Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch)

Chương 19 - Huyết Tuyền

Dịch: Shurtugal

Đây cũng không phải là không tín nhiệm Triệu Tử Yên mà là một khi người khác biết được thì dù thế nào vẫn sẽ có điểm phòng bị, thậm chí là chuyên môn nhằm vào đó mà tìm kiếm kẽ hở. Chung quy lại là có bất lợi với bản thân. Không truyền ra ngoài mới là bí mật, vào tai người thứ hai thì không còn là bí mật nữa.

- Ừ, anh có thể tu luyện là tốt rồi. Sau này Tử Yên còn phải dựa vào anh bảo vệ đó.

Triệu Tử Yên cười hì hì nói, rất cao hứng với chuyện này.

- Nói chuyện gì mà cao hứng thế?

Đường Tử Đồng cũng bưng đồ ăn ra.

- Không có gì, anh mình đã tu luyện xong rồi. Cơm nước cũng vừa vặn làm xong, chúng ta cùng nhau ăn đi. Trời cũng sắp tối rồi.

Triệu Tử Yên cười nói.

- Ngoài kia khắp nơi là quái vật, còn không biết sau khi trời tối sẽ xảy ra chuyện gì nữa, chúng ta ăn cho nhanh đi. Ngày hôm nay còn chưa ăn được tí gì vào bụng.

Trần Tuyết Nhu cũng gật đầu đồng ý.

Bữa ăn cũng không quá cầu kỳ, chỉ là một ít đồ ăn gia đình đơn giản mà thôi.

Thịt muối cà, trứng chiên cà chua, rau cải xào, thịt kho tàu, đậu phụ kho, canh tam tiên. Năm món ăn, một món canh, không nhiều cũng không ít, đồi với bốn người mà nói cũng được tính là vừa vặn. Tuy nguyên liệu nấu ăn trong nhà có không ít nhưng không ai biết sau đó sẽ xuất hiện biến cố gì.

Ở trong đại tai biến, đồ ăn là trọng yếu nhất.

Không có đồ ăn thì chẳng ai sống nổi.

- Ăn, ăn cơm đi. Cơm nước xong rồi lại nói.

Dịch Thiên Hành cũng gật đầu nói.

Không ai nhiều lời nữa, tất cả cùng nhau ngồi xuống ăn cơm.

Tay nghề của ba cô gái cũng coi như không tệ. Tuy không sánh bằng các bếp trưởng trong nhà hàng, nhưng ít ra cũng có thể tính là ngon miệng. Bốn người ai nấy cũng đói bụng nên lúc này chẳng khách sáo gì nữa, cứ miệng lớn miệng nhỏ thưởng thức đồ ăn.

Bên ngoài, vẫn là những tiếng gào thét của quái vật xen lẫn những tiếng kêu thảm thiết, thê lương.

Bất qua, trải qua một ngày này, ba cô gái đã dần thích ứng. Lúc đầu còn sợ hãi, mặt mũi tái mét nhưng đến hiện tại dù có nghe thấy thì vẫn có thể ăn ngon miệng.

Chỉ có ăn no mới có cơ hội bảo vệ tính mạng, mới có sức lực đi làm những chuyện khác.

Không lâu lắm, một bàn thức ăn đã bị chén sạch. Bọn họ đều hiểu rõ, hiện tại, mỗi một phần thức ăn đều vô cùng quý giá thế nên các cô gái cũng biết rằng họ không có tư cách để lãng phí chúng.

Những năm này, một loạt phim điện ảnh liên quan đến tận thế được trình chiếu, tất nhiên cũng có không ít người xem chúng. Thế nên, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, nếu thật sự xảy ra tận thế thì đồ ăn chính là đồ vật quý giá nhất. Một khi thiếu đồ ăn thì hậu quả sẽ rất khó lường.

- Các em tiếp tục quan tưởng Tiên Thiên Nhất Khí Quan Tưởng Đồ đi. Bây giờ chính là thời khắc thiên địa dị biến kịch liệt nhất, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng quan trọng. Thiên địa nguyên khí đang biến hóa dữ dội, nói không chừng, chỉ cần một bước ngoặt là bọn em có thể lập tức chân chính nhập môn, nắm lấy Tiên Thiên Nhất Khí. Đến thời điểm đó, các em mới có năng lực tự bảo vệ chính mình.

Dịch Thiên Hành nói.

Hắn cũng rất chờ mong ba cô nàng có thể đạt được tiến triển, nhanh chóng nhập môn. Đến thời điểm đó, bọn họ mới có thể giúp mình làm được những việc khó khăn. Bằng không, bây giờ tuy có thể bảo vệ họ nhưng về sau lại rất khó nói. Thực lực mới là căn bản.

- Ừm, em đã biết rồi anh à.

Triệu Tử Yên gật gà gật gù. Lúc trước, cô quan tưởng Tiên Thiên Nhất Khí Đồ thì cũng đã cảm giác được một loại thích thú mới lạ, bắt giữ Tiên Thiên Nhất Khí giống như bắt giữ tinh linh vậy, rất kỳ lạ, không hề cảm thấy buồn chán một chút nào.

- Kế tiếp, anh sẽ càn quét tòa nhà của chúng ta một lần, miễn cho buổi tối không ngủ được yên. Sau khi anh rời khỏi đây, các em lập tức đóng cửa chống trộm lại, bất kể là ai, cũng không được mở cửa.

Dịch Thiên Hành kiên quyết nói. Bên cạnh giường há lại để người khác ngủ ngáy. Những quái vật kia một khi vọt vào trong cao ốc vậy thì khắp nơi đều ngập tràn nguy hiểm. Đây là điều hắn tuyệt đối không cho phép.

- Dịch đại ca, khi đi ra ngoài nhớ mang theo Vô Tự Thiên Thư. Thiên thư không chỉ cho biết thông tin về các loại bảo vật mà còn có thể cung cấp thông tin về những con quái vật kia.

Trần Tuyết Nhu mở miệng nói.

- Được rồi, chỉ là ở trong cao ốc này mà thôi. Chúng ta cứ canh gác nghiêm ngặt tòa cao ốc này đã. Bên ngoài cửa lớn có cổng sắt, chỉ cần đóng cổng lại thì một vài quái vật sẽ không vào được. Cũng không mất quá nhiều thời gian.

Dịch Thiên Hành gật đầu đáp ứng.

Sau khi thu dọn bát đũa, Dịch Thiên Hành lại trang bị các loại binh khí như đao Đường, chiến mâu kèm theo một chiếc ba lô rồi không chút do dự bước ra khỏi phòng.

Răng rắc!!

Cửa chống trộm sau lưng đã đóng lại, Dịch Thiên Hành nắm đao Đường trong tay nhanh chóng đảo mắt khắp bốn phương tám hướng. Dù trời đã tối mù, lại không có điện, bốn phía bao phủ bởi một màu đen kịt nhưng dưới Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, cảnh tượng bốn phía lại đập vào mắt rõ mồn một, ban đêm cũng như ban ngày. Đây chỉ là năng lực bình thường nhất của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn mà thôi.

Chít chít!!

Trong nháy mắt khi Dịch Thiên Hành đi ra ngoài, tựa như ngửi thấy mùi nhân khí, một bóng đen bỗng dưng từ trên trời giáng xuống. Trước khi nó nhào tới, quả thực là không phát ra một dấu hiệu nào, thật giống như đã chờ sẵn, mai phục ngay trên đỉnh đầu, chỉ chờ có người đi ra là nhất kích tất sát.

- Cái quái gì vậy?

Dịch Thiên Hành phản ứng cực nhanh, ngay khi nghe thấy tiếng gió thì đã lập tức ngẩng đầu nhìn về phía bóng đen đang nhào tới trước mặt. Không cần suy nghĩ, Dịch Thiên Hành trở tay đâm ra một đao. Bóng đen kia rất quỷ dị, đao Đường còn chưa chạm tới người nó thì nó đã phán đoán được, thân thể nó xoay chuyển ngay giữa không trung, hóa thành một đường vòng cung, nhào tới cổ Dịch Thiên Hành.

Cảm giác lạnh toát không tự chủ cấp tốc tràn từ cổ ra khắp người.

Kể cả Dịch Thiên Hành có phản ứng nhanh hơn nữa thì trên cổ vẫn như cũ bị móng vuốt cào qua, lưu lại mấy vết máu.

- Muốn chết!!

Một cái Âm Dương Tỏa từ trong con ngươi bắn ra ngoài, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, buộc chặt người bóng đen lại. Tốc độ của Âm Dương Tỏa cực nhanh, có thể nói, ánh mắt hắn nhanh bao nhiêu thì Âm Dương Tỏa liền nhanh bấy nhiêu.

- Hấp Huyết Biên Bức!!

Bóng đen bị Âm Dương Tỏa trói chặt hiện ra trong mắt hắn. Không ngờ nó lại là một con dơi khổng lồ màu đen, ánh mắt đỏ như máu, lộ ra hàm răng sắc bén. Hàm răng đó cũng không chứa nọc độc gì cả mà là trống không ở bên trong, nhưng một khi con dơi đó cắn trúng sinh vật sống thì sinh vật đó sẽ bị nó rút lấy một lượng lớn máu tươi. Một khi bị cắn trúng, chỉ sợ tất cả máu trong cơ thể đều bị hút sạch.

Trong bóng tối nó là một sát thủ cực kỳ đáng sợ.

Dưới sự xuất hiện đột ngột, ngay cả Dịch Thiên Hành cũng bị lợi trảo của Hấp Huyết Biên Bức gây thương tổn.

Phốc!!

Không có nửa điểm do dự, trở tay là một đao bổ vào đầu Hấp Huyết Biên Bức, khiến nó mất mạng ngay tại chỗ. Ngay cả linh hồn cũng bị Âm Dương Tỏa cưỡng ép kéo ra, trói chặt lại rồi lôi vào trong Âm Dương Nhãn.

- Thế giới này, đúng là không cho phép người ta có một giây thư giãn, chỉ thiếu chút nữa là bị cắn trúng động mạch chủ ở cổ rồi. Nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ đã bị nó hút hết máu tươi, biến thành một bộ thây khô lạnh như băng rồi.

Dịch Thiên Hành nhanh chóng phun thuốc tiệt trùng máu vào vết thương rồi lấy ra một miếng dán lớn cầm máu, dính sát vào miệng vết thương

Trong lòng cũng không khỏi âm thầm sinh ra cảnh giác. Không biết có bao nhiêu quái vật chui ra khỏi vết nứt khi đại tai biến vừa bắt đầu. Nhưng mà chủng loại quái vật chắc chắn không chỉ gói gọn trong mấy loại quái vật đơn giản như quái vật da xanh, thú hoang,... Nhất định là có rất nhiều quái vật còn quỷ dị hơn đang không ngừng xuất hiện.

Đặc biệt là buổi tối, lúc này hoàn toàn là sân nhà của quái vật, là thiên hạ của quái vật.

Không cẩn thận chì chết thế nào cũng không biết.

- Có bảo bối.

Hấp Huyết Biên Bức bị đánh chết, đồng dạng có thể thấy một hạt nguyện lực châu màu trắng hiện lên từ trong thi thể, tương tự còn có một quả cầu ánh sáng nương theo đó mà xuất hiện.

Dịch Thiên Hành ném nguyện lực châu vào ba lô, tiện tay bóp nát quả cầu ánh sáng.

- Huyết Tuyền! Điển tịch công pháp sao?

Quả cầu ánh sáng vỡ tan, một quyển sách ngọc xuất hiện trong tay hắn, phía trên hiện ra cổ triện Huyết Tuyền, thoạt nhìn rất kỳ lạ. Bất quá, hiện tại cũng không phải lúc tra cứu, Dịch Thiên Hành chỉ nhìn thoáng qua, sau đó liền cất quyển sách vào trong ba lô. Đi thẳng xuống tầng dưới.

Toàn nhà này rất lớn và cao, thang máy đã không thể hoạt động, nếu như người dân trong đô thị muốn leo bộ chỉ sợ leo được có mấy tầng đã mệt đến nhoài ngươi, ngã trên mặt đất. Nhưng thứ này đối với Dịch Thiên Hành mà nói, căn bản không phải là vấn đề. Coi như là trước đây thì dù là ở trên hay ở dưới thì hắn vẫn luôn tận lực không đi thang máy mà đi bằng cầu thang bộ. Đi lên đi xuống một lần, không thở gấp còn có thể có tác dụng cường kiện gân cốt.

Hiện tại càng không phải nói, đi từ trên xuống dưới, ngay cả một giọt mồ hôi cũng không đổ.

Sau khi đề cao cảnh giác, những quái vật tiến vào trong cao ốc đã không thể sản sinh uy hiếp quá lớn đối với hắn.

Quái vật da xanh, những con chuột to bằng con chó nhà, thậm chí là tang thi, ở trong bóng tối, bọn chúng là uy hiếp trí mạng với bất cứ người nào nhưng sau một phen chém giết thì những quái vật ấy cứ lần lượt ngã gục dưới đao của Dịch Thiên Hành.

Đao pháp không quá phức tạp, mỗi một lần vung đều là phương thức lấy mạng trực tiếp nhất. Dùng thời gian nhanh nhất đánh chết đối phương.

Khí Chân Long trong cơ thể được gia tăng càng làm cho lực lượng trong cơ thể Dịch Thiên Hành được tăng mạnh. Mỗi một đao đều có thể chứng kiến quỹ tích lúc múa đao.

Những con quái vật, mãnh thú dồn dập mất mạng dưới đao Đường.

Tiếp tục đi trên con đường đó, Dịch Thiên Hành cũng không gặp phải quái vật quá mức hung hãn.

Sau khi xuống dưới lầu, phát hiện cổng sắt đã bị mở ra. Bảo vệ ở bên ngoài cũng đã sớm bị xé thành mảnh nhỏ, mùi máu tanh vô cùng nồng nặc, thịt trên khớp xương đều bị gặm rớt, chỉ còn một vài thớ thịt kèm máu nham nhở.

Dịch Thiên Hành lắc đầu một cái, không do dự, nhanh chóng đóng cổng sắt lại, sau đó trở lại cao ốc, tiếp tục công cuộc săn giết quái vật. Lần săn giết này, hắn trực tiếp càn quét từng tầng một, mỗi một căn phòng đều được hắn gõ cửa. Nếu có người trả lời thì không đi vào, còn nếu không có ai trả lời thì hắn sẽ trực tiếp phá cửa xông vào.

Một trận săn bắt càn quét hết quái vật trong tòa cao ốc này tốn trọn vẹn hơn hai canh giờ.

Về nhà.

Ba cô gái đã lấy Tọa Vong Kinh tiến hành quan tưởng.

Dịch Thiên Hành cũng không quấy rầy. Hắn mở ba lô, lấy đồ thu hoạch được từ cuộc càn quét vừa xong ra.

Nguyện lực châu thì không cần nhiều lời, lần này chỉ kiếm được có hơn một trăm hạt, toàn bộ đều là nguyện lực châu màu trắng, không có nấy một hạt màu xanh. Để nguyện lực châu sang một bên, lưu lại chính là một ít quả cầu ánh sáng.

Bóp nát từng quả cầu ánh sáng.

Bên trong phần lớn là một ít bảo tài. Những thứ này tạm thời đều không dùng được.

Bất quá, trong số đó lại có một quyển sách.

"Thương Pháp Cơ Sở.”

Dịch Thiên Hành vừa mở cuốn sách ra nhìn thì bên trong thình lình hiện lên pháp môn thương pháp cơ sở nhất: Trát (buộc), thứ (đâm), băng (văng), triền (quấn), khuyên (xoay vòng), lan (cản), tảo (quét), điểm (phẩy), bát (dạt). Mỗi một thức đều chiếm đầy một tờ, phía trên có một người mặc trang phục nam tử, nắm trường thương trong tay. Chỉ cần đưa mắt, thả tâm thần lên trên đó thì lập tức có thể nhìn thấy bức tranh kia không phải bất động mà là như sống lại, vung múa trường thương, trực tiếp diễn luyện thương pháp ở trước mặt. Khiến cho người ta lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Giống như tận mắt nhìn thấy một đại sư thương pháp diễn luyện thương pháp. Khiến người ta lĩnh ngộ được chân lý trong thương pháp một cách sâu sắc.

Kiếm Pháp Cơ Sở, Đao Pháp Cơ Sở lúc trước đạt được cũng đều như vậy. Có thể giúp người ta lĩnh ngộ được pháp môn trong đó một cách hoàn mỹ nhất. Nhanh chóng nắm giữ đao pháp, kiếm pháp.

Bình Luận (0)
Comment