Phế Vật Nhị Tiểu Thư

Chương 4

"Cửu liên Hoa chính là thần khí viễn cổ. Ta đã cùng thần khí này trôi dạt trong vô tận hư không suốt ba ngàn năm,đến khi gặp được ngươi.

Ngươi là chủ nhân mà Cửu Liên Hoa chọn, nhưng ngươi phải hứa với ta. Khi nào có lực lượng cường đại, phải báo thù cho tộc Hồ Ly ta. 

Nếu không, cho dù làm trái khế ước, bị đày xuống cõi u minh vạn kiếp không thể siêu sinh, ta cũng sẽ không nhận thức ngươi là chủ."

Nhìn ánh mắt quật cường của tiểu thú, nàng biết, nếu nàng gật đầu sẽ phải gánh trên vai mối thù của cả một gia tộc. Nhưng ở cái thế giới cường giả vi tôn này, không có sức mạnh cường đại thì chắc chắn sẽ bị xem như con gián, con kiến mà mặc người chà đạp. 

Nghĩ thế nên nàng cũng không chần chừ mà gật mạnh đầu.

"Được, ta hứa với ngươi, khi ta đủ cường đại sẽ giúp ngươi báo thù, nhưng ngươi không nói cho ta biết chút gì về kẻ thù của ngươi sao?"

"Với thực lực của ngươi bây giờ biết càng ít càng tốt. Chuyện quan trọng của ngươi bây giờ là tu luyện, những chuyện đó sau này hãy nói." 

"Ngươi nói ngươi là tộc thú Cửu Vĩ Thiên Hồ. Vậy ta đặt tên cho ngươi là Tiểu Cửu, được không?"

Tiểu mao cầu vui vẻ liên tục gật mạnh cái đầu nhỏ. 

"Được, tất nhiên là được rồi. Chủ nhân người thật tốt." 

Băng Tâm khó hiểu: "Chẳng lẽ trước giờ ngươi không có tên?"

"Đúng vậy! Ta vừa sinh ra chưa được bao lâu thì gia tộc bị tru sát. Nên chưa có ai đặt tên. Những chuyện lúc nãy ta kể,đều do Gia Gia nói lại." 

Nhìn bộ dáng ủ rũ của Tiểu Cửu. Băng Tâm mềm lòng, vươn tay khẽ vuốt nhẹ bộ lông trắng mịn. 

"Ngươi nói Cửu Liên Hoa là thần khí viễn cổ, vậy nó có tác dụng gì?"

"Thật ra ta cũng không biết, bộ tộc Cữu Vĩ Thiên hồ của ta vừa sinh ra đã là Linh Thú rồi. Lúc Gia Gia đưa ta vào trong Cửu Liên Hoa, vì nôn nóng muốn mau chóng gia tăng thực lực, ta luôn ở một chỗ tu luyện. Chỉ biết là trong đó rất rộng lớn."

"Vậy hiện tại ngươi là cấp gì rồi?" Băng Tâm tò mò. Một trân thú tu luyện suốt ba ngàn năm thì có thể là cấp gì? 

Tiểu Cửu ngượng ngùng: "Vì tự tu luyện, không có bất kỳ sự hỗ trợ nào nên ta vẫn không thể phá vỡ bình chướng đột phá lên Thánh Thú. Hiện giờ vẫn là Linh Tôn cấp 9."

Sợ Băng Tâm chê cười nên Tiểu Cửu vội vàng nói tiếp: "Ngươi đừng xem thường ta, ở Đại Lục Xích Long này, Linh Tôn cấp 9 đã là rất cao rồi." Nói đến đây, nó liền vểnh cao cái đầu nhỏ, bộ dáng rất đắc ý. 

Băng Tâm khẽ cười: "Được được, Tiểu Cửu lợi hại nhất. Ngươi ở đây canh chừng cho ta tu luyện." 

Từ lúc sinh ra đã bị nhốt suốt mười hai năm, ngay cả bà vú nuôi cũng chưa từng nói bất kỳ câu gì có liên quan đến công pháp. Nên nàng nhất định phải mau chóng cường đại, giẫm đạp bọn họ ngay dưới chân để trả thù cho thân thể này. 

Sau khi tiêu hóa xong thông tin mà quyển công pháp cung cấp. Băng Tâm bước đến chiếc giường tre, ngồi xuống xếp bằng, nhắm mắt lại. 

Đầu tiên phải tự thân cảm nhận được Thiên Lực chứa trong thiên địa, đồng thời đem một tia Thiên Lực trữ đến trong đan điền của mình, như vậy liền xem như đi vào cánh cửa tu luyện.

Lúc đầu vì làm chưa đúng phương pháp nên không nắm bắt được thiên lực xung quanh. Sau nhiều lần lặp đi lặp lại một động tác. Nàng cũng đã có thể dễ dàng dẫn dắt thiên lực đi vào kinh mạch, cuối cùng chảy vào đan điền. 

Sau một đêm tu luyện, nàng đột phá thành công trở thành võ sĩ sơ cấp
Bình Luận (0)
Comment