One Piece: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi

Chương 14 - Nhất Đao Trảm!

Thời khắc nguy cấp đã tới gần, đối mặt với nhanh như vậy liền dứt khoát như hổ vồ mồi lao tới Lupin, Lăng tuy rằng tâm thần hốt hoảng lắm, khả năng vẻ mặt bên ngoài từ đầu chí cuối lại vẫn y như cũ nghiến răng nghiến lợi tỏ ra mình là kẻ hung ác không dễ dàng bị thua. Bước chân lôi kéo lấy Anna lùi dần về phía sau, bàn tay nhưng nắm thật chặt lấy dao găm sắc lẹm, không chút do dự hướng sát về phía chiếc cổ trắng nõn nà của cô nàng hầu gái, miệng ghé sát bên tai đồng thời hạ thấp giọng lên tiếng uy hiếp. - Nghe cho rõ đây! Nếu không muốn chết vậy lập tức liền lựa chọn đồng ý biết chưa???

- Đồng... đồng ý cái gì???

Anna cả người run như cầy sấy hỏi ngược lại. Lupin khoảng cách hai người bọn họ đã chỉ còn 3m là cùng.

- Đậu má! Có cái gì liền đồng ý cái đó là được!!!

Lăng nghe thế liền lo lắng cuống cuồng quát lên. Cậu đã trải qua quái đâu mà biết phải đồng ý cái gì. Moá nó!!! Chuyện đã đi đến tận mức này, đối phương cũng đừng có mà như xe tuột xích tốn thời gian như thế chứ. - Đồng... Đồng ý rồi!

Thời gian trải qua như được đếm bằng giây, ngay khi vị trí của Lupin cách Lăng đã chỉ còn hơn 1 m, khẽ vươn tay ra là có thể tóm gọn được cậu chàng, thông báo của hệ thống cuối cùng cũng vang lên như Lăng mong đợi. - Thông báo: Sổ huấn luyện sử dụng thành công. Bạn tiến vào chế độ huấn luyện 1vs1 hình thức.

- Nhóc con, bắt được mi rồi!

Giọng nói ồm ồm như toa xe lửa của Lupin vang lên ngay bên tai. Một bàn tay của hắn ta cũng đã như còng sắt nắm thật chặt lên bả vai Lăng. Vẻ mặt cười khẩy đầy vui vẻ. "Thôi đi pa ơi...! Đoán chừng bé con này đã bị bản thân khí thế hù doạ vỡ mật luôn đi rồi. Thậm chí còn không có cả lấy một chút gì gọi là phản kháng nữa."

"Thật vô vị!" Lupin trong lòng không khỏi thầm nhủ. Đối với việc Lăng vừa bị hắn nắm lấy liền mặt đần thối, cứng đơ người ra, hắn ta trong lòng quả thật có chút khinh thường.

Chỉ là cũng vào ngay lúc này, Lăng thế nhưng giống như chợt vừa mới tỉnh giấc ngủ say. Đầu hơi hơi ngẩng lên, nhìn thẳng mắt đối diện với cao trên 2m Lupin. Nét mặt cười gằn! - Thật vậy sao? Thế nhưng bản thân tôi cũng đang muốn nói lên câu ấy đấy!

Nói nói và Lăng đẩy bay cô hầu gái trong vòng tay mình ra. Dao găm cầm trong lòng bàn tay biến mất. Thay vào đó liền là một cây đao thật lớn bản rộng. Đối mặt với kề sát ngay gần Lupin... Một đòn chém mạnh! - Nhất đao trảm!!!

Cậu chàng lớn tiếng hét lên.

Sức lực toàn thân đổ dồn lên cánh tay. Thanh đao lớn vun vút lao đi nhanh theo hình vòng cung. Chỉ cần dính phải một đao này thôi liền đã đủ để chém đối phương ra thành hai mảnh. - Phập!!!

Tình thế biến đổi đột ngột quả thật làm Lupin cũng thấy sợ hãi hoảng hồn. Hắn ta quả thật không thể nào tưởng tượng nổi vốn 1 giây trước đó còn mềm yếu như bún, 1 giây sau đối thủ liền đột nhiên phản kích hung ác tới như vậy. Đối mặt với nhát chém cận kề ngay sát người của Lăng, Lupin theo bản năng cánh tay trái vung lên muốn cản lại thanh đao chém. Kết quả dĩ nhiên là một đao đi qua cánh tay liền cụt. Từ phần khuỷ tay tới bàn tay tức thì bị đao chém rơi rụng xuống sàn nhà. Máu phun xối xả.

Có điều ai bảo người ở trong thế giới này sức mạnh biến thái đâu rồi. Dù cho có phải chịu lấy nỗi đau cẳng tay bị chém cụt. Lupin thế nhưng không có vì đau mà ngất đi, không có vì mất máu mà sợ hãi. Trái ngược, hành động của Lăng giống như đút vào tổ ong vò vẽ. Thoáng cái liền làm Lupin giận muốn nổi điên. - Aaaaa... Khốn kiếp!!! Tao giết mày!!!

- Rầm!!!... Bốp!!!

Sức mạnh của Lăng vốn dĩ đã có hạn, nhát đao chém bất ngờ tuy rằng thành công cắt cụt một cẳng tay của đối phương thế nhưng sức lực của nó cũng vì thế đi theo cạn sạch. Thành quả thu được so với tưởng tượng một đao chém ngang người hoàn mỹ kết thúc xong chiến đấu của Lăng... Chênh lệch quả thật có chút xa xăm. Chỉ là Lăng còn chưa kịp nuối tiếc về điều đó, Lupin nổi điên phản kích đã tới rồi.

Cánh tay phải còn nguyên vẹn vốn đang nắm lấy bả vai Lăng thoáng cái rời đi. Tiếp sau đó là một cú đấm như trời giáng khiến đầu óc quay cuồng, nện thẳng vô ngay giữa mặt cậu chàng. Cơ thể Lăng tức thì liền như tên bắn rời dây cung bay vút về phía sau. Rầm một cái đụng mạnh vào mặt tường. Đao cầm trên tay rơi lẻng xẻng xuống đất.

Sức mạnh chênh lệch thật đủ nhiều!!!

Lăng thề! Dù cho trước đó có trải qua bạch hổ Nanh trắng cắn xé cả một giờ đồng hồ, cậu cũng chưa từng có cảm giác choáng váng và buồn bực muốn nổi điên đến như thế. Này bởi lẽ bạch hổ tấn công chủ yếu là dùng xé, cắn, quất phá các kiểu. Đau thì tê tâm phế liệt thật đấy. Thế nhưng ít nhất nó còn không mang theo cái kiểu mê muội choáng váng, khó chịu muốn nhổ như say tàu xe, tình huống đặc trưng khi bị người đấm thẳng vào mặt như thế này.

Quả nhiên! Người với thú đánh nhau cái gì là không phải phổ thông đấy~ Lăng rất là tinh tướng tự nhủ. Cơ thể trong khoảng thời gian lao vào bờ tường cũng đã được sổ huấn luyện hồi phục lại như trước. Buồn nôn cùng choáng váng là có. Thế nhưng ít nhất còn có thể đứng dậy sống mái với đối phương thêm vài lần.

Nói chung... Ý chí của anh ấy vẫn còn kiên định lắm!!! Còn có thể tiếp tục chịu đựng được!!!

Này... Cũng chính là kế hoạch mà Lăng lựa chọn ra.

Chạy không thoát?

Vậy chúng ta liền chiến! Một trận chiến sống còn!!!

- Thằng ôn con! Hôm nay tao phải giết chết mày!!!

Lupin một cú đấm xong liền bước chân nhanh đi tới. Giọng âm trầm. Cả người như nổi cuồng.

- Khoan đã Lupin! Cẩn thận đừng có đánh chết nó.

Vốn đang chạy vội tới gần, thấy thái độ này của đối phương, tên béo quản lý không khỏi vội vã hô to. Hắn ta cần là cần nô lệ còn sống để làm việc chứ không phải là một cái xác chết không hồn.

Tiếc là vừa mới bị Lăng chặt đứt tay, Lupin giờ đây đã hoàn toàn lâm vào nổi điên. Vừa xông tới gần chỗ Lăng rơi xuống liền cúi người vung lên một đấm. Mục tiêu vẫn y như cũ nhằm thẳng vào đầu cậu chàng. - Mả ** mày!!! Anh đây không ra tay mày còn thật coi là mày ăn được anh đây hả???

Đánh người tại sao luôn thích chơi đánh mặt??? Cùng là đồng loại với nhau, tại sao cứ làm khó cho nhau???

Lẽ hiển nhiên! Hành động nhằm mặt mà đánh của Lupin cũng đã làm Lăng nổi giận điên. Trong lòng quặm lên khí thế, Lăng gang bàn tay thoáng hiện ra dao găm. Động tác linh hoạt hướng thẳng về phía buồng tim của Lupin đâm thẳng tới. Dùng đao kiếm dài các kiểu bởi vì sức nặng của vũ khí nên động tác sẽ tương đối chậm chạp. Lăng vì vậy thẳng thắn chuyển sang dùng dao găm tấn công. Chỉ cần từ từ lấy máu, lấy vết thương đổi vết thương, cậu cũng không tin mình chẳng lẽ còn không hạ được đối thủ.

Ngược lại trước đó cũng đã từng trải qua bạch hổ cắn xé gặm nhấm dài cả tiếng đồng hồ. Đối với thương tích mà Lupin gây ra cho bản thân, Lăng nói thật ra còn có chút thói quen.

Một cuộc trường kì chiến đấu của hai người bọn họ cũng chính là như thế bắt đầu.

...

Kết thúc chương 14.

Xin hãy đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com để ủng hộ tác giả.

Bình Luận (0)
Comment