu Phong không?”

Một cấp cao của khu Bất động sản Tô Thịnh ăn nói một cách thận trọng, cẩn thận từng li từng tí một.

“Đúng rồi đấy! Xin lỗi đi, chúng tôi thực sự đã làm sai rồi”

“Ngược lại tôi lại cảm thấy rằng với thân phận của cậu Phong như vậy thì anh chắc chắn sẽ không quan tâm đến những gì chúng ta đã nói đâu?”

Có người cảm thấy rằng bọn họ nên đi xin lỗi Cao Phong, một số người khác lại cảm thấy điều đó là không cần thiết.

Quản lý Tiền khẽ lắc đầu, nói: “Mặc kệ cậu Phong có cần hay không thì chúng ta cũng phải bày tỏ thái độ chân thành của chúng ta chứt”

Trong văn phòng làm việc.

Cao Phong ngôi trên một chiếc ghế, anh đã trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu rồi, lúc này anh mới chậm rãi ngẩng đầu lên.

Tuy rằng Vũ Hoàng Lê và Khúc Đại Minh thắc mắc là làm thế nào mà Cao Phong lại có thể đánh bại được Xí nghiệp Dương Thị chứ, nhưng cả hai đều thông minh và cũng không có hỏi nhiều nữa.

Bọn họ đã tiếp xúc với Cao Phong lâu như vậy rồi, cho nên bọn họ đã phát hiện ra rằng lòng dạ của Cao Phong thâm sâu đến nỗi khiến người khác không thể lường trước được điều gì.

Vì vậy, cho dù Cao Phong có làm ra những chuyện khó tin đến mức nào đi chăng nữa thì bọn họ sẽ chỉ có thể vừa thán phục vừa sợ hãi mà thôi.

“Tổng giám đốc Hoàng Lê, đợi một lát nữa sẽ có người tới bàn giao công việc với anh, Xí nghiệp Dương Thị, chúng ta hãy cho ông ta ăn một trận đả kích thật đau đớn.”

Cao Phong ngẩng đầu nhìn Vũ Hoàng Lê rồi nói.

“Cậu Phong à, tôi đã hiểu rồi!”

Vũ Hoàng Lê nghiêm túc gật đầu nói.

“Đại Minh à, cậu hãy hỗ trợ Tổng giám đốc Hoàng Lê tiếp quản Xí nghiệp Dương Thị nhé, sau này tôi sẽ trả công cho cậu bằng một khoản tiên thật xứng đáng.”

“Tôi cũng sẽ tìm được một đối tác mạnh hơn cho cậu, có đủ tiền vốn đầu tư, chúng tôi cũng có thể liên lạc với nhau, tôi sẽ quyết tâm giành chiến thắng ở thành phố Hòa Bình.”

Khi Cao Phong nói ra những lời này, giọng điệu của anh vô cùng tự tin.

Dưới tình huống này, Cao Phong đã có sự giúp đỡ của Tập đoàn Thế giới rồi, thật sự là chẳng khác nào như cá gặp nước, như hổ mọc thêm cánh cả.

Cả hai người đều gật đầu liên tục, hành động này cho thấy rãng bọn họ đã tuân theo mọi việc mà anh đã giao phó.

Chỉ trong thời gian năm phút sau, điện thoại của Lý Khải Kiệt gọi lại gọi tới.

Cao Phong bước vào phòng nghỉ ngơi để nghe điện thoại.

“Anh Phong này, tôi chỉ nói ngắn gọn tóm tắt câu chuyện này thôi nhé, điều tôi muốn nói là về thành phố Hà Nội, tôi không biết là anh đã biết chuyện này hay chưa.”

“Nhưng tôi nghĩ rằng chắc hẳn là anh chưa biết được điều đó, vì vậy tôi phải thông báo với anh một tiếng.”

Lần này, sau khi cuộc gọi được kết nối, Lý Khải Kiệt nói thẳng luôn vào vấn đề.

Nghe được những gì mà Lý Khải Kiệt vừa nói, đột nhiên Cao Phong cảm thấy vô cùng căng thẳng, anh vội vàng hỏi: “Thành phố Hà Nội đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Kim Tuyết Ngọc đã xuống núi rồi, còn Kim Tuyết Mai thì vẫn còn ở trên núi.”

“Ngoài ra, Kim Tuyết Ngọc đã ở cùng với Cao Bằng, sau đó hai người họ đi tới Công viên Bảo Phong của Cao Bằng.”

“Cao Bằng có rất nhiều vệ sĩ nên người của tôi không thể đến gần, tôi cũng không biết tình hình bây giờ như thế nào nữa.”

Lý Khải Kiệt vội vàng nói.

“Cái gì cơ?”

Giờ phút này, đột nhiên trái tim của Cao Phong đập thình thích giống như sắp nhảy ra khỏi cổ họng tới nơi rôi ấy.

Tại sao Kim Tuyết Ngọc lại có thể xuống núi chứ? Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên là nơi riêng tư của tập đoàn Thế Giới, Cao Bằng không dám láo xược quá đáng ở nơi này đầu.

Vậy nên ở trên núi Bông Thiên, Kim Tuyết Ngọc đã an toàn rồi, nhưng tại sao cô ấy lại muốn xuống núi cơ chứ? Đây không phải là tự dâng thịt cừu non vào miệng hổ đói hay sao? Hay là Cao Bằng đang định tấn công hai chị em Kim Tuyết Mai? Anh ta chắc chắn là đã sử dụng thủ đoạn hèn hạ nào đó! Trong đầu Cao Phong nhanh chóng lóe lên vô số suy nghĩ, trong lòng anh vô cùng bồn chồn, lo lắng.

Bình Luận (0)
Comment