Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 160

Gương vỡ vụn ra từng mảnh nhỏ đâm bị thương mu bàn tay Tân Tiểu Lộ, để lại mấy vết máu. Tân Tiểu Lộ nhìn thoáng qua vết máu trên mu bàn tay mình kia, lại lần nữa ấn Tư Đồ Trạc đang đầu óc choáng váng, hung hăng đập vào một nửa mặt gương còn chưa hoàn toàn vỡ vụn.

Thực hay, cái gương này hoàn toàn vỡ nát.

So với vết thương nho nhỏ của Tân Tiểu Lộ kia, Tư Đồ Trạc lại thê thảm hơn nhiều, nếu không phải trên đầu bọc vải, có lẽ hắn sẽ càng thảm hại hơn.

Tân Tiểu Lộ túm chặt vải rèm trên tay không buông lỏng, đập đến mức làm cho người ta thở không nổi. Tư Đồ Trạc bị đập đến đầu váng mắt hoa, dưới chân mềm như bông mà nằm thẳng trên mặt đất, một bộ dáng tay chân mềm đến không có sức phản kháng. Tân Tiểu Lộ kéo đầu hắn lôi vào trong phòng tắm, mở vòi sen ra, dùng nước lạnh băng xả lên đầu hắn. Rèm vải tẩm nước càng nặng nề đè sát vào mặt, đè ép thêm một bước có thể khó mà hít thở.

Có lẽ không nghĩ tới mình đã ra bộ dáng này cũng chưa thể làm Tân Tiểu Lộ buông tay, ngược lại còn bị nàng tiếp tục lăn lộn, Tư Đồ Trạc bỗng nhiên giãy giụa lên. Sức lực hắn quá lớn, trong khoảng khắc sức lực của Tân Tiểu Lộ thật đúng là không so nổi, bị hắn phát lực kéo rèm vải che ở trên mặt xuống. trên trán và mặt hắn có vết thương lớn lớn bé bé nhỏ vụn, bị nước xôi vào, tơ máu màu đỏ và nước cùng chảy trên gương mặt, biểu tình nhìn qua cũng chẳng khác gì lệ quỷ.

Năng lực chịu đòn của hắn thực sự kinh người, bị đánh đập bạo lực như vậy còn có thể nhanh chóng khôi phục.

“Mày xong rồi.” Tư Đồ Trạc trầm giọng nghiến răng nghiến lợi, đánh về phía trước, ý đồ bắt lấy Tân Tiểu Lộ.

Tân Tiểu Lộ cúi người, chui qua từ bên cạnh hắn, một phen túm lấy ống nước mềm xoắn ốc của vòi hoa sen cầm chặt trong tay, thừa dịp Tư Đồ Trạc lảo đảo bước về phía trước, còn chưa thể xoay người, dùng ống mềm xoắn ốc vòng lên bao quanh đầu hắn, từ phía sau đột nhiên siết chặt.

“Ọe, ách ——”

Người bình thường, dù động thủ với ai theo bản năng cũng sẽ có áp lực tâm lý, khó tránh khỏi không kiên định. Nhưng Tân Tiểu Lộ không phải, nàng không áp lực với chuyện giết người, nàng là lệ quỷ, dù đã trở về nhân gian khoác da người, làm người mấy năm, trong người nàng vẫn là quỷ hồn phiêu đãng vô định. Đối mặt với người có ác ý với mình, ác ý trong lòng nàng cũng hoàn toàn bị kích phát ra.

Tay nàng vững vàng, lần nữa siết chặt, hoàn toàn không có ý tứ thả lỏng, chuẩn bị cứ như vậy siết cổ người làm mình cảm thấy không thoải mái. Tư Đồ Trạc động tác càng ngày càng yếu, đôi tay vô ý thức vồ loạn chung quanh, không cẩn thận làm đổ sữa tắm gội chung quanh, một mùi hương sữa bò ngọt ngào phát ra.

Có lẽ là uống nhiều sữa bò Tân Yến Lai đưa tới, hiện giờ mỗi lần ngửi mùi này, Tân Tiểu Lộ sẽ nhớ tới tiểu ca ca sữa bò kia.

Nghĩ đến hắn, không hề dự triệu Tân Tiểu Lộ đã buông lỏng tay ra. Tư Đồ Trạc ngã trên mặt đất, giống như cá hấp hối, co rút thở dốc.

“Thôi.” Tân Tiểu Lộ dẫm lên chân Tư Đồ Trạc đi khỏi phòng tắm, biểu tình tự nhiên đi ra ngoài.

Trong đại sảnh dưới lầu có rất nhiều người, khách khứa rất nhiều là nhân sĩ thượng lưu đều tới tham gia yến hội sinh nhật của Tư Đồ Trạc, Tân Yến Lai cũng ở đây. hắn và phụ thân cùng nhau tới, nhà Tư Đồ chuẩn bị mở công ty mới ở chỗ này, vì thế mượn yến hội sinh nhật Tư Đồ thiếu gia mời các vị có danh vọng trong thương giới. Mọi người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra chỉ xây dựng quan hệ, ngày sau có cơ hội hợp tác đôi bên cùng có lợi nhiều hơn.

Làm thương nhân rất có danh khí trong thành phố, phụ thân Tân Yến Lai cũng được mời đến, bởi vì con trai sắp mười tám tuổi, lại ưu tú như thế, ông ấy khó tránh khỏi muốn khoe ra, trường hợp này thích cùng mang theo người đến.

Tân Yến Lai là thiếu niên đĩnh bạt sáng tỏ, phong tư xuất chúng, ăn mặc chính trang phi thường dẫn mọi người chú ý. Tân tổng nghe thấy những người khác khen con trai, lại nhìn ánh mắt bọn họ hâm mộ, cảm thấy toàn thân thoải mái. Từ lúc tiến vào liền không ngừng cười cùng người tiến đến hàn huyên nói chuyện, lại giới thiệu Tân Yến Lai cho những người khác.

Bọn họ tới cũng không sớm, không nhìn thấy một màn Tân Tiểu Lộ bị mạnh mẽ mang đến. Trong dự đoán của Tư Đồ Trạc, hắn hẳn là sẽ giống một người chiến thắng dắt nữ chính trang điểm hoàn toàn đổi mới xuất hiện, cũng coi như là ở trước mặt nam nhị tuyên thệ chủ quyền. Nhưng mà hắn làm sao ngờ được nữ chính cũng không nguyện ý trở thành một cái lẵng hoa cho hắn thỏa mãn tâm hiếu thắng và kiêu ngạo, hung hăng cho hắn một trận rồi cứ như vậy một mình đi ra ngoài.

Muốn rời khỏi nơi này cần phải xuyên qua đại sảnh, Tân Tiểu Lộ không để ý nhiều như vậy, trực tiếp xuống lầu đi qua. Trong đại sảnh đều có nhân sĩ ăn mặc chính trang ưu nhã, Tân Tiểu Lộ vừa xuất hiện đã bị rất nhiều người chú ý.

Có người tò mò nghị luận: “Đó là nhà ai, sao lại xuất hiện cái dạng này?”

“Hình như là lúc trước tiểu thiếu gia nhà Tư Đồ mang đến, trời ạ, sao lại làm thành như vậy? đã xảy ra chuyện gì a?”

Tân Tiểu Lộ mắt điếc tai ngơ, xuyên qua đám người đi ra ngoài.

Đột nhiên có người ngữ khí kinh ngạc gọi nàng, “Tiểu Lộ?”

Tân Yến Lai không nghĩ tới ở đây sẽ nhìn thấy Tân Tiểu Lộ, giống như Tân Tiểu Lộ cũng không nghĩ tới tiểu ca ca lại ở chỗ này.

Tân Yến Lai bỏ lại cha mình, vài bước đi đến bên người Tân Tiểu Lộ, nhìn bộ dáng của nàng, trong ánh mắt tức giận càng ngày càng rõ, còn có một ít hoảng loạn không thể phát giác. Nhưng ngữ khí hắn thập phần cẩn thận, “Tiểu Lộ, em không sao chứ?”

Tân Tiểu Lộ vừa rồi ở trên lầu đánh người quá dùng sức, tình hình chiến đấu lại kịch liệt, như bây giờ khó tránh khỏi không thế nào tử tế. trên mu bàn mảnh gương vẽ ra miệng vết thương, bởi vì ngấm nước và máy, trên người quần áo dính một chút máu trên đầu Tư Đồ Trạc, còn có cổ tay nàng lúc trước cột dải lụa, trên bàn tay còn có dấu vết ống nước của vòi hoa sen cộm ra, bởi vì siết cổ Tư Đồ Trạc quá dùng sức, vệt đỏ hiện tại còn chưa tiêu. Nước trong phòng tắm phun tung toé vẩy lên người, quần áo và tóc đều có vẻ ướt.

Hơn nữa hàng năm nàng mang theo cỗ tái nhợt kia, cùng tuổi tác thiếu nữ thêm vào, người khác nhìn qua, giống như là…… bị ai khi dễ.

Tân Yến Lai cũng có suy đoán như vậy, so với người khác hắn càng nghĩ nhiều hơn, biểu tình khó coi tới cực điểm. Tân Tiểu Lộ nhìn biểu tình của hắn, còn tưởng rằng lúc này mình biến thành lệ quỷ có bộ dáng đứt tay đứt chân khủng bố, nếu không sao hắn lại như vậy.

Tân Yến Lai kéo tay Tân Tiểu Lộ, nhìn thấy bên trên có vệt đỏ cùng vết máu, buột miệng thốt ra một câu thô tục, táo bạo thiếu chút nữa phát nổ.

Mới vừa tớiđây còn chưa kịp mở miệng nói chuyện đã nghe thấy con trai mắng một câu thô tục, Tân tổng: “……” Con trai thế nhưng biết chửi bậy?

Tân Yến Lai nắm chặt tay Tân Tiểu Lộ, hắn còn nhớ phải khắc chế chính mình, không để lần nữa dọa đến Tiểu Lộ. Nhất định nàng gặp phải chuyện không tốt, không thể lại dọa đến nàng.

“không có việc gì, anh đưa em về nhà trước.” Tân Yến Lai miễn cưỡng làm cho biểu tình của mình đẹp hơn, nói ra những lời này rồi cũng mặc kệ mọi người ở đây cùng với chủ nhân trong nhà phản ứng thế nào, ôm Tân Tiểu Lộ liền nhanh chân đi ra ngoài.

Tân tổng: “……” Chờ đã? Con trai?

Tài xế nhà họ Tân thấy thiếu gia ôm em gái yêu thương đi ra, cũng có chút kinh ngạc.

“Chú Lưu, lái trở về.”

“A, a, được, vậy Tân tổng đâu?”

“Lại đi gọi một chiếc xe tới đón.” Tân Yến Lai nói ngắn gọn, an trí Tân Tiểu Lộ ở trên ghế sau, chính mình ngồi vào bên cạnh nàng. Xe khởi động, Tân Yến Lai cầm khăn giấy trong xe chà lau máu trên mu bàn tay cho nàng, Còn may miệng vết thương tương đối nông, không chảy máu nữa. Tân Yến Lai buông tay nàng, do dự sờ sờ tóc Tân Tiểu Lộ, thấp giọng nói: “Tiểu Lộ…… Có thể nói cho anh đã xảy ra chuyện gì sao?”

Tân Tiểu Lộ: “không có chuyện gì lớn, lúc trước chuẩn bị về nhà, bị Tư Đồ Trạc dẫn người trói đến chỗ vừa rồi kia.”

Quả nhiên là hắn. Tân Yến Lai trong lòng trầm xuống, dùng sức siết chặt một nắm khăn giấy trong tay.

“Sau đó thế nào……?”

“Sau đó em và hắn đánh một trận.” Tân Tiểu Lộ dừng lại, nói: “hắn chưa chết, em phỏng chừng cũng không chết được.”

Tân Yến Lai không hỏi lại.

hắn đưa Tân Tiểu Lộ về nhà, xử lý mấy vết xước trên mu bàn tay cho nàng. Khi về nhà, cha hắn đã trở lại, giận dữ mắng hắn: “Con vừa rồi giống cái dạng gì, một chút lễ phép cũng không có, còn có đứa bé kia, con biết nó làm gì? Nó đánh đứa bé nhà Tư Đồ người ta cũng không nhẹ, nghe nói lúc đi tìm, thấy người đang nằm ở WC.”

Tân Yến Lai đứng ở trước mặt cha mình, lạnh lùng, “Đánh thì đánh, có thể thế nào. “

Tân tổng tức đến cười, “Còn có thể thế nào, bảo cha con bé đưa nó tới cửa nói lời xin lỗi.”

Tân Yến Lai không chút nghĩ ngợi: “không có khả năng, con sẽ không để cô ấy đi. cô ấy là em gái con, bị người ta khi dễ, không có đạo lý phải xin lỗi người làm hại.”

Tân tổng: “Em gái? Con cho rằng người khác đều mù, nhìn không ra đúng không, chưa từng thấy con từng che chở em họ con như vậy, đó lại không phải em gái ruột, con đây là làm cái gì?”

Tân Yến Lai trầm mặc một lát, không phủ nhận, nói với cha: “Con muốn che chở em ấy, sẽ không để những người khác miễn cưỡng em ấy.”

Xem bộ dáng này của hắn, Tân tổng cả giận nói: “Mấy năm nay không nên để con và con bé ấy đi lại gần như vậy, sớm nên ngăn cản con!”

đã quá muộn. Tân Yến Lai thầm nghĩ.

“Con đừng ở chỗ này quấy rối, việc này con không quản được, chính cha đi nói chuyện với cha nó, con đừng trộn lẫn vào việc này cho cha là được.” Tân tổng đau đầu xua xua tay, bảo hắn đi về phòng.

Tân Yến Lai lại mở miệng: “Con đã nói, em ấy không cần đi.”

“Hắc, con……”

“Thi đại học còn chưa đến một tháng, cách sinh nhật mười tám tuổi của con còn nửa tháng.”

Tân tổng trừng mắt há mồm phát ngốc, sau một lúc lâu mới phát ứng lại, con trai từ trước đến nay vẫn ưu tú của mình đang nói cái gì, “Con đây là, đang uy hiếp cha?”

“không phải.” Tân Yến Lai ngữ khí nửa điểm không có ý nói đùa, “Nếu cha tiếp tục, con sẽ theo ý nghĩ của mình mà làm, ai cũng không thể miễn cưỡng em ấy.”

Người khéo đưa đẩy trong xã hội như Tân tổng quả thực bị hắn tức chết, dùng sức vỗ tay vịn sô pha, nửa ngày mới thỏa hiệp nói: “…… không đi thì không đi, con đừng vào lúc này nháo ra chuyện xấu cho cha!” Tuy rằng con trai từ nhỏ vẫn nghe lời hiểu chuyện, nhưng cố chấp lên cũng thực đáng sợ, cố chấp giống mẹ nó, nếu đối nghịch cùng nó, thật sự cái gì nó cũng làm ra được, nói không chừng thi đại học còn có thể bỏ. Nếu thật làm cho tiểu tử này căng lên, thi đại học không thi cho tử tế, ông còn không bị những bạn bè lâu năm trên thương trường cười chết.

“Cha, hy vọng người nói được thì làm được.” Tân Yến Lai nói.

Tân tổng không muốn nghe hắn nói nữa, ngón tay chỉ chỉ trên lầu bảo hắn cút. Hỗn đản này, chờ thi đại học xong, xem nó còn có cái gì lấy ra uy hiếp, ông ấy cũng không tin mình là cha ruột còn không trị được con trai!

Tân Tiểu Lộ về sau đi trường học cũng không nhìn thấy Tư Đồ Trạc nữa, nghe nói là đi dưỡng thương. Trong trường học cũng không ai biết hắn bị thương thế nào, các nữ sinh cả ngày nghị luận sôi nổi. Chuyện này Tân Tiểu Lộ không có nửa điểm chú ý, qua ba ngày gió êm sóng lặng, nàng chủ động đi ban cao trung tìm Tân Yến Lai.

Đây là lần đầu tiên nàng chủ động đi ban cao trung, tìm được lớp cao tam số một, phát hiện rõ ràng là đã tan học, bọn học sinh vẫn cứ ngồi tại vị trí múa bút thành văn, so với ban sơ trung lúc đang học còn an tĩnh hơn.

“anh.” Nàng vừa ra tiếng, lớp học an tĩnh gợn sóng một mảnh.

“Này, đó còn không phải là em gái?”

“Lớp trưởng, em gái cậu tới.”

Tân Yến Lai không cần ai nhắc nhở, sớm đã nghe thấy tiếng Tân Tiểu Lộ liền đứng lên, bút máy tùy tay đặt ở trên vở, đi ra khỏi lớp mang theo Tân Tiểu Lộ đến chỗ yên tĩnh ở cầu thang. “Làm sao vậy Tiểu Lộ, có phải gặp chuyện gì không?”

Tân Tiểu Lộ lắc đầu, “anh trai, lần trước em đánh Tư Đồ Trạc, nhà hắn không tìm em, trường học cũng không tìm em, là bởi vì anh sao?”

“Tiểu Lộ không cần sợ, sẽ không có ai bởi vì chuyện này tìm em, em không có sai.” Tân Yến Lai nói tương đương với thừa nhận là xác thật bởi vì hắn.

Tân Tiểu Lộ trong lòng có cảm giác rất kỳ quái. Kỳ thật nàng cũng không sợ, nếu nàng sợ, căn bản sẽ không làm loại chuyện này. Nàng không nghĩ tới sẽ có người giúp nàng gánh vác cái gì, lại ngoài ý liệu mà có được một phần quan ái và che chở.

Trước mắt thiếu niên này nàng xem ra còn thực non nớt, cũng không cường đại, nhưng hắn vẫn muốn bảo hộ nàng, vì cái gì? nói thật, nàng không phải thực hiểu rõ.
Bình Luận (0)
Comment