Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch)

Chương 23 - Vòng Âm Dương

Dịch: Shurtugal

- Là ai cứu mình?

Thiết Nam được một trận hoảng sợ. Hắn hiểu rõ, với năng lực của mình thì không thể giữ lâu thêm được nữa. Hơn nữa dưới sự công kích điên cuồng của những con chuột đó, mức độ tiêu hao sẽ nhanh vô cùng. Vừa rồi, chỉ cần chặn lại một đợt công kích thì hắn cũng sẽ tiêu hao hầu như không còn. Cuối cùng nhất định sẽ bị con chuột còn lại vồ giết tới người. Mà hắn lại không có quá nhiều kỹ xảo chiến đấu, cho tới giờ hoàn toàn là dựa vào lực phòng ngự cường hãn. Vậy nên nếu vừa rồi phải đối mặt với công kích của con chuột hung tàn kia thì hắn dù không chết cũng phải trọng thương.

Trọng thương trong hoàn cảnh này chính là chết.

Mũi tên này, chính là mũi tên cứu mạng hắn.

- Hình như là được bắn ra từ tòa cao ốc kia. Tòa cao ốc này tôi biết, đó là cao ốc cao nhất khu phố SH, cao ốc Thiên Cảnh. Người sống trong đó không phải giàu sang thì cũng quyền quý. Phương tiện trong cao ốc đó cũng thuộc dạng đứng đầu. Người bình thường không ở lại nổi, không có năng lực, căn bản không mua được nhà ở nơi này. Trong tòa cao ốc này có cao thủ.

Lý Trí Lâm đẩy cao gọng kính, mắt lộ kỳ quang, nhìn về phía cao ốc, nhanh chóng nói.

Hiển nhiên, y cũng không phải không biết gì về tòa cao ốc này.

- Cổng sắt ra vào ở tầng trệt cao ốc đã bị khóa, quái vật có thể vào không nhiều. Trong tòa cao ốc này có hầm để xe, không gian rất lớn, chỉ cần đóng chặt cửa thì bên trong rất an toàn. Chúng ta đi về phía hầm để xe đó đi. Tòa cao ốc này có cao thủ tồn tại, nói không chừng còn an toàn hơn bên ngoài.

Lý Trí Lâm chỉ trong mấy hơi thở liền mở miệng đề nghị.

- Được đó, chúng ta tới gần chỗ hầm để xe.

Liễu Thiến Thiến nghe vậy, gật đầu tán thành.

Người bắn tên sắt kia nếu đúng là ở trong tòa cao ốc này thì tòa cao ốc này nhất định sẽ an toàn hơn rất nhiều so với bên ngoài. Từ cái tên sắt kia, cô ta có thể khẳng định, uy lực của nó còn lớn hơn cả đao gió mà cô phát ra. Hơn nữa, lực lượng kia cực kỳ mạnh mẽ, liên tiếp xuyên thủng hai con chuột, còn có thể đem thân tên sắt cắm một nửa vào mặt đất. Lực lượng cường đại ẩn chứa trong đó, quả thực là khủng bố vô cùng.

Xoạt xoạt xoạt!!

Theo sát đó, từng tiếng xé gió bén nhọn không ngừng vang lên. Trong bóng tối không ngừng truyền đến tiếng tên sắt xuyên thủng máu thịt đầy thanh thúy. Bầy chuột vốn vây tròn xung quanh nay từng con lại bị tên sắt cắm sâu xuống mặt đất ba phần, ghim chặt trên mặt đất đầy tàn nhẫn. Hơn nữa, một một mũi tên đều là mũi tên đoạt mạng, không có bất kỳ một động tác dư thừa.

Một con!!

Hai con!!

Mười con!!

Ba mươi con!!

Tần suất tên được bắn ra cực kỳ kinh người. Hầu như mỗi một hô hấp đều có một mũi tên sắt phá không mà đến, thoát phá mà ra, xuyên thủng thân thể từng con chuột, thậm chí còn trực tiếp bắn thủng đầu. Một mũi tên bắn nổ thủng đầu, không chệch một tên. Tiễn tiễn tuyệt sát.

Nhanh, tàn nhẫn, chuẩn đã được triển lộ đến mức tận cùng.

- Cô Lưu và các bạn, mọi người đi mau đi. Trong cao ốc có cao thủ đang giúp chúng ta. Nhanh nhanh tới đó.

Trong mắt Liễu Thiến Thiến lộ vẻ chấn động, tài bắn cung như này quả thực là thần. Nhưng hiện tại không phải là lúc chần chờ, cô lập tức mở miệng bắt chuyện với các giáo viên và bạn học, cùng nhau mau chóng di chuyển đến cao ốc.

Hiện tại, bầy chuột đột nhiên bị đột kích chế trụ, chính là thời điểm tốt nhất để phá vòng vây, bỏ qua thời điểm này, không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp.

Những người khác cũng không nhiều lời, tự nhiên biết hiện tại phải làm thế nào, dồn dập dùng tốc độ nhanh nhất chạy điên cuồng tới cao ốc. Ngay cả những hạt nguyện lực châu, thậm chí là những quả cầu ánh sáng do bọn chuột chết lưu lại, họ cũng không dám dừng lại nhặt.

Lý Trí Lâm, Thiết Nam, Liễu Thiến Thiến đi tiên phong mở đường, nhưng bầy chuột thực sự quá đông. Chỉ vẻn vẹn dựa vào việc bắn tên sắt trong bóng tối thì không thể nào áp chế được toàn bộ bọn chuột hung tàn, hơn nữa những con chuột này khát máu cực kỳ, đã sớm phát điên. Chúng căn bản không biết sợ hãi là gì, từng con điên cuồng nhào tới. Dù có ba người cực lực bảo vệ nhưng như trước vẫn liên tục có người bị cắn chết, bị lôi vào trong bóng tối, biến mất không thấy.

Chờ đến lúc đi tới hầm để xe thì đã chết mười mấy người. Hình ảnh thảm khốc vô cùng.

Vừa vặn đến hầm để xe, Lý Trí Lâm lập tức khai mở màn nước, đem lối vào chặn lại hoàn toàn, đồng thời nhanh chóng kêu lên:

- Nhanh, nhanh nhanh tìm đồ vật, chuyển tới chặn lối vào. Ô tô không dùng được nữa rồi, trực tiếp đẩy tới đây đi, mấy người chúng ta không chặn được cửa đâu. Những con chuột kia mà xông tới thì chúng ta đều phải chết ở chỗ này.

Lập tức có người đập vỡ cửa kính, một đám người cùng nhau dùng sức, liều mạng đẩy từng chiếc ô tô hướng về phía lối vào.

- Nhà để xe có cửa cuốn tự động, hiện tại lại không có điện nhưng có thể dùng sức người để kéo nó xuống. Chỉ cần khóa cửa lại thì những con chuột kia muốn xông vào cũng không phải chuyện dễ dàng.

Liễu Thiến Thiến nhìn qua nhà để xe, chỉ vào cửa, nói.

Những người kia lại nhanh chóng chặn kín nhà để xe lại.

Trên ban công, sau khi thấy đám sinh viên toàn bộ đều vọt vào hầm để xe, Dịch Thiên Hành khẽ cau mày nhưng không nói gì. Xu cát tị hung, đây là thiên tính của con người. Những người kia chạy tới hầm để xe, hẳn là thấy tên sắt mà hắn bắn ra, cảm thấy trong cao ốc có cao thủ, ít nhất an toàn hơn so với bên ngoài nên mới tiến nhập vào trong hầm để xe.

- Con người, vẫn phải dựa vào chính mình.

Dịch Thiên Hành chỉ hơi lắc đầu, tâm tính con người là thế, nhưng trong hoàn cảnh giống như tận thế này, dựa vào người khác thì chỉ có thể an toàn trong nhất thời. Nếu muốn thật sự tồn tại, sống tiếp thì chỉ có thể dựa vào bản thân mình.

- Những hạt nguyện lực châu đó cũng không thể tùy tiện từ bỏ, mỗi một hạt đều là đường tắt để trở nên mạnh mẽ. Còn cả những con chuột kia nữa, số lượng không ít, thực lực không mạnh, chỉ cần trong phạm vi nắm chắc ứng phó thì không có lý do gì mà dễ dàng buông tha.

Những con chuột này, Dịch Thiên Hành đã cẩn thận quan sát qua. Tuy chúng hung tàn, hình thể khổng lồ, to như một con chó nhà, chỉ cần bị nó cắn thì ngay cả thịt sống lưng cũng bị bọn nó xé đứt. Nhưng chúng cùng lắm chỉ thuộc về phạm vi mấy loại thú hoang, chỉ có bản năng săn giết nhân loại, tính tình khát máu mà thôi. Đáng sợ nhất không phải là sức mạnh của bản thân chúng nó mà là lực phá hoại khi bầy chuột tụ tập lại một chỗ. Đó mới là nguyên nhân mà con người không thể chống đỡ. Thực lực chân chính của nó cũng chỉ tương đương với người bình thường. Chỉ cần không sợ, dám đánh dám giết, đơn độc đối đầu thì không hẳn sẽ sợ những con chuột này.

Điểm ấy, đối với Dịch Thiên Hành mà nói thì càng không thành vấn đề.

- Vừa vặn thử xem phương pháp vận dụng mới của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn. Để ngưng tụ Âm Dương Tỏa cũng cần rất nhiều linh hồn. Thức ăn đưa tới cửa, không có lý do gì để không ăn.

Dịch Thiên Hành âm thầm rù rì nói.

Bước nhanh vào phòng khách, liếc mắt thấy ba cô gái vẫn đang trong quá trình quan tưởng, Dịch Thiên Hành cũng không đánh thức bọn họ. Hắn cầm đao Đường, nhấc theo chiến mâu, giắt dao răng hổ quân dụng ở trên đùi rồi trực tiếp đi ra ngoài. Hắn đóng cửa chống trộm lại, chìa khóa cũng mang theo bên người ể khi trở về còn có thể tự mình mở cửa vào.

Trong cao ốc lộ ra vẻ tĩnh lặng nhưng lại có thể ngửi được mùi khói lửa, hiển nhiên có người bổ củi nhóm lửa sưởi ấm. Nhiệt độ bây giờ đã khá thấp, không có mấy ai dám ra ngoài. Lúc trước, các tầng đã được càn quét sạch sẽ qua một lần nên rất thuận lợi để xuống tầng trệt.

Mở của sắt ra.

Chít chít!!

Mới vừa ra ngoài, một mùi máu tanh liền phả vào mặt, chỉ thấy một con chuột khổng lồ mở cái miệng rộng, nhắm tới cổ của Dịch Thiên Hành cắn tới. Lúc nó nhào tới, không có bất kỳ dấu hiệu nào.

- Muốn chết!!

Sau khi Dịch Thiên Hành tu luyện Ngự Long Thiên Kinh thì cảm nhận đối với nguy hiểm đã trở thành một loại bản năng. Hắn lấy tốc độ nhanh nhất xoay người, đao Đường cũng theo cú xoay mà trực tiếp chém qua. Trong bóng tối lóe lên một vệt hàn quang.

Tốc độ vồ giết của con chuột rất nhanh nhưng tốc độ vung đao của Dịch Thiên Hành còn nhanh hơn.

Trước khi móng vuốt của nó kịp chạm vào thân thể thì đã bị một đao chém thành hai khúc, mất mạng ngay tại chỗ. Đôi mắt Dịch Thiên Hành chợt lóe sáng, một luồng linh hồn từ trong thi thể bị kéo ra ngoài, đồng thời hắn cũng thuận thế thu hạt nguyện lực châu vào trong ba lô.

Chít chít chít!!

Theo ngay sau đó, có thể thấy, trong bóng tối từng đôi mắt màu đỏ gắt gao dán chặt lên người hắn. Tất cả đều là chuột, hơn nữa càng ngày càng nhiều chuột ngửi thấy mùi máu tanh, không ngừng từ bốn phương tám hướng nhanh chóng kéo tới vây quanh chỗ này lại.

Trong nháy mắt đã có mấy trăm con, lít nha lít nhít khiến cho người ta nhìn thấy mà tê hết cả da đầu.

- Đến đúng lúc lắm. Nhìn thử Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, Âm Dương Tỏa xem.

Dịch Thiên Hành thấy thế, không chỉ không sợ hãi, trái lại còn lộ ra vẻ hưng phấn. Hơi suy nghĩ, đôi mắt đã vô thanh vô tức hiện lên hai màu đen trắng.

Hoa lạp lạp!!

Trong tiếng vang lanh lảnh, một sợi xích sắt đen trắng dài ba, bốn mét trong nháy mắt bắn ra khỏi mắt. Đó chính là Âm Dương Tỏa, ba cái Âm Dương Tỏa đã được ngưng luyện hoàn chỉnh, sợi thứ tư đang trong quá trình diễn sinh, còn chưa hoàn toàn ngưng thực, đại bộ phận vẫn còn hư huyễn. Nó còn cần dung luyện, hấp thu lượng lớn linh hồn.

Ba cái Âm Dương Tỏa vừa ra, không khí bốn phía cũng theo đó mà ngưng lại, nhiệt độ cũng trở nên thấp hơn. Trên xích sắt tựa hồ vang lên những tràng tiếng kêu quỷ dị, khiến linh hồn người ta cũng phải run rẩy. Dù chỉ nhìn một chút thì linh hồn cũng dường như bị xích sắt này kéo ra khỏi cơ thể, hấp thu hết vào trong xích sắt.

Ngay cả đám chuột vây quanh bốn phía cũng cảm thấy một trận bất an.

- Vòng Âm Dương, trấn áp!!

Dịch Thiên Hành lại phun ra một câu, lập tức ba cái Âm Dương Tỏa đồng thời phóng ra hào quang màu đen trắng. Ngay lập tức, Âm Dương Tỏa ở trước mắt giải thể, hóa thành từng cái vòng màu đen trắng. Đây là Vòng Âm Dương.

Mỗi một cái Âm Dương Tỏa đều có thể phân giải thành tám mươi mốt cái Vòng Âm Dương. Ba cái Âm Dương Tỏa cũng tương ứng hai trăm bốn mươi ba cái Vòng Âm Dương. Chúng đồng thời phóng ra hắc bạch thần quang, phá không xông tới bầy chuột ở bốn phía.

Chít chít chít!!

Chỉ thấy, mỗi một cái Vòng Âm Dương lại xuất hiện trên đầu mỗi một con chuột. Chúng đột nhiên rơi xuống. Cứ một cái Vòng Âm Dương lại trói chặt lấy một con chuột, giống như trên đầu chúng bị đeo một cái vòng ánh sáng màu đen trắng. Vừa bị trói buộc, từng con chuột liền phát ra từng tràng tiếng kêu đau đớn, thảm thiết. Tuy chúng không chết nhưng lại phải gánh chịu nỗi thống khổ khôn cùng, lăn lộn, giãy dụa trên mặt đất. Chúng liều mạng ôm lấy Vòng Âm Dương, hòng tháo Vòng Âm Dương từ trên đầu xuống.

Tình huống như vậy đều phát sinh trên người hai trăm bốn mươi ba con chuột.

Chúng dồn dập ngã trên mặt đất kêu rên.

Dịch Thiên Hành thấy vậy, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, lập tức không khách khí tiến lên vung đao chém giết. Bọn chuột ngã trên mặt đất chỉ biết kêu thảm thiết, căn bản không thể tránh khỏi số phận bị chém giết. Con nào con nấy đều bị một đao đoạt mạng tại chỗ. Sau khi chúng chết, Vòng Âm Dương liền thoát ly. Trong Vòng Âm Dương còn trói lấy từng luồng linh hồn hình dáng như những con chuột đó. Nhưng linh hồn đó đều kêu lên vô cùng thảm thiết. Theo Vòng Âm Dương trở về Âm Dương Nhãn, những linh hồn được mang về nhanh chóng bị Âm Dương Nhãn luyện hóa, dung nhập vào cái Âm Dương Tỏa thứ tư, giúp cho vẻ hư huyễn của Vòng Âm Dương không ngừng được ngưng thực.

Quá trình chém giết bầy chuột ung dung quá mức khiến cho người ta khó có thể tin.

Bình Luận (0)
Comment