Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 151

Tân Viên từ sau khi mẹ nó qua đời thì vẫn luôn không có ai quản giáo, Tân tiên sinh mỗi ngày vội vàng công việc, dưỡng Tân Viên thành tính cách Hỗn Thế Ma Vương, không biết làm cho người chung quanh đau đầu đến đâu.

Chính là một ngày này rốt cuộc nó bị lúng túng.

“Chị…… chị lại đang xem cái gì?”

Tân Tiểu Lộ xoay đầu nhìn nó, trong tiếng động khủng bố từ ti vi, cười sâu kín với nó, “đang xem phim, rất thú vị, em trai cùng xem a.”

Ở trong mắt Tân Viên, trên màn hình TV thật lớn kia đang xuất hiện một lệ quỷ chết thật thê thảm, một đôi mắt đen không ngừng phóng đại, phóng đại ở trên màn hình, phụ trợ với gương mặt tươi cười của Tân Tiểu Lộ có vẻ vô cùng cổ quái —— chị gái nhặt được này của nó không thích cười, mỗi lần đột nhiên cười lên đều làm cho người khác cảm thấy sau lưng gai gai không thoải mái.

Từ lúc nhìn thấy nàng nửa đêm ở trong hoa viên không biết chôn cái gì, rồi Tân Tiểu Lộ lại nửa đêm rời giường đi WC gặp nó hai lần. Nàng đứng ở trong bóng tối cuối hành lang, vừa không nói chuyện cũng bất động, dọa cho Tân Viên thiếu chút nữa tè ra quần. Hơn nữa nó còn phát hiện Tân Tiểu Lộ đặc biệt thích xem phim kinh dị, ngày thường trong phòng chỉ có hai bọn họ cùng chị Dương, chị Dương luôn ở bên ngoài nói chuyện phiếm cùng bảo mẫu nhà hàng xóm, trong phòng hai người bọn họ thường xuyên phải ở bên nhau, Tân Viên liền nhìn Tân Tiểu Lộ mỗi ngày mỗi ngày xem những bộ phim kinh dị đó.

Dù Tân Viên chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy một chút, nó đều sợ không nhẹ, đặc biệt là buổi tối một mình ở trong phòng, nó luôn không tự giác nghĩ đến những hình ảnh đó, lại sợ tủ quần áo có cái gì bỗng nhiên vụt ra, lại sợ dưới giường có thứ gì ẩn nấp, sợ đến mức chỉ có thể chùm trong chăn, nào còn dám nhớ thương làm trò gây chuyện. Cho dù nó vốn dĩ muốn lăn lộn Tân Tiểu Lộ, nhưng một thời gian tiếp tục như vậy, nó cũng không dám tới gần nàng nữa, đặc biệt là lúc Tân Tiểu Lộ mặt vô biểu tình xem phim kinh dị, nó càng không dám tiếp cận.

“Con không muốn chị ta ở nhà của chúng ta! Ba ba đuổi chị ta ra ngoài đi!” Tân Viên đi tìm Tân tiên sinh nháo, lúc này nó nói ‘chị ta’ là chỉ Tân Tiểu Lộ.

Tân tiên sinh tuy rằng không coi trọng Tân Tiểu Lộ, nhưng một cô gái nhỏ an an tĩnh tĩnh không thích nói chuyện như vậy, ông ấy cũng không có ác cảm gì. Đối với lời này của con trai, đương nhiên ông ấy không có khả năng nghe theo, chỉ cho rằng con trại lại cáu kỉnh. Ông đã sớm quen con mình như vậy, dứt khoát không để ý tới nó.

Thế này làm cho Tân Viên tức nghẹn, nó tuyên bố: “Nếu ba không đuổi chị ta đi, con sẽ rời nhà trốn đi! Con không ở nhà này nữa!”

Tân tiên sinh bị nó làm ầm ĩ trong một thời gian cũng thực tức giận, khó được sầm mặt răn dạy: “Con đã bao lớn rồi, động bất động lại la lối khóc lóc, một chút lễ phép cũng không có, ở trường học thấy cô dạy con như vậy hả?”

Tân Viên đầu gấu này tức giận đến muốn chết, trưa hôm đó thật đúng là chạy đi. Bất quá nó cũng không chạy xa, chỉ tới một cái biệt thự ở tiểu khu gần đấy, là nhà anh trai của Tân tiên sinh.

anh trai của Tân tiên sinh là một thương nhân càng thành công hơn, người hai nhà ở gần nhau, chỉ cách một tiểu khu, biệt thự của Tân tiên sinh ở tiểu khu này giá cả cũng đã đủ cao, nhưng biệt thự tiểu khu bên cạnh kia giá càng cao hơn, đương nhiên giá càng cao tức là dịch vụ và phong cảnh càng tốt.

Biết được con trại chạy đến nhà bác nó, Tân tiên sinh cũng không quản, để cho nó ở lại bên kia, dù sao nó cũng thường xuyên ‘rời nhà trốn đi’ như vậy.

“Tiểu Lộ, có chuyện muốn nói cho con.” Tân tiên sinh cười nói với Tân Tiểu Lộ. Thái độ của ông ấy với Tân Tiểu Lộ vẫn là không tồi, ít nhất so với thái độ của mẹ Tân Tiểu Lộ còn tốt hơn.

Tân Tiểu Lộ buông đũa nghe ông nói. Tân tiên sinh nhìn nhìn người vợ mới xinh đẹp của mình, “Ta và mẹ con chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật, sẽ ra ngoài một tháng, trong khoảng thời gian này, con và em trai con cùng ở lại nhà bác đi, ta và bác con đã nói xong rồi, bọn họ sẽ chiếu cố con, nhà bác còn có một ca ca, cậu ấy còn có thể mang theo con và em trai cùng chơi.”

Đây chỉ là thông báo, Tân Tiểu Lộ không có quyền cự tuyệt, đương nhiên nàng cũng không định cự tuyệt, cho nên việc này cứ như vậy định xuống. Sáng sớm hôm sau, nàng đã bị đưa đến nhà bác ở tiểu khu bên cạnh.

Tân Viên thấy ba ba tới, đầu tiên là cao hứng, nhưng không ngờ ba nó tới thông báo cho nó chuyện này, tức khắc khóc nháo lăn lộn, nào kêu không cho ba ba và mụ hồ ly tinh đi hưởng tuần trăng mật, lại gào không muốn Tân Tiểu Lộ ở lại đây, làm Tân tiên sinh tức giận thiếu chút nữa động thủ đánh nó.

“Tân Viên, đứng lên.” một thanh âm thiếu niên lạnh lùng từ trong phòng truyền đến.

Nhìn thấy thiếu niên từ trong phòng đi ra, Tân tiên sinh lộ ra tươi cười từ ái, “Yến Lai, lần này em trai, em gái đến ở nhà con một thời gian, con chiếu cố nhiều bọn nó, ranh con này thực bướng bỉnh, con quản giáo nhiều vào, nó chỉ sợ con thôi.”

Tân Viên tiểu ma vương kia nhìn thấy anh họ Tân Yến Lai, không tình nguyện mà bò dậy từ trên mặt đất, còn có ý đồ giãy giụa, “Con không muốn chị ta ở cùng con! Để cho chị ta trở về một mình đi!” nói rồi dùng sức đẩy Tân Tiểu Lộ một phen.

Tân Tiểu Lộ lảo đảo một chút, được thiếu niên Tân Yến Lai kia đỡ. Thiếu niên mang một đôi mắt kính, biểu tình lạnh lùng nhìn không dễ nói chuyện lắm, nhưng tay đỡ Tân Tiểu Lộ lại vững vàng, ấm áp. hắn buông Tân Tiểu Lộ ra, nghiêm khắc mà nói với Tân Viên: “Lên lầu viết bài tập anh đã bố trí cho em, nếu không viết xong, buổi tối đừng có ngủ, anh sẽ nhìn em, khi nào viết xong khi ấy ngủ!”

Tân Viên bẹp miệng, nhìn như muốn khóc, Tân Yến Lai lại nói: “không được khóc, không được cáu kỉnh, đi lên.”

Tân Tiểu Lộ còn tưởng rằng đầu gấu sẽ không thiện bãi cam hưu, ai biết nó thật đúng là để nước mắt nghẹn trở về, cọ tới cọ lui lên lầu. Nàng không khỏi nhìn nhiều Tân Yến Lai. Cậu trai này tuổi không lớn, còn rất lợi hại.

Tân Yến Lai chú ý thấy nàng nhìn chăm chú, gật gật đầu với nàng, “anh là Tân Yến Lai, là anh họ (đường ca) em. Em tên là Tân Tiểu Lộ đi? anh lớn hơn em bốn tuổi, tháng này em ở đây, có chuyện gì đều có thể nói với anh.”

Tân Tiểu Lộ gật đầu.

Thiếu niên lạnh lùng chào hỏi Tân tiên sinh, trước dắt Tân Tiểu Lộ đi vào nhà, còn dắt nàng lên lầu hai, đưa nàng vào trong phòng, “Đây là phòng của em.”

hắn đứng ở cửa, đặt hành lý của Tân Tiểu Lộ dựa ở ven tường, “Chờ dì Hạ tới giúp em thu thập đồ đạc, em nghỉ ngơi trước, lúc ăn cơm sẽ gọi em.”

Tân Tiểu Lộ nhìn theo hắn một đường đi đến phòng cuối, nàng đi theo, nhìn thấy cửa không đóng, bên trong là cái thư phòng rộng, Tân Viên đang ngồi ở đó viết bài tập, vừa viết vừa vò đầu bứt tai, Tân Yến Lai ngồi ở bên cạnh, vừa lật xem bài đã làm xong, vừa sửa sang lại sách vở.

“Nghỉ hè còn một tháng, nhiều bài tập như vậy em còn chưa viết xong, một tháng trước là đi chơi đâu?”

“Đề sai quá nhiều, chờ anh phê chữa xong đề sai em phải chép lại mười lần.”

“Sách học khóa sau đã chọn xong cho em, xem xong sáu chương viết cảm tưởng, tám trăm chữ.”

Tân Yến Lai một câu lại tiếp một câu, Tân Viên bằng mắt thường có thể thấy được mà uể oải xuống.

Tân Tiểu Lộ: “……” Thiếu niên này sao lại giống như giáo viên, cũng là cái kiểu tàn nhẫn độc ác kia.

Tân Viên tình nguyện chạy tới nơi này làm bài cũng không muốn ở nhà, xem ra xác thật là bị ‘quỷ’ dọa rồi.

Xuất phát từ nguyên nhân nào đó, Tân Tiểu Lộ hoàn toàn không nhiệt tình với học tập, nàng nhìn hai mắt rồi lẳng lặng rời đi. Tòa biệt thự này rất lớn, trong nhà không có ai, không phát hiện nam nữ chủ nhân, chỉ có một dì trong phòng bếp đang hát nhỏ và chuẩn bị đồ ăn. Lúc Tân Tiểu Lộ đi lại tiếng động rất nhỏ, giống như du hồn lắc lư ở trong phòng.

Nàng nhìn thấy một cái quầy trưng bày tràn đầy giấy khen, các loại cúp thi đua, toàn bộ trên giấy khen đều viết cái tên ‘ Tân Yến Lai ’ này. Hiển nhiên, thiếu niên kia là học bá, học bá không phải bình thường.

Buổi tối, nam nữ chủ nhân biệt thự đã trở lại, Tân Tiểu Lộ mới biết Tân Yến Lai cũng có mẹ kế, bọn họ một nhà ba người người tôn trọng nhau như khách, lúc ăn cơm hoàn toàn không giao lưu, so sánh với bữa tối nhà Tân tiên sinh náo nhiệt đến gà bay chó sủa, càng như là liên hoan thương vụ đầy lễ nghi, ăn xong liền tan, ai làm việc người đấy.

Tân Tiểu Lộ trước khi đi ngủ còn nhìn thấy Tân Yến Lai mang Tân Viên đến thư phòng, Tân Viên múa bút viết văn, Tân Yến Lai đang xem một quyển sách, hiển nhiên là giám sát.

Tân Tiểu Lộ nhìn nhiều các loại học sinh vội vàng làm bài tập, nàng không nghĩ tới một ngày kia chính mình cũng sẽ là một người trong đó …… Đến ba ngày sau, Tân Yến Lai ăn xong cơm sáng, nói với nàng: “Nghỉ ngơi ba ngày, Tiểu Lộ, hôm nay bắt đầu em và Viên Viên cùng nhau làm bài tập.”

Tân Tiểu Lộ: “???”

Tân Tiểu Lộ: “Tôi? Làm bài tập?”

Tân Yến Lai: “Ừ, anh đã hỏi chú, nghỉ hè qua đi em sẽ chuyển đến trường học chỗ chúng ta, học lớp 4, hẳn là không sai biệt lắm với tiến độ ở trường học lúc trước kia của em, anh cầm một bộ bài tập hè thích hợp ở đây, em làm trước, có cái gì không biết có thể hỏi anh, viết xong toàn bộ bài tập nghỉ đông, anh sẽ giúp em chuẩn bị nội dung bài lớp 4.”

Tân Tiểu Lộ nhìn thấy Tân Viên bên cạnh làm bài tập lộ ra một cái tươi cười vui sướng khi người gặp họa với mình, lúc này nàng mới xác xác thật thật mà phản ứng lại, chính mình biến thành một học sinh tiểu học, mà học sinh tiểu học là phải làm bài tập.

Quá đáng sợ a, từ lúc nàng là quỷ thì cũng không làm bài tập, hiện giờ một lần nữa làm người, lại phải bắt đầu chìm trong núi sách biển học.

“Tôi không muốn làm.” Tân Tiểu Lộ cự tuyệt.

Nàng cự tuyệt cũng vô dụng, bị Tân Yến Lai ấn ở chỗ ngồi làm toán một buổi sáng. Buổi chiều Tân Tiểu Lộ trốn ở sau bụi gai trong vườn hoa phía sau, chuẩn bị lấy cái này chạy thoát áp bách của tiểu ca ca Yến Lai. Hai mươi phút sau nàng bị tìm được, Tân Yến Lai tự mình dắt nàng trở về, lại nhìn nàng viết bài tập ngữ văn một buổi trưa.

Tân Viên vào lúc nghỉ ngơi đâm đâm cánh tay nàng, rất là khinh bỉ, “Chị còn muốn chạy, không chạy thoát được đâu, anh họ tôi có một trăm loại phương pháp bắt chị lăn về học tập.”

Đây vẫn là lần đầu tiên Tân Viên dùng loại ngữ khí hoà bình này nói chuyện cùng Tân Tiểu Lộ, tựa hồ bởi vì hai người cùng bị anh họ áp bách học tập, mà nó sinh ra một chút tình cảm chiến hữu như vậy với Tân Tiểu Lộ, rốt cuộc có thể không gào thét lúc nói với nàng.

“Chị không biết, anh họ thực đáng sợ, nếu tức lên, so với quỷ còn đáng sợ hơn!” Thừa dịp Tân Yến Lai xuống lầu pha trà, Tân Viên lại đâm đâm tay Tân Tiểu Lộ, oán giận cùng nàng.

Tân Tiểu Lộ: Đầu gấu, chị đây rất quen thuộc với cậu sao?

Nàng không để ý tới đồ đầu gấu này, Tân Viên thẹn quá thành giận, giơ tay muốn kéo bím tóc nàng, bị Tân Yến Lai bắt được tại chỗ.

Tân Yến Lai nhìn em họ run bần bật, trầm mặc một lát, nói: “Xem ra vẫn là anh bố trí bài cho em không đủ nhiều.”

Buổi tối hôm nay, Tân Tiểu Lộ lại bắt đầu ra ngoài lắc lư. Nàng tính thời gian, đứng ở cửa phòng Tân Yến Lai. Quả nhiên, chẳng bao lâu Tân Yến Lai mở cửa ra, trong tay bưng chén trà. hắn nhìn thấy cô gái nhỏ đứng ở trong bóng tối, dừng một chút, hỏi nàng: “Làm sao vậy?”

“Bị ác mộng, hay là ở chỗ này ngủ không quen?” Tân Yến Lai cả người tản ra quang huy của người nối nghiệp chủ nghĩa xã hội khoa học.

Tân Tiểu Lộ lui ra phía sau một bước, đi về phòng mình, đóng cửa lại ngủ.

Ngày hôm sau, Tân Yến Lai tìm bác sĩ gia đình kiểm tra thân thể cho Tân Tiểu Lộ.

“Ngày hôm qua nửa đêm em mộng du, em có biết không? không sợ, để bác sĩ kiểm tra cho em một chút.” Tân Yến Lai phi thường nghiêm túc nói với Tân Tiểu Lộ.
Bình Luận (0)
Comment