Otaku Tại Tu Tiên Giới

Chương 62 - Đây Là Nơi Nào?

62

Vân Điệp vừa thấy Minh Hùng đã lao vào, ôm lấy hắn mà nói

“Tốt quá, ngươi không sao, ta ta thực sự xin lỗi ngươi, là do ta thực lực không đủ mới khiến ngươi phải bị như vậy.”

Vân Điệp không hề khóc, nàng đã trải qua quá nhiều phong ba của cuộc đời và nàng đã tự hứa với bản thân mình là sẽ không bao giờ khóc nữa nếu muốn vượt qua được mọi khó khăn thử thách, thử nghĩ mà xem, một cô gái bị điều khiển, tự tay giết chết người em gái của mình, rồi sau đó đồ sát ngôi làng mình đang ở, lại bị truy sát khắp nơi, làm sao mà ý chí lại không kiên định cho được. Lúc này, Minh Hùng xấu hổ đẩy Vân Điệp ra, nói

“Không có gì đâu, ngươi là bạn bè của ta mà, sao ta có thể không cứu chứ, nếu muốn trách, hãy trách sư phụ ta đi kìa.”

“Ý ngươi là sao? Sao lại có viện trưởng liên quan vào đây?” Hồ Lam hỏi

Minh Hùng không trả lời mà chỉ nói“Ồ, sư phụ ngươi đi ra giải thích cho nàng biết đi kìa”

“Ha ha ha, không ngờ lại bị tiểu tử ngươi phát hiện, ta quá coi thường ngươi rồi”

Âm thanh của Bá Văn Viện Trưởng từ không trung dội xuống là cả đám người nhìn lên không trung, ở đó, Bá Văn đang bay lơ lửng, vẻ mặt có chút thưởng thức có chút khó hiểu nhìn về phía Minh Hùng, Bá Văn nói

“Làm sao ngươi có thể phát hiện ra ta đang ở đây?”

Minh Hùng trả lời

“Vậy ngươi nghĩ những thử thách kia làm cho ta phải chật vật, riêng ngọn lửa vừa rồi đã thiêu cháy được cả một phần của Huyền Giai Trung Cấp bảo khí của ta, nếu những học viên bình thường vào không phải chịu chết sao? Chắc chắn là có người đã nhúng tay vào để thử thách này khó hơn đối với ta, và người đó chắc chỉ có mình ngươi.”

“Suy luôn khá lắm, nhưng mà ngươi dù suy luận tốt đi chăng nữa thì cũng phải vượt qua thử thách tiếp theo thôi, và để công bằng, ngươi tốt nhất nên để đám Thanh Tùng đi trước, ta sẽ chỉnh độ khó thử thách giảm xuống, chúng không thể chịu được độ khó như của ngươi đâu”

Minh Hùng biết vậy nên phân đám người Thanh Tùng đi trước, trước khi đi, Hồ Lam còn quay đầu lại dặn hắn phải thật cẩn thận. Minh Hùng đợi thêm khoảng 15 phút nữa, chắc chắn đám Thanh Tùng đã bắt đầu thử thách tầng tiếp theo thì hắn mới lên tầng trên, tầng này là Thổ nguyên tố, vừa bước vào phòng, một cự thạch từ đâu không biết bỗng xuất hiện trên vai Minh Hùng, cự thách này nặng ngàn vạn cân, nhất thời làm cho Minh Hùng cả người phải gập xuống, vận hết sức bình sinh mới có thể khiêng được cự thạch, Minh Hùng không bỏ cự thách xuống vì hắn biết đây là thử thách của tầng này, và hắn muốn qua những thử thách này mà trôi rèn bản thân, Minh Hùng cố gắng bước về phía cuối phòng, tuy nhiên, bước đi đầu tiên của hắn lại không như hắn mong muốn, mặt đất tại chân hắn bỗng lún xuống, đây là bùn! Cả căn phòng này là một đầm lầy, chực chờ nuốt lấy kẻ sấu số bước vào nó. Minh Hùng lúc này biết tình hình không ổn liền vận sức, bật người về phía sau, thoát khỏi vùng đầm lầy, Minh Hùng bây giờ thực sự không có cách nào vượt qua đầm lầy này, viên đá trên lưng hắn thì đang làm cho hắn ngày một kiệt sức, hết cách, Minh Hùng đành ném viên đá xuống đất, dùng trạng thái tốt nhất cố băng qua đầm lầy, ngay khi Minh Hùng bước xuống đầm lầy, đầm lầy này như có thêm một lực hút, khiến cho Minh Hùng không cách nào chống đỡ mà bị kéo xuống dưới, khắp nơi đều là bùn lầy, Minh Hùng không nhìn thấy gì cũng không thể thở được, hắn bất tỉnh.

————-Ở một bờ biển—————

Một cô gái đang ngồi bên bờ biển, thờ thẫn nhìn ra biển với ánh mắt đau khổ, tuyệt vọng. Nàng đứng dậy, từng bước, từng bước đi sâu vào trong dòng nước, nàng đang muốn tự vẫn! Ngay khi dòng nước đã chạm tới cổ của cô gái, bỗng cô gái thấy phía xa có vật lạ, có vẻ đó là một con người

“Nhìn như là đang bất tỉnh vậy” cô gái nói

Nàng từ bỏ việc tự kết liễu bản thân, nàng bơi tới vị trí người kia, phát hiện đó là một thiếu niên tầm 16-17 tuổi, khuôn mặt tuấn tú, cơ thể cơ bắp cũng không nhiều nhưng không hiểu sao lại có vẻ rất mạnh mẽ. Cô gái không muốn thấy người khác chết trước mặt mình, liền kéo người kia lên bờ biển, hai tay đặt lên ngực hắn, ấn mạnh, cứ như vậy vài lần, thiếu niên lại nôn ra một chút nước, đến khi có vẻ không còn nôn được nữa, cô gái lại đặt thiếu niên xuống dưới một bụi cây gần đó, rồi lại tiếp tục đi về biển, chưa bỏ ý định gieo mình.

Minh Hùng khó nhọc mở mắt, ánh nắng chiếu chói chang làm cho hắn nhất thời không mở mắt luôn được, sau vài lần khó nhọc, hắn tốt cuộc cũng mở được mắt của mình ra, thấy mình đang ở trên một bãi biển, hắn cũng khá bất ngờ,hắn nói

“Đây là nơi nào?”

nhưng ngay lập tức có thứ khiến hắn chú ý hơn, ở phía xa xa trên biển, một cánh tay đang nhô lên, có vẻ đang vùng vẫy! Biết là có người gặp nạn, Minh Hùng liền dùng tốc độ cao nhất của mình phóng ra biển, dù đang trong trạng thái suy yếu, nhưng tốc độ một Võ Vương như Minh Hùng đâu thể coi thường, chỉ 2-3 giây là Minh Hùng đã tới bên cánh tay kia, hắn nắm lấy nó, kéo lên trên, đó là một cô gái, nàng có một nhận sắc tuyệt mỹ, mái tóc vàng phối hợp với làn đã rán nắng khiến cho nàng pha thêm chút hoang dã. Minh Hùng đâu có quan tâm tới chi tiết này, hắn đưa cô gái lên bờ, dùng linh lực truyền không khí vào cơ thể cô gái cùng lúc đó cũng đẩy nước trong cơ thể cô gái ra, khoảng mười phút sau, cơ gái tỉnh dậy, thấy Minh Hùng đang bên cạnh mình, cô chỉ kịp thốt lên

“Ngươi ?”

Bình Luận (0)
Comment