Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1153

Edit: Sahara

Ánh mắt Cơ Cửu Thiên trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào Vân Lạc Phong, một nụ cười tươi được phát thảo trên khuôn mặt tuyệt diễm.

"Vân Lạc Phong, ngươi là người chiến thắng trong đại hội y sư, vì vậy, Linh Hồn Chi Quả này thuộc về ngươi!"

Vân Lạc Phong im lặng nhìn Cơ Cửu Thiên, rất lâu sau, cô mới cất tiếng hỏi: "Ngươi là tổ tông của Cơ gia? Đại hội y sư lần này cũng là do ngươi cố tình tổ chức?"

"Đúng vậy!" Cơ Cửu Thiên không hề phủ nhận câu hỏi của Vân Lạc Phong: "Bổn tọa chỉ là muốn thu hút sự chú ý của ngươi, để ngươi đến đây một chuyến, mục đích chính là muốn xem thử ngươi là dạng người thế nào? Cũng may, ngươi không có làm cho bổn tọa thất vọng!"

Vân Lạc Phong không nói thêm lời nào nữa, cứ thế lẳng lặng mà nhìn Cơ Cửu Thiên.

Cơ Cửu Thiên chậm rãi đi đến trước mặt Vân Lạc Phong, trên ngón tay thon dài đang nhẹ nhàng cầm một quả trái cây màu đen, động tác kia rất có sức dụ hoặc, thật dễ dàng đốt cháy lửa lòng của người khác.

"Linh Hồn Chi Quả trong tay Lâm U là giả, đây mới thật sự là Linh hồn Chi Quả! Do Linh Hồn Chi Quả cực kỳ trân quý, không biết có bao nhiêu cường giả trên đại lục này đều mơ tưởng đến nó. Cho nên, ngươi có được nó, thì sau này, khả năng ngươi gặp phải phiền phức sẽ ngày càng cao."

Cơ Cửu Thiên cuồng quyến cười: "Mấy phiền phức kia, bổn tọa tin rằng ngươi sẽ có đủ năng lực mà tự mình giải quyết, vì vậy, bổn tọa sẽ không ra tay giúp ngươi!"

"Vân Lạc Phong ta sợ rất nhiều thứ, thứ duy nhất không sợ, chính là phiền phức!"

Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày, giơ tay nhận lấy Linh Hồn Chi Quả mà Cơ Cửu Thiên đưa tới: "Huống chi, người phiền phức bên cạnh ta còn ít chắc?"

Cơ Cửu Thiên ngẩn người.

Đúng thật là mấy người bên cạnh Vân Lạc Phong, không ít thì nhiều, trên người đều tồn tại chút phiền phức.

Tỷ như Thanh Mộc và Cát Dương của Thiên Hồi Đế Quốc, nếu như để người của Thiên Hồi Đế Quốc biết bọn họ đang ở chỗ Vân Lạc Phong, chắc chắn sẽ kéo quân đến hỏi tội.

Hơn nữa.... Bên cạnh Vân Lạc Phong còn có một người có phiền phức lớn hơn.

"Tự mình giải quyết cho tốt đi!" Cơ Cửu Thiên cười lớn mấy tiếng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu Vân Lạc Phong, rồi tiếp tục cuồng tiếu mà đi ra khỏi đại sảnh.

Nháy mắt, một thân ảnh hồng y đỏ rực yêu diễm đã biến mất trong ánh nắng hoàng hôn.

Cơ Lan lần nữa lau đi mồ hôi lạnh trên trán, gật đầu với Vân Lạc Phong một cái tỏ ý chào, sau đó liền mang theo đám người của Cơ gia rời khỏi nơi này.

Vân Lạc Phong thu hồi lại tầm mắt, đem Linh Hồn Chi Quả cất vào người, đôi con ngươi đen nhánh chuyển hướng về phía Thanh Sương công chúa: "Đa tạ!"

Dù Thanh Sương công chúa không có lực uy hiếp gì đối với đối phương, nhưng mà, vừa rồi, chỉ có duy nhất một mình cô ấy chịu đứng ra nói một câu công bằng cho Vân Lạc Phong.

Sắc mặt An Lan có một chút xấu hổ, trước đó hắn cũng đã có chút do dự, cho nên mới không có lập tức ra mặt cùng lúc với Thanh Sương công chúa, đồng thời cũng bỏ lỡ luôn cơ hội tốt nhất để thiết lập mối quan hệ hữu hảo cùng Vân Lạc Phong.

"Không cần đa tạ!" Thanh Sương công chúa chớp chớp mắt, khuôn mặt thanh lệ khẽ nỡ nụ cười: "Huống chi, ta giúp cô cũng là vì bản thân của mình, ta tin, bằng vào thực lực của cô, một ngày nào đó chắc chắn cô có thể đứng trên đỉnh cao của đại lục này, đến lúc đó, ta cũng có thể nương nhờ chút ánh sáng của cô, nói không chừng, đến một lúc nào đó còn cần đến cô cứu mạng!"

Thanh Sương công chúa xem như là khá thẳng thắn, không giống như người bình thường hay nói lời khách sáo hoặc là chính nghĩa gì gì đó, ngược lại đem hết những lời trong nội tâm của mình đều bộc lộ ra ngoài.

Vân Lạc Phong khẽ mỉm cười: "Sau này, nếu Lưu Nguyệt Đế Quốc có bất cứ yêu cầu gì, dù ở xa ngàn dậm, ta cũng sẽ đến tương trợ!"

Một lời hứa, tình nghĩa cả đời!

Ơn như giọt nước, dùng ao hồ để đáp tạ!

Suy cho cùng, thế lực Cơ gia vô cùng cường đại, so với tam đại đế quốc thì đâu phải chỉ là không phân cao thấp, mà Cơ gia có lẽ còn cường hãn hơn nhiều.

Dưới tình huống như vậy mà Thanh Sương công chúa còn mạo hiểm đứng ra nói câu công bằng cho Vân Lạc Phong cô, đây chính là nguyên nhân khiến Vân Lạc Phong mở lòng tiếp nhận Thanh Sương công chúa.

"Ta nhất định sẽ không khách sáo!"

Thanh Sương công chúa cong môi cười, cô cười rất đẹp, tựa như trăm hoa đua nở.

"Thanh Mộc, Khinh Yên, chúng ta đi!"
Bình Luận (0)
Comment