Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1900

“Lưu Liên Đường, chẳng phải ngươi nói lực sát thương lựu đạn của Kim Phi chỉ trong phạm vị mấy trượng thôi sao?”

Lý Kế Sơn cũng là một Hoàng đế giỏi, biết rõ tầm quan trọng của tình báo.

Năm ngoài sau khi Đảng Hạng chinh chiến phía Nam thất bại, Lý Kế Sơn ra lệnh phái mật thám vào Đại Khang nghe ngóng tình hình của Kim Phi.

Theo tin tức mà mật thám đưa về, sức nổ của lựu đạn chỉ có vài trượng, nhưng cảnh tượng trước mắt chứng minh thông tin do mật thám đưa về là sai sự thật.

“Bệ hạ thứ tội”.

Đại thần tình báo tự biết chuyện này có liên quan đến mình, không dám ngụy biện, lập tức quỳ xuống.

“Bệ hạ, Kim Phi cực kỳ thông minh, khoảng thời gian trước, Thổ Phiên bao vây tấn công làng Tây Hà, làng Tây Hà chỉ có một vài khinh khí cầu bay theo gió, suýt nữa đã bị người Thổ Phiên đánh phá ngôi làng, nhưng sau khi Kim Phi về, y lập tức †ạo ra... quái vật loại mới có thể đánh bại khinh khí cầu”.

Một đại thần có quan hệ mật thiết với đại thần tình báo sợ Lý Kế Sơn sẽ giết đại thần tình báo nên nhanh chóng nói đỡ: “Có lẽ đây là lựu đạn mới mà Kim Phi vừa chế tạo ra sau khi quay về”.

Thật ra Lý Kế Sơn cũng nghĩ như vậy, hắn hừ một tiếng, không suy nghĩ vấn đề này nữa mà quay sang nhìn các đại thần hỏi: “Chuyện đã đến nước này, các vị có cách nào để đánh địch không?”

Mặc dù ky binh Đảng Hạng rất mạnh nhưng mấy người Lão Ưng bay trên trời, ky binh có mạnh cũng không làm gì được.

Các đại thần đều cúi đầu, không dám nói gì.

Tể tướng lén nhìn Lý Kế Sơn, thấy hắn tức giận, vội nói: "Bệ hạ, địch không thể cứ bay trên trời mãi được, chúng ta có thể phái người đi theo chúng, đợi đến khi đám quái vật này đáp xuống vào ban đêm thì đánh lén chúng”.

“Đây cũng là một cách, ngươi đi sắp xếp đi”. Lý Kế Sơn khẽ gật đầu.

Quyền úy Đại Khang có quân đội riêng, quyền quý Đảng Hạng cũng có.

Lý Kế Sơn đã nói thế, cho dù Tể tướng không muốn cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.

“Bệ hạ, địch có thể tấn công bất cứ lúc nào, vì sự an toàn của bệ hạ, thần nghĩ bệ hạ tạm thời di chuyển ra ngoài cung”, một vị đại thần cúi đầu nói.

Lý Kế Sơn không nói gì, cũng không từ chối, xua tay đi về phía hậu cung.

Nửa canh giờ sau, hắn dẫn theo hoàng hậu và vài phi tân được sủng ái cùng với một số hoàng tử, công chúa được yêu thương bí mật rời khỏi hoàng cung, đến biệt viện của một công chúa đã gả đi.

Tể tướng không nhàn rỗi, sau khi rời khỏi hoàng cung, ông ta vừa phái người cưỡi ngựa đi theo phi thuyền, vừa phái người ra ngoài thành thông báo cho bộ tộc của mình chuẩn bị tấn công bất ngờ vào nhân viên hộ tống.

Nhưng điều khiến họ thất vọng là tốc độ của phi thuyền quá nhanh, khi đi theo chiều gió, ngựa chiến không thể đuổi kịp, chỉ có thể nhìn phi thuyền bay càng lúc càng xa.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Sa mạc rộng lớn bao la, phi thuyền lại không để lại dấu vết trên mặt đất, ngựa chiến đuổi theo một lúc cũng chỉ đành phải bỏ cuộc.

Tể tướng biết chuyện này khó giải quyết, vội đến hoàng cung tìm Lý Kế Sơn nhận tội.

Nhưng lúc đến hoàng cung lại thấy cửa đóng chặt, Thái giám nói Lý Kế Sơn ra lệnh không gặp bất kỳ ai.

'Tể tướng biết có khả năng Lý Kế Sơn đã xuất cung rồi.

Lúc này nghe ngóng tung tích của Lý Kế Sơn, ngộ nhớ Lý Kế Sơn xảy ra chuyện này thì có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không nói rõ được.

Tể tướng thức thời quay về nhà.

Một đêm bình yên qua đi, sáng hôm sau cũng rất yên bình.

Nhưng hôm qua rất nhiều người đều nghe thấy lời nói của Lão Ưng, lúc này đều ngẩng đầu lên trời như tù nhân đang đợi phán quyết của quan tòa.

Trong đó cũng có cả mấy đại thần vương công đó.

Lúc càng đến giữa trưa, bầu không khí trong thành cũng càng căng thẳng.

Lão Ưng cũng không để họ “thất vọng”, chỉ còn cách giữa trưa một nén hương, mấy chiếc phi thuyền chậm rãi bay đến từ phía Nam.

“Xem ra chúng không định đầu hàng”.

Lão Ưng mỉm cười nhìn Thiết Ngưu bên cạnh.

Theo những lời hôm qua, nếu Hoàng đế Đảng Hạng đầu hàng, lúc này hẳn đã ra khỏi thành.

Bình Luận (0)
Comment