[Quyển 1] [Mau Xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!

Chương 47

Trong rừng rậm, trên con đường mòn đến đại bản doanh của ma tộc,


Một đoàn khoảng hơn mười người đang cất bước


Ai cũng có vẻ lo lắng, bồn chồn không yên


Chính giữa đoàn có một chiếc xe kéo, bên trên có một chiếc cũi được đóng bằng gỗ, chứa người bên trong, linh khí bao quanh 'chiếc lồng' nhỏ hẹp ấy, khiến những  thanh gỗ kia cứng như thép vậy


Trong lúc mọi người đang căng thẳng cực độ


"Sao các ngươi không dùng kiếm bay đến đó, sẽ nhanh hơn nhiều mà???"


"Học tu tiên chỉ để trưng à?"


"Có ai đói không?"


"..."


Cuối cùng cũng có đệ tử chịu không nổi nữa, quay phắt lại, đối diện với người trong lồng, hét lên giận dữ


"Sa Mạn! Ngươi ngứa đòn sao? Chúng ta ở đây là do ai?"


Hắn hét to đến mức làm thiếu niên trong xe giật mình... rơi cà rốt đang gặm trên tay.


Số 23 mở to đôi mắt xinh đẹp tò mò nhìn xung quanh, một tay xoa xoa cằm, vẻ mặt đăm chiêu.


"Do Mạc Thanh!" Cô quả quyết phán


"..." Rõ ràng là muốn ăn đòn!


Đệ tử tức đến hộc máu


[ Không biết xấu hổ! ]


Số 23 "..." Ngươi nói ai đấy?


[ Tên đệ tử kia! ]


À! Hệ thống nhà ta ngày càng giỏi.


[ Ký chủ quá khen! ]


Số 23 "..." Giỏi! Giỏi lắm! Đã biết cãi lại rồi cơ!


[ Chủ nào tớ nấy ] Ai bảo ký chủ suốt ngày bắt nạt ta chứ! Hứ!


Số 23 im lặng, quyết định che hệ thống thiểu năng đi, không thèm nói chuyện


Chẳng mấy chốc, đoàn người đã đi đến một rìa vực thẳm, bắc ngang qua bằng một chiếc cầu treo, nói là cầu treo cho oai chứ thật ra chỉ có một sợi xích sắt bự tổ chảng, liên tục đung đưa


Bờ bên kia, gắn liền trên vách núi, một cánh cổng lớn màu đỏ tươi, bên trên vẽ đồ đằng thần bí quỷ dị.


Trưởng lão đi đầu dùng truyền âm, lẩm nhẩm gì đó một lúc rất lâu.


Thiếu niên ngoan ngoãn gặm thịt khô, thản nhiên như đi xem kịch .


Hệ thống [...] Không đúng! Rốt cuộc ký chủ lấy mấy cái thứ kì lạ đó từ đâu ra???


Chưa đầu vài phút, cánh cửa chói mắt kia ầm ầm vài tiếng rồi từ từ mở ra, một đám hắc y nhân liên tục trào ra ngoài, ngay lập tức sắp xếp thành hai hàng hai bên, vô cùng nghiêm trang


Sau đó, một bóng dáng cao lớn bước ra, người nam nhân tuấn mĩ ma mị khoác một chiếc áo choàng đen, theo sau hắn là một cái giá hình chữ thập đặt trên một xe đẩy, trên giá treo một thân ảnh quen thuộc,


Mạc Thanh.


Giờ khắc này, đệ tử và các bậc trưởng lão đều bắt đầu sôi trào trong phẫn nộ


Ma tộc rác rưởi đó... vậy mà lại dám treo sư tôn Mạc Thanh lên như vậy!!!


"Ma tộc! Bọn ta đã đem người các ngươi cần tới rồi, mau thả sư tôn ra!"


Trưởng lão đi đầu cố gắng kìm nén sự tức giận, gằn giọng


Tên ma tộc áo choàng đen kia nhếch miệng 


"Ha..." Nhưng chưa kịp cất giọng trào phúng thì...


"Hóa ra các ngươi đem ta trao đổi với hắn" Số 23 chỉ tay về phía Mạc Thanh đang bị treo cùng cái tên khoác áo đen sì sì kia, tức giận kêu


"Ta rẻ như vậy sao?"


[ ... ] Đó không phải vấn đề trọng tâm đâu ký chủ...


"Tất nhiên! Chỉ cần đưa hắn qua đây!"


"Nói lời giữ lời!" Trưởng lão nói xong liền nhảy lên, dùng một quyền đánh về phía chiếc lồng nhốt Số 23, khiến nó bay qua bờ bên kia, mài trên sợi xích sắt vang lên những âm thanh chói tai, thành công rơi xuống trước mặt nam nhân hắc y


Hắn cũng đồng thời ném cái giá treo Mạc Thanh về phía đó, được các đệ tử nội môn nhanh tay đỡ được


"Ha ha ha....!!!" Hắc y nhân ngửa đầu lên trời, cười to


"Cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày này..."


Số 23 thở dài... mô típ lời thoại quen thuộc


"Ma đầu! Ngươi cười cái gì?"


Lại câu hỏi quen thuộc


"Các ngươi không biết mình vừa làm gì đâu..."


Và một câu truyện xưa quen thuộc nữa... Aiza! Nhớ năm đó...


"Hắn ta chính là ma cốt dùng để giải phong ấn sức mạnh cho ma tộc!" Hắc y nhân càng cười ngày một điên cuồng.


Thiếu niên trong lồng cảm thấy cả người bủn rủn "..."


Một phó bản cẩu huyết nữa được mở ra cùng với thân phận trâu bò của nhân vật chính lộ diện


Khoan... Cái gì?


Từ từ... Ta không muốn...


Thân phận ma cốt trâu bò gì đó ông đây không dám nhận.


Từ chối mở phó bản,


Cho ông về với vợ của ông.


[ Từ chối của bạn không có hiệu lực ] Mỉm cười hiền hòa


Đệch!


Trong lúc Số 23 đang chửi thầm trong lòng, bên kia đã xôn xao cả lên


"Không thể nào...Hắn ta.."


"Sa Mạn... Vậy mà lại là ma cốt!"


"Chẳng trách tại sao hắn không thể tu đạo..."


"Ngay từ đầu ta đã nghi ngờ rồi mà..."


"Tên ma đầu đó..."


Bla...Bla...


Ma đầu Số 23 "..." Này các thiếu niên, đừng tùy tiện thế được không? 


Các vị trưởng lão lập tức dùng truyền âm liên lạc với những vị lãnh đạo đứng đầu của các môn phái


Hai phe ma tộc và nhân tộc nhanh chóng được thành lập


Đại chiến...đã bắt đầu!


Số 23 còn đang bị nhốt- kiêm ma đầu- kiêm đối tượng bị diệt trừ- kiêm luôn ma cốt "..." Mẹ nó! Có cần thiết phải đẩy nhanh cốt truyện đến thế không???


-------------------------------------*********************************----------------------------------------------























Bình Luận (0)
Comment