Quân Lâm Binh Vương

Chương 841

Toàn thân của Mai tôn giả từ đầu đến chân bị bao phủ trong hắc bào, thế nhưng dị thường lạ lùng. Tại thời khắc này Quân Khương Lâm có thể ngửi được một mùi thơm thanh nhã ngào ngạt, cưc kỳ dễ ngửi, quả thực là mùi thơm mà cả đời hắn chưa bao giờ cảm thấy ngửi xong cảm thấy dễ chịu như thế, hắn không khỏi nhắm mắt lại. Hít một hơi thật sâu, sau đó mở to mắt kêu lên: 

- Thơm quá! 

Tiểu tử này đến bây giờ lại còn chiếm tiện nghi của ta! 

Tại thời khắc này, trong lòng Mai tôn giả liên tục luẩn quẩn một cái ý niệm. Nhất thiết muốn một cái bóp ch3t tiểu tử này! 

Thế nhưng sau khi chộp được hắn tới tay, cảm thụ trên người hắn tràn đầy thiên địa linh khí, Mai tôn giả cũng đã xác nhận được một chuyện: vị thần bí cao nhân có thể khiến huyền thú tiến giai kia, vị xông vào Thiên Phạt sâm lâm trộm đi Phạt Thiên Thánh Quả nói là muốn luyện đan kia, nhất định có quan hệ với tiểu tử này! 

Hắn đã có khí tức thiên địa linh khí thần dị đồng nhất với vị thần bí cao nhân hiện ra trong Thiên Phạt sâm lâm kia, rất có khả năng hai người là hai thầy trò! 

Không phải là Mai tôn giả không nghĩ tới tiểu tử này chính là vị thần bí cao nhân kia, thật sự là vị thần bí cao nhân kia có thủ đoạn hết sức cao minh, mà thực lực của Quân đại thiếu lại chỉ hơn đồ bỏ đi một chút mà thôi, trừ phi là đồng thời hiện thân, cả hai đều có thiên địa linh khí, hai người thật sự là khó có thể có liên lạc gì với nhau! 

Mai tôn giả lật qua lật lại suy nghĩ một vòng, cũng không nghĩ sẽ bóp ch3t hắn, như vậy quá tiện nghi cho hắn, mà nàng còn có chút cố kỵ nữa. 

Thiên phạt Thú Vương tiến giai chính là một đại sự. Nếu như giế t chết tiểu tử này. Ngược lại làm cho sự kiện kia bị ảnh hưởng, chẳng phải là được ít mà mất nhiều hay sao? Nếu như ảnh hưởng thì cũng không sao, với uy áp của vị thần bí cao nhân kia mà đoán, coi như mình không quan tâm, thế nhưng đám Thú Vương khác thì sao đây? 

- Tiền bối? 

Quân Khương Lâm nhạy cảm nhận ra vị tiền bối này đang mâu thuẫn, hắn không khỏi thử kêu lên một tiếng. Tiếng kêu còn chưa dứt, đột nhiên ba một tiếng vang lên, hắn đã bị ăn một cái tát bỏng cả mặt, tiếp đó thân thể bỗng nhẹ bẫng. Thân thể cứ như vậy giống như đằng vân giá vũ bay lên. 

Chính là Mai tôn giả đã hung hăng quăng hắn lên. Thoáng cái thân thể hắn đã cách mặt đất hơn mười trượng, thế nhưng đà bay vẫn không dứt, giống như hỏa tiễn liên tục bay lên, tiếp đó Mai tôn giả thả người mà lên theo, hắc bào trong mắt Quân Khương Lâm kịch liệt biến lớn, sau đó bộp bộp vài âm thanh thanh thúy vang lên. Mai tôn giả tại giữa không trung cấp cho hắn vài cái tát, đánh phi thường cao hứng. 

Ta đánh không chết ngươi thế nhưng ta muốn tận tình ngược đãi ngươi! Chỉ cần đánh không chết ngươi cái gì cũng dễ nói! 

- Xxx! Ngươi có bệnh à? Đánh cái lông của ta ấy? 

Quân Khương Lâm nổi giận đùng đùng, ngo ngoe đầu truy vấn. Không cần đầu cũng không được, tình thế này quá chênh lệch đi, một cái đại trận tát tai liên tục tung ra, tát trái rồi lại tát phải. Hắn đành phải ngóc đầu né tránh. Điều này cũng làm cho thần kinh Quân đại sát thủ kiên cường thêm không ít, phản ứng cũng nhanh nhạy, nếu đổi là người khác đá sớm bị đánh vào mông rồi! 

Gió lớn nổi lên, bạt những lời của Quân Khương Lâm đi, thế nhưng Mai tôn giả là ai, tự nhiên là nghe rất rõ. 

Vương Bát Đản, để ta bắt được tiểu tử ngươi, lại còn dám tung ra lời bẩn thỉu như vậy, để ta hảo hảo sửa ngươi một trận! 

Không nói một lời, nàng cắn môi liên tục xuất thủ tát! 

Quân Khương Lâm rõ ràng chứng kiến con mắt phía sau miếng của đối phương, thần sắc người này đang rất hưng phấn, tựa hồ như hành hạ mình đối với hắn mà nói là thú vui tao nhã vậy! 

Shjt! Thì ra là một kẻ cuồng đãi a! 

Hảo hán không thèm chấp thiệt thòi trước mắt, ngươi chờ đi, nếu như có cơ hội, lão tử cũng đánh nát cái mông của ngươi. Tâm niệm của Quân đại thiếu vừa động, "Vèo" một tiếng hắn biết mất tại không trung. 

Điều này chính là chỗ bí hiểm của Âm Dương Độn pháp, đổi lại cho dù là Tuyệt Thiên chí tôn cũng chưa chắc có thể ở trước mắt vị Mai tôn giả, toàn tâm toàn ý tập trung toàn bộ tinh thần mà bình yên chạy thoát! 

Mai tôn giả đang sung sướng đánh đập, đột nhiên một cái tát lại đánh vào không khí. Không khí đột nhiên vang lên một tiếng "vèo", nàng không khỏi cảm thấy buồn bực. Vừa nhìn về bốn phía, cũng không thấy bóng dáng tiểu tử này đâu, thật sự là kì quái, tiểu tử này lại có thể chạy trốn trong tay mình a? 

Tiểu tử này nhiều nhất cũng chỉ là Ngọc Huyền cảnh giới là cùng, sao hắn có thể chạy thoát? Thật sự là kỳ quặc quái gở! 

Rốt cục xác định được Quân Khương Lâm đã đào tẩu, biến mất. Mai tôn giả mới phát ti3t được nửa non lửa giận trong lòng, còn chưa có phát ti3t hết, mang theo vẻ mặt buồn bực, lòng tràn đầy cảm giác khó hiểu, chậm rãi rơi xuống. Trong lòng liền đặt ra nghi vấn khó hiểu: hắn rốt cuộc là biến mất bằng cách nào? Chuyện này cũng quá ly kì, không thể tưởng tượng nổi đi? 

Trong lúc nàng còn đang buồn bực. Quân Khương Lâm cũng đang ở trong Hồng Quân Tháp chửi ầm lên! 

Quân đại thiếu rất bực tức! 

Tên kia quá khi dễ người a! Ta đắc tội với ngươi hay sao? Lần đầu tiên gặp mặt ngươi đã đánh ta! Ta, ta xxx, từ lúc lớn lên như vậy ta còn chưa có ăn đòn qua nha! 

Vừa nhìn thấy ta đã làm ra vẻ mặt bất cộng đái thiên, ta đã giết cha ngươi, cường bạo lão bà của ngươi hay tán tỉnh con ngươi, hay là chọc thủng cúc hoa của ngươi (Biên: cái này đúng này:0 (4):.), có cái thâm cừu đại hận gì, tại sao lại làm thế. Mà ngươi lại chính là đệ nhất nhân thiên phạt Thú Vương a, ngươi chờ lão tử đi, bao giờ ngươi đến cầu lão tử, lão tử khẳng định sẽ khiến cúc hoa của ngươi phát nổ. 

Chính thức là quá khó hiểu đi! 

Quân Khương Lâm vuốt cái má đang bỏng lên, nghiến răng nghiến lợi! Hai đời cũng chưa bao giờ ăn qua loại thiệt thòi này, hôm nay cư nhiên bị người bạt tai, mà người bạt tai lại là một nhân vật đỉnh phong, nếu như là người bình thường bị Mai tôn giả bạt tai, thậm chí còn cảm thấy vinh hạnh. Thế nhưng Quân Khương Lâm quyết không nghĩ như vậy!
Bình Luận (0)
Comment