Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 552

Chương 552

Thấy Tô Thư Nghi không nói gì, Trình Thu Uyển thề thốt bảo đảm: “Cô yên tâm, tôi sẽ không bao giờ làm người thứ ba đâu, hai người đã kết hôn rồi, tôi sẽ không chen chân vào đâu.”

Hơn nữa chị đây xuất sắc thế này, lại còn xinh đẹp nữa, sau này muốn tìm người thế nào mà chẳng có?” Trình Thu Uyển nói đùa: ‘Vậy nên:cô yên tâm đi, tuy tình cảm giữa tôi và Cố Mặc Ngôn sâu đậm nhưng tôi khắng định sẽ không chen chân vào hôn nhân của hai người đâu, tôi không phải người không biết điều như vậy.”

“Cô nghĩ được như vậy là tốt nhất.” Thấy vẻ mặt chân thành của Trình Thu Uyển, Tô Thư Nghỉ hơi nghỉ ngờ có phải trước đây mình hiểu lầm cô ta không: “Sau này chắc chăn cô sẽ gặp được người tốt hơn để yêu co.

‘ÐĐương nhiên.” Trình Thu Uyển mỉm cười: Được rồi, không nhắc đến anh ấy nữa, hôm nay chúng ta phải thật vui vẻ, lát nữa cô muốn đi đâu chơi, có nơi nào muốn đi không?”

Tôi thế nào cũng được, theo cô đi.” Đương nhiên Tô Thư Nghi cũng không muốn tiếp tục nói vê Cố Mặc Ngôn với Trình Thu Uyển nưa.

‘Vậy à.’ Trình Thu Uyển suy nghĩ một chút: ‘Vậy đến trung tâm mua săm trước đây Cố Mặc Ngôn hay đi cùng tôi được không?”

Nét mặt đã hơi dịu đi của Tô Thư Nghi vừa nãy thoáng chốc lại lạnh đi, lời này của Trình Thu Uyển là có ý gì?

Dường như không phát hiện ra Tô Thư Nghỉ bên cạnh mình đã lạnh mặt rõ ràng, Trình Thu Uyển nói tiếp: “Trước đây Cố Mặc Ngôn cứ sợ tôi ở nhà sẽ chán, lại không yên tâm tôi ra ngoài một mình, vậy nên thường ra ngoài đi dạo phố mua sắm cùng tôi.”

Đúng rồi Thư Nghi, bình thường cô và Cố Mặc Ngôn hay đi đâu? Lát nữa cô đưa tôi đi được không? Nhiều năm không về, tôi đã sắp quên mất thành phố này thế nào rồi.”

Nghe Trình Thu Uyển nói trước đây Cố Mặc Ngôn thường xuyên đi mua sắm với cô ta, đáy mắt Tô Thư Nghỉ thoáng qua vẻ thất vọng, cô thuận miệng trả lời: ‘Cố Mặc Ngôn rất bận, công ty có rất nhiều việc phải giải quyết nên chúng tôi rất ít ra ngoài.”

‘Cái gì, bình thường anh ấy không ra ngoài cùng cô à?” Trình Thu Uyển lộ vẻ kinh ngạc: “Cố Mặc Ngôn này thật là, thế mà lại đối xử với cô như vậy. Trước đây có thể dành thời gian cho bạn gái mà bây giờ lại không có thời gian dành cho bà xã à?

Chẳng lẽ chuyện ở công ty còn quan trọng hơn cô sao? Thư Nghi, cô yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ tìm cơ hội cho anh ấy một bài học giúp cô.”

Trình Thu Uyển tỏ vẻ phẫn nộ bất bình nhưng giọng điệu lại đầy vẻ hả hê sung sướng, cô ta nhìn Tô Thư Nghi bằng ánh mắt mỉa mai. Hừ, tôi còn tưởng Cố Mặc Ngôn thích cô nhiều lắm!

Cho dù Tô Thư Nghi có là con ngu thì bây giờ cũng đã biết Trình Thu Uyển có ý gì. Cô ta nào có ý hẹn mình đi mua sắm, rõ ràng là đang khoe khoang tình cảm giữa mình và Cố Mặc Ngôn sâu đậm nhường nào, không phải điều mà Tô Thư Nghi cô có thể so sánh được.

“Không cần, Cố Mặc Ngôn đối xử với tôi rất tốt.’ Tô Thư Nghi vẫn không giỏi trở mặt với người khác, bình tĩnh đáp lại Trình Thu Uyển nhưng giọng điệu lại lạnh lùng.

“Vậy sao?” Trình Thu Uyển ngờ vực nhìn Tô Thư Nghị, hỏi với vẻ cà khia, hiển nhiên là không tin lời cô nói: “Thư Nghỉ, cô đừng lừa mình dối người, tuy Cố Mặc Ngôn đối xử với tôi… nhưng cô yên tâm, tôi sẽ không xen vào giữa hai người đâu.”

Giờ phút này trong lòng Tô Thư Nghi đã sắp điên lên rồi, cái gì mà cô tự lừa mình dối người? Còn nữa, Cố Mặc Ngôn đối xử với cô thế nào, ý Trình Thu Uyển là Cố Mặc Ngôn vấn thích cô ta sao? Hôm nay cô đúng là thần kinh, sao lại đồng ý ra ngoài với Trình Thu Uyển chứ? Thế mà vừa nãy cô còn tưởng mình hiểu lầm cô ta.

Không muốn tiếp tục trò chuyện với Trình Thu Uyển nữa, Tô Thư Nghi muốn quay người bỏ đi, nhưng tính của cô không cho cô làm như vậy. Khi đang muốn tìm lý do để rời đi thì điện thoại trong túi Tô Thư Nghĩ vang lên tiếng thông báo có tin nhắn.

Bình Luận (0)
Comment