Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1534

Edit: Sahara

Ba năm....

Nàng và Vân Tiêu cách biệt đã hơn ba năm, nàng không muốn tiếp tục chờ đợi nữa.....

Quân lão gia tử cau mày, thở dài nói: "Hắn xông vào Táng Thần Sơn!

Táng Thần Sơn?

Ba chữ này vừa thốt ra, làm tim Vân Lạc Phong như bị treo cao.

Táng Thần Sơn là nơi hung hiểm nhất Thất Châu Đại Lục này. Mức độ hung hiểm của nó không thua kém gì Vô Hồi Chi Sâm ở Long Khiếu Đại Lục.

Bước chân vào nơi đó, đồng nghĩa với việc cửu tử nhất sinh...

(*cửu tử nhất sinh: một đường sống, chín đường chết. Ám chỉ việc vô cùng nguy hiểm, gần như chết chắc.)

"Con biết rồi!" Vân Lạc Phong âm thầm hạ quyết tâm, nói: "Ngày mai con sẽ xuất phát, đến Táng Thần Sơn tìm chàng!"

"Vân nha đầu!" Quân lão gia tử càng nhíu mày chặt hơn: "Nếu ta đoán không lầm, thì chắc hẳn là con đã đạt đến cảnh giới Thánh Tôn cao giai."

Thánh Tôn cao giai?

Lời Quân lão gia tử như sét đánh giữa trời quang, làm tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt há hốc mồn.

Dù lúc đầu họ đã biết là thực lực của Vân Lạc Phong cường đại, nhưng thật không ngờ, nàng chỉ bằng này tuổi mà đã đạt tới cảnh giới Thánh Tôn cao giai.

Quân lão gia tử cười khổ lắc đầu: "Thiên phú của con xác thật là rất cao, nhưng muốn vào được Táng Thần Sơn, thì bấy nhiêu đó thực lực là không đủ."

Thần sắc Vân Lạc Phong vẫn kiên định như cũ: "Mặc kệ thực lực của con có đủ hay không, con cũng cần đến Táng Thần Sơn."

Bởi vì ở đó, có người mà nàng luôn chờ đợi....

"Theo lý mà nói, thì con nên xuất phát ngay hôm nay, thế nhưng...." Vân Lạc Phong hơi ngập ngừng một chút: "Thân thể của Quân phu nhân hình như có vấn đề, e là bà ấy sẽ không chờ được đến lúc con trở về!"

Thân thể của Quân phu nhân trời sinh đã yếu ớt, thân còn mang trọng bệnh, Quân lão gia tử đã mời vô sô ý sư chữa trị cho bà ấy, thậm chí còn đích thân ra trận, nhưng vẫn vô dụng...

"Vân nha đầu, con có cách cứu được Phù nhi?" Hai mắt Quân lão gia tử hơi sáng lên.

Người khác không biết y thuật của Vân Lạc Phong thế nào, nhưng trước đó, Quân lão gia tử từng chứng kiến Vân Lạc Phong giải đáp nan đề, cho nên ông không thể nào không biết được.

"Bà ấy trúng độc! Có điều, độc này không phải là sau này mới trúng, mà là bị trúng từ lúc còn trong bụng mẹ! Vì vậy mà muốn giúp bà ấy được khang phục, sợ là sẽ rất khó!" Vân Lạc Phong liếc nhìn thần sắc kích động của Quân lão gia tử, hơi hơi cong môi: "Nhưng con có thể giúp bà ấy tạm thời ngăn chặn bệnh tình trước, đợi con trở về rồi sẽ giúp bà ấy trị liệu."

Kỳ thực, bệnh của Quân phu nhân cũng không phải đơn giản chỉ là trúng độc mà thôi. Những phương diện khác đều có vấn đề. Dựa vào y thuật hiện tại của Vân Lạc Phong, muốn trị khỏi hoàn toàn cho bà ấy thì cũng phải hao phí tinh thần rất lớn.

Hơn nữa, không tốn một tháng, cũng khó mà trị lành.

Trừ phi, nàng có thể đột phá đến Thánh Quân.

Hiện giờ, tâm của Vân Lạc Phong đều đặt ở chỗ Vân Tiêu, làm sao có thể an tâm ở lại giúp Quân phu nhân chữa trị bệnh tình? Việc cấp bách trước mắt là cứ giúp bà ấy áp chế bệnh tình, chờ nàng trở về rồi giúp bà ấy chữa trị sau.

"Được!" tâm tình Quân lão gia tử hơi mông lung khó tả, ông ho khan hai tiếng, nói: "Quân Huyễn, lập tức đưa Vân nha đầu đi gặp phu nhân của con đi!"

Trước đó, Quân Huyễn đã được nghe về thực lực của Vân Lạc Phong qua miệng của Quân Linh Nhi, cho nên đối với lời nói hiện tại của Quân lão gia tử, Quân Huyễn không có nghi ngờ gì, ông mang tâm trạng kích động mà đưa Vân Lạc Phong đi gặp phu nhân mình.

Quân Linh Nhi không có đi theo hai người bọn họ, tầm mắt nàng từ từ dời đến trên người Tào Nguyệt Cầm đang nằm trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ đáng yêu xuất hiện một chút biểu cảm khinh miệt.

"Tào Nguyệt Cầm, ngươi còn nhớ trước đó ngươi đã nói những gì không?"

"Lúc ấy, ngươi luôn miệng nói ta và Vân tỷ tỷ chỉ là cháu gái nuôi của gia gia, người có thể làm chủ ở Quân gia này chỉ có mình ngươi,ngươi còn muốn đuổi chúng ta đi, thay thế vị trí của cha ta!"

"Đáng tiếc... Ngươi chẳng qua chỉ là thứ đồ giả mạo mà thôi! Thật không biết ngươi lấy lá gan ở đâu ra, mà dám đến giả mạo người Quân gia ta?"
Bình Luận (0)
Comment