Nữ Phụ Khuyết Tật Thật Đáng Thương!

Chương 22

(Vote xong. Kết quả là.... CHƠI 3P. CHO CÁC MÁ TRÊN SÀN BIẾT LÀ VOTE H CỦA NỮ CHÍNH LÃNG NỊNH THU... CHỚ ĐỪNG NHẦM LÀ CON GÁI TA, CON GÁI TA CON TRAI TA CÒN CHƯA ĐƯỢC SỜ. ĐỪNG HÒNG TÊN KHÁC NHÉ!)

Tinh... tiếng tin nhắn vang lên, thức tỉnh Lãng Nịnh Thu, dòng tin nhắn lọt vào mắt cô ta, "Chúng ta chia tay nhé!"

Lãng Nịnh Thu đọc xong liền vứt thẳng chiếc điện thoại đi. Vẻ mặt giở khóc giở cười.

Chiều này Lãng Nịnh Thu định rủ Tuần Nghiêm đi chơi... kết quả cô ta nhận được lời nói kia, bây giờ Tuần Nghiêm cho cô ta bất ngờ lớn như vậy? Chia tay, hai từ có thể cắt đứt mọi tình cảm như thế chỉ có Tuần Nghiêm thôi!

Thật thất vọng, thật đau lòng. Thất vọng vì cô ta yêu lầm người! Đau lòng vì đã quá yêu anh ta, để rồi lời chia tay đập thẳng mặt.

Lãng Nịnh Thu uống thêm mười ly rượu mới ra khỏi quán bar. Ra khỏi, Lãng Nịnh Thu nhìn lên trời cao tối đen....

"Sau này anh có lấy em không?" Giọng hồn nhiên của cô gái lọt vào tai chàng trai, chàng trai áp tay mình lên mặt cô gái, mặt cô gái biến dạng thành heo con, chàng trai mới cười thoải mái nói: "Anh có! Em nhất định là Tuần thiếu phu nhân của anh!" Cô gái hạnh phúc khi nghe được lời nói, "Em yêu anh." Chàng trai ôm cô gái vào lòng, dịu dàng nói: "Anh cũng yêu em."

Bãi cỏ xanh ngát, trời tươi sáng, đôi nam nữ cứ như thế ngọt ngào hứa hẹn với nhau

Lời nói đàn ông đúng là không thể tin! Hahaha...

Lãng Nịnh Thu không biết mình đã đi tới nơi không người, hoang vắng u ám từ lúc nào, trước mắt mình ba người đàn ông cao to, nét mặt dâm tà nhìn cô ta.

Lãng Nịnh Thu khinh thường nhìn rồi lạnh lùng nói: "Nhìn cũng không sướng, qua đây." Lãng Nịnh Thu không biết ma xui quỷ khiến thế nào hay do say rượu mà thốt ra lời nói khiến ba người đàn ông kia kinh ngạc rồi chạy qua, từng người một nhào vào Lãng Nịnh Thu như những chú hổ bị bỏ đói rất lâu mà nhìn thấy được con nai béo ngon nghẻ.

Trong một góc tối nào đó, tiếng xé quần áo vang vọng hòa cùng tiếng rên rỉ ma mị hút người.

"A... á, ư ư.. nhẹ chút..." Giọng nỉ non yêu kiều phát ra từ miệng Lãng Nịnh Thu, len lỏi vào tai ba người đàn ông ở trên, cả ba nghe thế càng thích thú vui đùa, trêu chọc bầu ngực tròn trịa căng đét, trắng trẻo cùng phía dưới của Lãng Nịnh Thu. Người đàn ông to lớn nhất cảm thấy trêu đùa chán, chỉ huy cho hai người nhỏ kia dừng lại, đứng một bên nhìn hắn ta cởi quần.

Vật to lớn, nóng bỏng tức khắc thả ra, cọ cọ vào vùng u cốc Lãng Nịnh Thu, u cốc đã ướt át, đầy nước suối chảy ra, Lãng Nịnh Thu thần trí mê loạn rên rỉ những tiếng êm tai.

Người đàn ông thô bạo đâm thẳng vào u cốc, khám phá một cách đầy mạnh mẽ. Ra vào từng nhịp, theo từng nhịp là tiếng bành bạch lẫn tiếng thở dốc và tiếng rên yêu mị, "A a... ư ứ, á... Tôi muốn nữa..." hoa huy*t bị đâm mạnh, khoái cảm không tên lan tràn, giọng trầm thấp đàn ông quanh quẩn bên tai, "Chậc, thật dâm đãng! Tôi sẽ thỏa mãn em!" Thân dưới hoạt động nhanh hơn...

Triền miên không dứt tới tận ba giờ đêm, hai cơ thể trần truồng dính chặt vào nhau lúc này mới tách ra, không khí tỏa hơi thở ám muội cùng mùi ân ái vừa dứt.

Lãng Nịnh Thu cơ thể đầy dấu hôn đỏ đỏ hồng hồng, mệt nhoài nằm trên đất bẩn thỉu, phía dưới còn vũng máu đang dần khô... Cô ta đã trao thân xứ nữ vốn nên thuộc về Tuần Nghiêm cho một kẻ xa lạ.

Cô ta không biết mình vì sao như thế, nhục nhã tràn trề.

Lãng Nịnh Thu chưa kịp làm gì thì hai người đàn ông thấy người đàn ông kia rời đi rồi xông vào, xâm chiếm Lãng Nịnh Thu.

Lần nữa, âm thanh rên rỉ, ân ái vang lên...

(Lần đầu viết H.. có gì sai sót xin chỉ bảo.)
Bình Luận (0)
Comment