Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1002

Edit: Sahara

****mới từ bệnh viện về. Để cả nhà đợi mòn mỏi rồi, sr!!?

____

Nói cách khác, những điểm số này là thật.

"Bệ hạ!" Lăng Quý Phi rốt cuộc cũng thấy khẩn trương, tay ngọc gắt gao nắm chặt lấy tay Long Nguyên, trên mặt lộ ra vẻ lo âu: "Ảo cảnh không có vấn đề, điểm số cũng không có sai sót, vậy tại sao lại đột nhiên phát sinh ra tình huống dị thường thế này?"

Lý tướng quân ở một bên trầm ngâm hết nửa ngày, ánh mắt hắn ta mang theo một tia phức tạp: "Chỉ còn một nguyên nhân duy nhất, chính là ngay từ đầu Thiên Vân Quốc luôn che giấu thực lực của mình, lúc này đây bọn họ mới để lộ ra thực lực chân chính mình!"

Che giấu thực lực?

Lăng Quý Phi bất giác hơi sửng sốt: "Tại sao bọn chúng lại phải làm như vậy?"

"Thần cũng không rõ!" Lý tướng quân xoay người về phía của Long Nguyên, chắp quyền nói: "Bệ hạ, Vân Lạc Phong này quá mức cao thâm khó lường, chúng ta thật sự phải đối phó với cô ta sao?"

Trên mặt Long Nguyên xẹt qua một đạo âm lãnh, cất giọng nói lạnh lùng: "Thiên phú của ả có mạnh cách mấy thì tuổi vẫn còn quá trẻ! Trẫm không tin, lại không thể đối phó nổi với một con tiểu nha đầu như vậy!"

Nghe vậy, Lý tướng quân không cho là đúng mà lắc lắc đầu, chỉ tiếc, bản thân hắn là thân tử, bất cứ mệnh lệnh nào của bệ hạ, hắn cũng đều phải tuân theo.

"Hạng năm! Thiên Vân Quốc thay thế Lam Tường Quốc giành được hạng năm rồi!"

Trong đám người ồn ào, bỗng vang lên một giọng nói đầy khiếp sợ.

Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Thiên Vân Quốc từ hạng mười một vượt một đường lên đến hạng năm, cái này kêu bọn họ làm sao mà không chấn động cho được?

Thời khắc này, tất cả mọi người ở đây ai ai cũng đều khẩn trương, tầm mắt không dám rời khỏi bảng điểm của Thiên Vân Quốc một giây nào.

"Hạng bốn!"

Ngay khi thấy Thiên Vân Quốc lại tiếp tục đem Phong Dĩ Quốc đẩy xuống dưới, nội tâm của mọi người đã bớt chấn động đi phần nào, trở nên bình tĩnh hơn một chút.

"Không biết hôm nay Thiên Vân Quốc sẽ đạt được hạng mấy đây? Có thể đột phá vào ba hạng đầu hay không nữa?"

"Hạng ba và hạng bốn kém nhau tới tận năm trăm điểm, cho dù Thiên Vân Quốc có cường đại thế nào cũng không thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà vượt lên hạng ba đâu!"

Lời tuy là nói như vậy, nhưng trong mắt của người kia vẫn lộ ra một tia mong đợi.

Hiện giờ, tất cả mọi người đều đã quên mất quốc gia của mình, chỉ mong sao Vân Lạc Phong có thể tiến vào được ba hạng đầu.

Thời gian tranh đấu trôi qua từng phút từng giây....

Khoảng cách giữa Thiên Vân Quốc và Thiên Hồi Đế Quốc càng ngày càng gần...

Điểm số chênh lệch giữa hai bên từ năm trăm điểm lúc đầu, giờ đây chỉ còn một trăm điểm.

Chân của Long Nguyên có chút nhũn ra, ngã liệt trên ghế, sắc mặt có chút tái nhợt khi nhìn thấy điểm số của Thiên Vân Quốc cứ không ngừng tăng lên.

Xong rồi!

Lúc này đây, đừng nói là vượt lên hai đế quốc kia, e là cái hạng ba của Thiên Hồi Đế Quốc cũng khó mà giữ.

Cuối cùng....

Tên của Thiên Vân Quốc lại một lần nữa nhảy lên trên, vượt qua tên của Thiên Hồi Đế Quốc. Mà Thiên Hồi Đế Quốc vốn chiếm lĩnh hạng ba, lúc này đã bị đẩy tuột xuống hạng bốn.

"Hạng hai! Hạng hai!"

Không biết là người nào khởi xướng gào lên một tiếng cỗ vũ, khiến những người khác cũng lập tức hùa theo mà gào thét.

Trong mắt bọn họ chứa đầy sự kích động, tựa như chính bản thân mình là người của Thiên Vân Quốc vậy.

Các sứ giả của chư quốc muốn lên tiếng khuyên bảo những thiên tài của quốc gia mình, chỉ là, những thiên tài này vẫn còn quá trẻ, đối với người trẻ tuổi mà nói, cảm xúc rất dễ bị kích động.

Bọn họ được nhìn thấy một thiên tài tuyệt thế xuất hiện ngang trời, làm sao không kích động cho được? Chỉ sợ là dù trận tỷ thí này có thua đi nữa, bọn họ cũng sẽ không hối tiếc.

"Thời gian đã hết rồi, Lý tướng quân, ngươi mau hạ lệnh dừng lại cuộc tỷ thí đi!"

Long Nguyên khẽ cau mày, lạnh giọng hạ lệnh.

Thiên Hồi Đế Quốc đã bị Thiên Vân Quốc qua mặt, không thể để cho hai đế quốc còn lại cũng bị vượt qua được.

Nếu không, thể diện của tam đại đế quốc biết để nơi nào?

"Đợi một chút!"

Những người trẻ tuổi kia vừa nghe thấy mệnh lệnh này của Long Nguyên, thì liền cảm thấy nôn nóng không thôi: "Không phải vẫn còn nửa nén nhang nữa mới hết thời gian hay sao? Tại sao lại đình chỉ tỷ thí trước thời hạn kia chứ? Cái này không công bằng!"
Bình Luận (0)
Comment