Nữ Phụ Em Thuộc Về Tôi

Chương 4


Sáng hôm sau đã có điểm thì kiểm tra đầu vào , thế là thầy trả bài cho học sinh.

cô thấy các bạn trong lớp được số điểm 60, 65 là vui tất tả .
Cô nhận lấy bài thi của mình được trọn vẹn 70 điểm như lúc đầu định sẵn , thì thầy nói tại sao em không là hết mà còn chừa lại nữa .
"Em không biết làm thưa thầy "Cô cảm thán.
Thầy suy nghĩ "mấy bài còn lại nay tuy viết có hơi dài nhưng trong lớp ai cũng làm được không đời nào bài khó vậy em ấy làm được mà mấy bài đơn giản như vậy không biết làm .
Thầy muốn cãi nhưng cãi không lại nên thôi ,đi ra ngoài thầy thở dài rồi gặp được Hoắc Hàn Lâm ở đây .
Cậu Chào thầy rồi nói mục đích cậu đến gặp thầy là gì.

Cậu nói" thưa thầy em thấy bạn Cố Linh Thư học rất được chỉ là hình như cậu ấy không thích bộc lộ tài năng của bản thân thôi a .
"Đúng đúng đúng rõ ràng là mấy bài làm đơn giản chỉ viết hơi dài mà không làm đúng là tiếc .Rồi Hoắc Hàn Lâm nói với thầy "hay là chuyển bạn ấy vào lớp 1 đi thầy , tin rằng bạn ấy sẽ bộc lộ tài năng sớm thôi .
Thầy nói" nhưng thầy chủ nhiện lớp các em có chịu không.


Cậu nói em đã thương lượng với hiệu trưởng và thầy Chu rồi ạ "
"Vậy thì cứ thế đi " trả lời rồi thầy bước đi
Cậu cười một cách đầy hàm ý rồi bỏ đi .
............
Thầy Trương bước vào lớp nói : em Cố Linh Thư tuy mới học được mấy ngày nhưng trình độ khá khả quan nên tôi đã nói với thầy hiệu trưởng chuyển lớp cho em rồi.

Chúc mừng em.

"
"Thầy vừa nói gì ạ, em á , thôi thầy ơi em không muốn chuyển đâu ạ.

Cô quay xuống nhìn Minh Hạo Vũ rồi nháy mắt bảo cậu giúp đỡ cậu nhìn qua hiểu ý của cô liền cùng mấy đàn em ra hiệu cho lớp.
Cả lớp đồng thanh hô to" không được đâu thầy" ơi ."Bạn ấy không được đi, bạn ấy là bạn tốt của tụi em" .
Cô nghiến răng xin thầy cho mình ở lại lớp học nhưng thầy vẫn im lặng không nói gì .
Thầy nói với trình độ của em học lớp này thì kết quả sẽ không khả quan và khả năng đỗ rất thấp .
" Nhưng em vừa mới chuyển đến trường này mà thầy , em muốn học ở đây một thời gian đã , thầy đồng ý đi thầy " cô cảm thán
"hazzz"
Thầy thở dài rồi nói " thôi được rồi ,tùy em nếu em muốn học ở lốp này thầy không ngăn cản , nhưng mà thầy nói rồi em học lớp này khả năng thi sẽ không khả quan .
Thầy nói xong ,rồi bước lại mục giảng và tiếp tục bài dạy của mình.

Cố Linh Thư thở phào nhẹ nhõm"may mà thầy không chuyển chứ mà chuyển từ lớp này lên lớp 12(1) thì kiểu gì cũng đụng độ nam chính " cô nghĩ thầm trong bụng .
Cô nhớ lại nguyên tác"bên ngoài nam chính Hoắc Hàn Lâm là một nam thần ,học sinh giỏi nhưng không chỉ vậy ,bên trong hắn là đội trưởng đội tổ chức sát thủ bí ẩn , mang danh Chim Ưng .Tất nhiên cậu bạn thân của hắn cũng vậy , đều là sát thủ .
Nghĩ tới đây cô nói thầm chắc trình độ tên này chắc cũng ngang tầm mình , tránh được càng xa càng tốt .
Cô rơi và trầm tư hồi lâu thì tiếng chuông ra về vang lên ,cô lấy lại tinh thần sắp xếp sách vở và ra về .
********

Hoắc Hàn Lâm sau khi nghe thầy nói về việc cô không muốn chuyển lớp liền suy nghĩ cô gái này bệnh à , như thế nào lại không muốn học lớp 12(1) mà lại chọn lớp 12(20)." Xem ra phải điều tra lại cô gái này rồi".
Nói rồi cậu đưa điện thoại ra rồi nhắn tin cho một người bí ẩn ,một trong số đàn em của anh ,anh nhắn "cậu giúp tôi điều tra rõ bối cảnh , lai lịch và tính cách của một cô gái tên Cố Linh Thư học lớp 12(20).
Cậu vừa gửi tin nhắn đi thì đã có tin nhắn phản hồi "dạ , anh Hoắc " .
Hoắc Hàn Lâm tắt điện thoại rồi ra về .
Cố Linh Thư vừa về đến nhà thì nhào vào phòng ngủ "mệt chết mình rồi ,tuy học đối với mình dễ nhưng kiếp trước mình làm nhiệm vụ chỉ đa số là đi đánh cắp tài liệu ,rồi giết người chứ mấy khi cô viết chữ nên giờ nhìn thấy chữ là cảm giác chán nản lại ùa về trong đầu cô".
***********
Như mọi hôm cô đến lớp thì bạn học chung lớp ùa vào chỗ cô ngồi , mấy đứa bạn hỏi hết bài tập đến đưa đồ uống cho cô nên cô có hơi bực mình .Nhưng rồi cũng không nói gì vì họ không có ác cảm với cô.
Lúc ra về ,Cố Linh Thư bụng đang gào thét vì đói cô chạy một mạch về nhà để ăn trưa vì hồi sáng cô vẫn chx ăn gì , đang tức tốc chạy cô đụng trúng vào bả vai lớn của ai đó ,nhìn lên cô thấy một thanh niên cao ráo,to lớn ,nhìn rất khôi ngô ,đôi mắt đen nháy sắc bén nhìn cô .
Mắt cô tròn xoe nhìn người thanh niên trước mắt , cô bị đưng hình mất 5 giây rồi sau đó hoàn hồn .
"Ôi thôi xong đụng phải nam chính rồi , tại sao lại xui như vậy chứ ,mình nên làm gì đây ,trong nguyên tác anh ta không gần nữ sắc ,chỉ yêu mình nữ chính thôi,bất cứ người phụ nữ nào cũng không đến gần được anh ngoài nữ chính cả.

Mà bây giờ cô đụng trúng anh ,liệu anh có cho cô một cái bạt tay vào mặt ko nhỉ ".Cô suy nghĩ hồi lâu .
"Xin lỗi,xin lỗi tôi không cố ý " Cô cúi đầu xin lỗi anh mong anh tha thứ .
Nhưng không thấy anh trả lời cô liền ngẩng đầu lên nhìn thì "Oh My God".

anh ta cười ,tuy công nhận một điều anh ta cười rất đẹp nhưng cô không ngạc nhiên mấy vì điều đó .Điều khiến cô ngạc nhiên là cô đụng trúng anh mà anh ta còn cười được .
"đừng nói anh ta tính giết diệt khẩu cô, không phải chứ vừa xuyên tới đã ngõm trong tay nam chính rồi ư"

cô thầm cảm thán .
Cô đang băn khoăn không biết nên làm gì thì một giọng nói khàn khàn vang lên "không sao đâu ,tôi cũng không bị gì ".
"OMG" anh ta vừa mới nói gì.

Cứ tưởng bản thân sắp đi đời thì ai dè anh ta không làm gì cô .
Cô thở phào nhẹ nhõm , cúi đầu rồi rời đi mà không biết Hoắc Hàn Lâm đang dõi theo cô cười mỉm .
"Theo tư liệu tính cách cô gái này khác hẳn lời đồn và thông tin cậu ta tìm được .Anh suy nghĩ tại sao một cô gái đụng trúng mình lại sợ mình tới vậy ,mà trong trường chỉ duy nhất một người biết chính là thằng bạn thân của anh biết anh là sát thủ , thì sao cô ấy lại sợ hãi như vậy .
Anh bắt đầu nghi ngờ về thân phận của Cố Linh Thư .
" rốt cuộc cô là ai "
Đang suy nghĩ thì thằng bạn thân Phong Đằng chạy tới ,nhắc tào tháo tào tháo tới liền ,thấy anh nhìn chằm chằm vào cô gái đang đi thì cậu nói "cô gái đó là học sinh vừa chuyển trường đến tính cách cô gái đó khá kiêu căng ,hống hách , còn ngốc nữa " cậu vừa cười vừa nói .
"Không phải chứ , đừng nói cậu có hứng thú với cô gái đó chứ.
"Uk" Hoắc Hàn Lâm trả lời .
"Đừng đừng ,tuy cô ta xinh nhưng tính cách lại chẳng ra gì " cậu cảm thán ..

Bình Luận (0)
Comment