Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 167

Thẩm Nguyệt đã khiến phủ tướng quân thành như vậy, nàng đã khiến Tần Như Lương này sống không thoải mái, vậy hắn ta cũng sẽ không thả nàng được tự do, như thế sẽ khiến nàng sống vừa đau khổ vừa không được an nhàn.

Tần Như Lương không phải không để tâm đến Liễu Mi Vũ, dù Liễu Mi Vũ có hại chết con của mình, hắn ta cũng có thể cố hết sức kiên nhẫn và bao dung, hắn ta cần thời gian để hòa hoãn và bình tâm lại.

Liễu Mi Vũ lại ngày ngày dùng nước mắt rửa mặt trong Phù Dung Uyển, chỉ mấy hôm ngắn ngủi mà nàng ta đã trở nên hốc hác, biến thành một bộ dạng khác.

Nhưng Tần Như Lương cũng không đến gặp nàng ta.

Tần Như Lương kiềm chế bản thân không đến Phù Dung Uyển, ban ngày ra ngoài làm việc rồi, lúc buồn bực thì đến Hương Tuyết Uyển của Hương Phiến.

Khi Tần Như Lương đến Hương Tuyết Uyển thì thấy nàng ta đã hồi phục khá tốt, sau đêm hắn ta đến Hương Tuyết Uyển xem múa, tin Hương Phiến trở thành người được sủng ái nhất phủ tướng quân không ai là không biết.

Khi Hương Phiến tới Trì Xuân Uyển lần nữa thì đã không còn giống khi xưa. Nàng ta muốn xin Thẩm Nguyệt loại hương cao kia, nhưng vì tạm thời không có sẵn tiền nên cầm theo một chiếc châm vàng nặng trịch để trao đổi.


Thẩm Nguyệt rất vui vẻ khi thấy thứ này, bảo Ngọc Nghiên thu nhận châm vàng rồi đưa một hộp hương cao cho nàng ta.

Hiện giờ là thời cơ tốt nhất của Hương Phiến, nàng ta phải nhân lúc Tần Như Lương chưa quay về sủng hạnh Liễu Mi Vũ mà dùng hết khả năng để bá chiếm cơ thể và tâm trí của hắn ta.

Hiệu quả trị sẹo của thứ hương cao này rất rõ rệt, nhưng đã qua một tháng rồi, tuy trên mặt Hương Phiến không còn sẹo, nhưng vẫn sót lại vết hồng mờ mờ chưa thể tan hết.

Dường như nguyên nhân nằm ở vài vị thuốc còn thiếu mà Thẩm Nguyệt không ngửi ra được.

Thế nhưng bình thường Hương Phiến thích trang điểm, dùng son phấn che đậy vệt hồng trên mặt, cũng không thể phát hiện ra.

Có điều, nàng ta không ngờ rằng lần nào Tần Như Lương cũng yêu cầu nàng ta rửa sạch phấn son trên mặt, khiến vết hồng hoàn toàn lộ ra ngoài.


Thỉnh thoảng Tần Như Lương nửa đêm tới Hương Tuyết Uyển, chống cằm nhìn Hương Phiến nhảy múa, hắn ta sẽ ngơ ngẩn, sau đó lại ảo não.

Dường như hắn ta đang thông qua Hương Phiến mà nhìn thấy hình bóng nữ nhân khác, nữ nhân này lại còn là người hắn ta chán ghét đến mức chỉ cần nghĩ nhiều hơn

Tại sao Tần Như Lương nhìn thấy điệu múa kiều diễm này nhưng thứ hiện ra trong đầu hắn ta nhiều nhất lại là dáng vẻ hoạt bát sinh động của Thẩm Nguyệt, khi nàng vẽ một gương mặt đang cười lên bụng và nhảy múa dưới tán cây ở Trì Xuân Uyển?

Ánh nắng giữa những tán lá rơi xuống khuôn mặt cũng không thắng nổi hào quang và nét cười trong mắt nàng.

Từng cử động của nàng rực rỡ mà kiêu ngạo, tràn ngập tự tin và mị lực.

Tần Như Lương nhìn mãi nhìn mãi, bất giác thấy hình bóng của Hương Phiến trước mặt và Thẩm Nguyệt dần trùng khớp với nhau.

Ánh mắt Tần Như Lương trầm xuống, dưới ánh nến lập lờ, hắn ta đột ngột thò tay túm lấy cổ tay Hương Phiến, kéo nàng ta vào lòng.

Trong phòng thoang thoảng hương thơm, nữ nhân trong lòng mềm mại như không xương, hắn ta không thể kiềm chế được.

Bình Luận (0)
Comment