Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1884

Lúc ấy, thành Tây Xuyên đã bị người Gada phá tan nát, một người kiêu ngạo như Khánh Mộ Lam, sau khi vào thành lập tức

quỳ rạp xuống đất khóc đến nỗi suýt chút nữa ngất đi.

Mấy ngày gần đây, Ngưu Bôn đều dẫn người ngồi phi thuyền tới Thổ Phiên.

Một là để dò la tin tức của Gada, hai là thăm dò địa hình nơi đây, để chuẩn bị cho cuộc chiến sau này.

Trong ngày thăm dò thứ hai, bọn họ đã phát hiện một lính trinh sát phe địch và thành công bắt giữ làm tù binh.

Nhưng Ngưu Bôn không giết hắn mà để hắn mang một phong thư đưa cho Gada, trong thư có viết những yêu cầu của Kim Phi.

Sau khi Gada nhận được thư, hôm qua đã phái người đưa thư hồi âm.

Ngưu Bôn không dám chậm trễ, vội vàng dùng bồ câu đưa thư tới báo cáo với Kim Phi.

Kim Phi thấy nội dung trên tờ giấy, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Câu trả lời của Gada rất đơn giản, tóm gọn lại chỉ có một câu... tuyệt đối không đồng ý với yêu cầu của Kim Phil

Thấy câu trả lời của Gada, dù Kim Phi rất tức giận nhưng vẫn không nằm ngoài suy đoán.

Thổ Phiên là đất Cao Nguyên, người Trung Nguyên tới đây rất dễ bị say độ cao, hành quân bình thường cũng là một vấn đề lớn chứ đừng nói là đánh giặc.

Gada cũng vì điều này mà không hề sợ hãi.

“Vũ Dương, nàng thấy thế nào?”

Kim Phi buông tờ giấy xuống, nhìn Cửu công chúa.

“Thổ Phiên có khí dịch, nếu không phải người bản xứ thì hoàn toàn không trụ nổi. Mấy chục năm trước, cữu cữu đã từng phái người tấn công thành Ba Nhi của Thổ Phiên, lúc ấy phái đi hai chục ngàn người, kết quả, mới đi được nửa thành thì đã có bảy mươi phần trăm trong số những người đó đi không trụ nổi nữa, cuối cùng chỉ có hơn một ngàn người sống sót trở về.”

Cửu công chúa sợ Kim Phi kích động, phái binh tới tấn công Gada nên khuyên: “Trước khi chưa tìm ra cách đối phó với khí dịch, ta đề nghị không nên dùng binh với Gada”

Kim Phi trầm ngâm chốc lát, nói: “Dụng binh trên quy mô lớn đúng là không được, nhưng chém đầu thì có thể”

“Chém đầu?” Cửu công chúa hỏi: “Có ý gì?”

“Gada dẫn theo nhiều người như vậy, còn mang theo những vật liệu cướp được từ Tây Xuyên nhất định chạy không nhanh, cũng không thể nào không để lại dấu vết, truyền lệnh cho Ngưu Bồn tiến hành trinh sát vào buổi tối, nói không chừng có thể phát hiện ra kẻ địch.”

Kim Phi lạnh lùng nói: “Nếu tìm thấy kẻ địch, bất luật thế nào cũng phải nổ chết Gada cho tai”

“Trinh sát buổi tối?” Ánh mắt Cửu công chúa không khỏi sáng lên: “Cách này đúng là rất hay!”

Mục tiêu của phi thuyền quá lớn, có thể thấy được quân địch trong phạm vi mười mấy dặm, thời gian này đủ cho quân địch ẩn nấp.

Tây Xuyên có dãy núi trải dài về phía tây, trên núi khắp nơi đều là rừng rậm, một khi quân địch trốn vào trong rừng, từ trên trời nhìn xuống hoàn toàn không thể nào phát hiện được.

Đến buổi tối, tình huống sẽ đảo ngược lại.

Mấy ngày gần đây trăng không tròn, quân địch rất khó nhìn được phi thuyền vào ban đêm.

Mà quân địch lại hành quân trên quy mô lớn, ban đêm khả năng cao là sẽ đốt lửa.

Cứ như vậy, phi thuyền có thể tìm được quân địch.

Một khi bị phi thuyền để mắt tới, Kim Phi tin rằng Ngưu Bôn nhất định sẽ không bỏ qua cho Gada.

Thổ Phiên vừa mới kết thúc thời kỳ hỗn loạn, chỉ cần Gada chết, nhất định sẽ tiếp tục hỗn loạn.

Chờ một “Gada” mới xuất hiện dẹp loạn phải cần ít nhất mấy năm, thậm chí là mười mấy năm, đến lúc đó, nói không chừng Kim Phi đã làm ra được cả máy bay, có rất nhiều thủ đoạn xử lý bọn họ!

Giao phó xong chuyện của Tây Xuyên, Kim Phi nhìn Tiểu Ngọc: “Đảng Hạng và các phiên vương có thư hồi âm chưa?”

“Vẫn chưa”

Tiểu Ngọc lắc đầu: “Chắc là bọn họ vẫn đang suy nghĩ”

“Vậy bọn họ vẫn đang đánh à?”

“Không, đình chiến rồi.” Tiểu Ngọc trả lời.

Thật ra, từ sau khi tin Kim Phi còn sống được lan truyền, cuộc chiến giữa các phiên vương cũng ngừng lại.

Bao gồm cả Tứ hoàng tử đoạt vị gần đây cũng co đầu rụt cổ trong kinh thành, thánh chỉ cũng mất hút, rất sợ gây ra động tĩnh khiến Kim Phi chú ý.

“Vậy cứ để bọn họ cân nhắc đi, hai tháng sau không tới, thì sẽ bị đánh tan!”

Kim Phi hỏi: “Đúng rồi, chiến sự với quân nam chinh của Đảng Hạng thế nào?”

Thiết Ngưu dẫn người tiếp viện cho quân Trấn Viễn, mang theo một số lượng lớn khinh khí cầu và lựu đạn, khinh khí cầu là một khối không thể đánh tan được, dù là một người ba ngựa, tốc độ cũng không thể nhanh hơn được, cho tới hôm qua mới chạy tới Hi Châu.

Bình Luận (0)
Comment