Phế Vật Nhị Tiểu Thư

Chương 8

Chưa ra tới bìa rừng, chợt Băng Tâm khựng lại, đưa mắt cảnh giác nhìn xung quanh, bàn tay nắm chặt thanh chủy thủ vắt bên hông. 

Nàng khó hiểu nhìn Tiểu Cửu. 

Như đọc được suy nghĩ của nàng, Tiểu Cửu ngồi trên vai Băng Tâm nhàn nhã giải thích: "Là do mùi hương của Tử Hoàng Tiên Thảo dẫn nó đến, mặc dù lúc nãy ngươi đã nhanh chóng nhổ cả cây đem vào Cửu Liên Hoa, nhưng thính giác của yêu thú luôn rất nhạy bén, nên nó mới đi theo được đến tận đây." 

Nhìn bộ dáng ung dung của Tiểu Cửu trái ngược hoàn toàn với gương mặt đang căng ra như dây cung của nàng. 

Vì đơn giản, Tiểu Cửu biết con yêu thú đang ẩn nấp quanh đây chỉ là một con dị thú cấp 6, tương đương với một võ sư cao cấp. Đối với Băng Tâm có thể gọi là chiến đấu vượt cấp, nhưng với Tiểu Cửu mà nói thì không là gì. 

Rời khỏi vai nàng, mũi chân điểm nhẹ, thân thể bé nhỏ đã ngồi ngay ngắn trên cây đại thụ phía sau, không cách nàng quá xa. 

Thu liễm lại toàn bộ hơi thở, Tiểu Cửu vươn móng vuốt chỉ vào bụi cỏ phía bên trái nàng rồi gật nhẹ đầu. Băng Tâm hiểu ý cũng gật đầu đáp lại. 

Rút thanh chủy thủ bên hông ra. Ý niệm vừa động, thiên lực phút chốc tràn vào thanh chủy thủ. 

Chủy thủ bình thường lúc này cũng cũng nhiều hơn một tầng Thiên Lực màu trắng, thoạt nhìn phảng phất như có mây phủ lượn lờ, rất là xinh đẹp, nhưng cũng cảm giác được năng lượng bên trong kia tuyệt đối không chỉ là xinh đẹp suông.

Rào... Rào...rào... Rào

Bỗng dưng Băng Tâm nhảy về phía bên tay phải, nơi nàng vừa đứng bị nộc độc ăn mòn tạo thành một cái hố. 

Tay trái cầm chặt thanh chủy thủ, tay phải ngưng tụ thiên lực, mạnh mẽ thánh thẳng về phía lùm cây. 

Một con rắn độc khổng lồ dài mười thước xuất hiện trước lùm cây, vảy rắn màu bạc, đuôi chuông vung lên phát ra tiếng.

Một người một rắn giằng co được một lúc,sau đó con rắn phát ra công kích đầu tiên. Cái đuôi vung lên về phía Băng Tâm, tạo nên một vùng đầy bụi. 

Băng Tâm lách người, lùi về phía sau tạo một khoảng cách với con rắn, đồng thời phát ra thiên lực ném về phía con rắn đuôi chuông. Cái đuôi bị thiên lực đánh trúng.

Không dừng lại ở đó, Băng Tâm bước lên hai bước, khẽ xoay người, nhảy lên đánh thẳng vào nơi bảy tấc của con rắn. Đầu rắn đuôi chuông uốn éo, phun nộc độc về phía Băng Tâm, khiến nàng đổi hướng, nhảy tránh sang một bên. 

Nhìn thấy nàng không ngừng né tránh, rắn đuôi chuông phun nọc độc vào bên trái, đuôi rắn lại đánh vào bên phải nàng. 

Băng Tâm nhất thời không tránh được, bị đuôi rắn đánh trúng, văng ra ngoài, ngã xuống đất, một ngụm máu tanh ngọt phun ra từ yết hầu.

Đuôi rắn được dịp đánh tới, Băng Tâm lăn một vòng, né tránh thành công. 

Tiểu Cửu thấy nàng thất thế, đôi mắt lo lắng nhìn nhất cử nhất động của nàng không rời, nhưng cũng không hề có ý định ra tay cứu giúp. Vì nó biết, cái nàng cần hiện tại,chính là thực chiến. 

Chiến đấu vượt cấp giúp nàng có thêm nhiều kinh nghiệm hơn, đây cũng là bước đột phá trên con đường tu luyện của nàng. 

"Mỗi loại yêu thú đều có nhược điểm riêng của mình, nếu công kích vào nhược điểm của bọn chúng thì sẽ đạt được hiệu quả gấp rưỡi, phần lớn nhược điểm của yêu thú chính là ánh mắt, vị trí bụng cũng yếu ớt". Tiểu Cửu dùng thần thức truyền âm cho Băng Tâm. 

Băng Tâm đứng lên, phun ra một ngụm máu. Thiên lực một lần nữa tràn vào thanh chủy thủ, tay trái ngưng tụ thiên lực đánh vào mắt trái con rắn. Rắn đuôi chuông nghiêng đầu tránh né. 

Nhân cơ hội này, Băng Tâm đi về phía sau con rắn, nhảy lên trên, vung chủy thủ chém mạnh vào nơi bảy tấc của con rắn. 

Rắn đuôi chuông đau đớn, thân thể loạng choạng trong không trung, Băng Tâm một lần nữa bị đuôi rắn đánh văng ra ngoài. 

Thân thể vừa tiếp đất, nàng ngẩng đầu nhìn con rắn đuôi chuông đang mất dần hô hấp nằm yên trên mặt đất.
Bình Luận (0)
Comment