Phá Quân Mệnh

Chương 999

“Linh Hồ Tinh Phong…”, Linh Hồ Uyển Nhi rít gào một tiếng, lúc cô ta sắp không nhẫn nhịn được nữa mà ra tay thì một tiếng hét mỉa mai vọng đến từ xa.  

“Rác rưởi, anh mới là thứ bỏ đi, cả nhà anh đều là đồ vô dụng!”  

Giọng nói bất ngờ vang lên từ xa khiến tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn sang, giọng nói này hùng hồn vô cùng!  

Linh Hồ Uyển Nhi nhìn sang, lập tức lấy tay che lại miệng nhỏ, anh ấy tới rồi, Diệp Hạo thực sự tới rồi!  

Mấy ngày nay cô ta vẫn luôn nghe thấy tiếng đao dao động từ trong sơn động, cô ta cảm thấy Diệp Hạo chưa chết, hơn nữa còn đang luyện võ ở trong đó.  

Cô ta muốn đi vào thăm dò nhưng rốt cuộc vẫn không dám đi xuống mới dứt khoát nhét một tờ giấy vào trong lọ rồi ném xuống miệng hang.  

Nói với Diệp Hạo những việc đã xảy ra bên ngoài.  

Ông cụ Linh Hồ cũng biết điều này, khi thấy Diệp Hạo xuất hiện, ông ta không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.  

Nhưng khi nhìn thấy thanh đao lớn trên lưng và vỏ đao được làm bằng đá của Diệp Hạo, liền liên tục cười khổ trong lòng.  

Đó là binh khí của Độc Cô Thiên Đao, ông ta tất nhiên nhận ra, nếu như không ngoài dự đoán của ông ta thì Diệp Hạo chắc hẳn đã trở thành đệ tử của Độc Cô Thiên Đao.  

Trách nhiệm của gia tộc Linh Hồ bọn họ là canh giữ Độc Cô Thiên Đao, đệ tử của Độc Cô Thiên Đao lại cùng con cháu của ông ta kết hôn, điều này tương đương với việc đẩy gia tộc Linh Hồ vào thế đối đầu với ma tăng Cưu Hồng Trí, kim giao Tiễn Cổ Nhân Phượng, cùng kiếm quân Độc Cô Diên Khánh.  

Ba người này đều là những tông sư nổi danh trong giới võ đạo, Độc Cô Diên Khánh kia còn là minh chủ liên minh võ đạo cách đây ba mươi năm.  

Nếu sơ suất để lộ tin tức ra ngoài, đó sẽ là một tai họa vô cùng lớn đối với nhà Linh Hồ.  

Vừa hay, không nhiều người nhận ra thanh hoàng tuyền bá binh kia!  

“Đây… đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?”  

"Lại có hai người giống hệt nhau?"  

Mọi người bắt đầu bàn tán, vẻ mặt của Linh Hồ Mộc Thanh bên dưới trong nháy mắt thay đổi, vội vàng bước tới gần sân khấu, nói với Linh Hồ Tinh Phong: “Đại sư huynh, tên nhóc kia có lẽ mới là Diệp Hạo thật!”  

“Được, anh biết rồi!”  

Linh Hồ Tinh Phong uy nghiêm nhìn hướng Diệp Hạo: “"Con rùa rụt đầu cuối cùng không cam lòng cũng chịu xuất đầu lộ diện, tao còn tưởng rằng cho dù tên thế thân này bị đánh chết thì mày cũng không dám xuất hiện!”  

Thế thân?  

Mọi người lại bắt đầu xôn xao, kết hôn còn dùng thế thân, đây là đang làm chuyện ma quái gì?  

Diệp Hạo nở nụ cười nhạt, trước tiên đi tới chỗ ‘Diệp Hạo giả’ đỡ anh ta dậy: “Người anh em, không ngờ anh lại giống tôi như vậy, tên rùa kia đánh anh, tôi sẽ giúp anh trả lại!”  

‘Diệp Hạo giả’ khóe miệng còn đang chảy máu, than khóc thảm thiết: “Đại ca, các anh có thể thả tôi đi được không? Lúc về tôi sẽ phẫu thuật thẩm mỹ, như này thật quá đáng sợ”.  

Khóe miệng Diệp Hạo giật giật, không nói nên lời: “Phẫu thuật thẩm mỹ làm cái gì, mặt của chúng ta đẹp trai như vậy, vị tiểu thư Linh Hồ kia còn gấp gáp muốn gả cho tôi, nếu như không phải sợ anh bị đánh chết thì tôi đã nhường cho anh tiểu thư Linh Hồ này rồi!”  

Giọng nói anh không lớn nhưng đủ để người khác nghe thấy. 
Bình Luận (0)
Comment