Nhục Thân Thành Thánh

Chương 213


Chương 213: Nhất Đao
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nghe thấy lời này, cả đám đều hoảng sợ không thôi, ai cũng không nghĩ đến, trong người Thành Chủ này lại cất giữ một tấm linh phù, điều này quả thật không ai nghĩ tới a!
Nếu ngươi có linh phù trong người, tại sao lúc đầu lại không dùng tới, để bản thân bị trọng thương như vậy mới bắt đầu dùng? Đây không phải là hố chết chúng ta hay sao!
Nghĩ tới đây, cả đám trong lòng đắng chát, nhưng tốc độ của bọn hắn bây giờ không cách nào quay đầu chạy kịp nữa rồi, từ lúc cả đám lao tới cho đến linh phù hiện ra còn không đầy ba cái hô hấp, làm sao chạy?
Không thể không nói, Linh Phù chính là phong cách chiến đấu cũng những Phù Văn Sư, bọn họ không có chiến lực kinh người như những tu sĩ khác, nhưng linh phù mà bọn họ chế tác, bên trong lại ẩn chứa sức mạnh kinh người, tùy theo thực lực của Phù Văn Sư mà sức mạnh của linh phù cũng có biến hóa rất lớn.

Giống như đạo linh phù này, bên trong lại ẩn chứa lực lượng tương tự với một kích toàn lực của Chân Nguyên cảnh sơ kỳ tu sĩ, đối với Thành Chủ mà nói, mặc dù không mạnh, nhưng dùng để đối kháng một đám nửa bước Chân Nguyên vẫn là không thành vấn đề.

Còn vì cái gì lúc trước không lấy ra đối kháng với hai tên Huyết Ma Đường, lại để bản thân lâm vào trọng thương như vậy? Đơn giản mà nói, linh phù lực lượng chỉ so với Chân Nguyên cảnh sơ kỳ, lấy ra đối kháng với hai tên Chân Nguyên cảnh trung kỳ, ngươi nói, có tác dụng hay không?
Cho nên giờ khắc này, mặc dù chân nguyên trong cơ thể tán loạn không chịu nổi, Thành Chủ cũng không có khả năng vận dụng lực lượng bên trong cơ thể, có thể nói, Thành Chủ hiện giờ so với võ giả cũng không khác là bao nhiêu.

Nhưng linh phù thì không giống, bản thân linh phù có lực lượng ẩn chứa bên trong, cho nên không cần bất kỳ lực lượng trong người vẫn có thể kích phát ra được, chính vì vậy, mười tên đội trưởng của Huyết Ma Đường mới lâm vào tuyệt vọng.


Chỉ thấy linh phù hào quang tỏa sáng, gần mười tên đội trưởng của Huyết Ma Đường theo một đường lao thẳng xuống dưới, không cách nào quay đầu lại kịp, đâm thẳng vào trong lực lượng của linh phù kích phát mà ra.

Bọn hắn không có khả năng ngồi yên chịu chết, cả đám đồng thời quát chói tai, vô số thuật pháp mạnh mẽ đánh ra, toàn bộ đánh vào trong linh phù đều tan biến không thấy, chỉ thấy, linh phù hào quang sáng rực, một đoàn liệt diễm từ bên trong kích phát mà ra, cuồng bạo lực lượng hướng thẳng về một đám quét nhanh mà tới.

Thanh thế ùng ùng chấn động, nhiệt độ ở phía trên Đông Thiên Thành cũng vì đó tăng vọt một mảng lớn, gần mười tên toàn lực chống cự nhưng cũng không làm nên chuyện gì, toàn bộ đều bị liệt diễm bao phủ, tiếng la hét thảm thiết truyền khắp bốn phương tám hướng, không đầy năm hơi thở, toàn bộ tiếng la đều không còn, xung quanh chỉ còn lại tiếng hò hét của những tên võ giả bên dưới.

Nhìn thấy cảnh này, tu sĩ của Đông Thiên Thành mới thở phào một hơi, Thành Chủ còn có chuẩn bị ở sau, xem ra đám Huyết Ma Đường này phải chôn thân ở đây.

Cả đám đều nhìn lấy Huyết Ma Đường tu sĩ, trên miệng còn lộ ra một nụ cười gằn: “Hắc hắc hắc, các ngươi chết chắc, đợi cho Thành Chủ chúng ta tới, các ngươi toàn bộ đều phải vẫn lạc tại đây!”
Nghe được lời này, một đám Huyết Ma Đường tu sĩ trong lòng chấn động không thôi, một màn vừa nảy bọn hắn làm sao không thấy cho được, giờ khắc này, cả đám vừa chiến vừa để ý động tĩnh của tên Thành Chủ phía dưới, một khi có dị động, bọn hắn liền không nói hai lời quay người chạy trốn!
Nhưng theo thời gian trôi qua, Thành Chủ bên dưới đều không có cử động cái gì, điều này khiến cho tu sĩ của Đông Thiên Thành nghi hoặc không thôi, Huyết Ma Đường một phương thì thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra tên Thành Chủ này trọng thương rất nặng a!
Nghĩ như vậy, một đám Huyết Ma Đường cũng không còn cố kỵ cái gì, hai người thế công càng thêm hung mãnh, Đông Thiên Thành tu sĩ lấy một địch hai, nhất thời tình thế càng thêm nguy cấp, cả đám liên tục lui về phía sau.


Nếu như một đối một mà nói, bọn hắn hưu chết vào tay ai còn chưa biết được, nhưng đằng này lấy một địch hai, tình huống này có vẻ không có thơm a!

Một bên khác, Nhất Minh đang cõng Chúc Tình phi thân giữa không trung, nhìn phía xa xa, hắn đã thấy được Đông Thiên Thành xuất hiện ở trước mắt, nhưng tình huống này, có vẻ không tốt lắm a!
Bản thân hắn chẳng qua là dùng lực lượng cơ thể nhảy lên cao, đồng thời linh lực bên trong giúp cho cơ thể hắn lướt đi một đoạn trên không mà thôi, cho nên ba động cực kỳ nhỏ yếu, cho nên một đám tu sĩ nhất thời cũng không có phát hiện ra được.

Nếu như trong tình huống bình thường yên tĩnh mà nói, ba động kiểu này chắc chắn sẽ không gạt được cảm ứng của bọn họ, nhưng bây giờ đâu, chiến hỏa ngập trời, thế công ầm ầm vũ động, lực lượng phát tán đi ra phải nói kinh thiên động địa, bọn họ muốn cảm ứng ra linh lực ba động của Nhất Minh phải nói là si tâm vọng tưởng.

Đừng nói là Huyết Ma Đường tu sĩ, ngay cả Đông Thiên Thành tu sĩ cũng không hề biết là vừa có hai người đang hướng về phía nơi này chạy tới.

Cả người Nhất Minh chỉ cách Đông Thiên Thành không tới năm mươi trượng khoảng cách, ở vị trí này, hắn có thể nhìn thấy được phía trước cổng thành có lít nha lít nhít thân ảnh đang cùng nhau chém giết, ngươi chém ta một đao, ta đâm ngươi một kiếm, tình huống hoàn toàn khác xa so với uy thế của nửa bước Chân Nguyên giao thủ phía trên.

Nhất Minh nhìn sang Chúc Tình mỉm cười nói: “Chúc cô nương cẩn thận!”
Hắn cũng không có dự định đi theo Chúc Tình làm cái gì, dù sao người ta cũng là võ giả, chính mình cũng không có khả năng bảo hộ người ta mãi a?
Nghe nói như vậy, Chúc Tình có chút giận dỗi nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, nàng biết, chính mình không có khả năng đi theo tên này mãi được, chính mình còn muốn thu thập chiến công tăng cao thực lực lên đâu.


Thế là nàng che miệng cười khanh khách nói ra: “Minh Hà huynh cũng phải cẩn thận đó a.

” vừa nói, nàng vừa vỗ vỗ ngực của Nhất Minh một cái, khiến hắn không hiểu ra sao.

Nàng cũng không có chần chờ cái gì, sửa sang lại mái tóc sau lưng buộc cao lên, một thân bạch y cùng thắt lưng màu đỏ kết hợp với gương mặt của nàng, tựa như một nữ hào kiệt đồng dạng, xinh đẹp nhưng không hề yếu đuối chút nào.

Trường kiếm cầm trong tay, thân hình của nàng không nói hai lời vọt thẳng vào chiến trường, với tu vi của nàng cùng công pháp của Chúc gia, đối phó với một đám ô hợp này vẫn là không thành vấn đề.

Chỉ cần chú ý không bị lực lượng của tu sĩ đánh trúng là được, dù sao chiến trường rộng như vậy, xác suất đánh trúng vẫn là rất thấp a!
Vận khí bị chó cắn dữ lắm mới có thể bị oanh tạc trúng người, nếu không vẫn là rất an toàn đây.

Nghĩ như vậy, Nhất Minh cũng không có dừng lại đây ý tứ, hắn nhìn về một phương hướng, hai chân dẫm một cái, thân hình cấp tốc hóa thành một đạo lưu quang hướng thẳng về một đám huyết chúng đánh tới.

Trường đao trong tay hồng quang lấp lóe, cả người của Nhất Minh từ trên cao rơi xuống tựa như thái sơn áp đỉnh một dạng, một cỗ uy thế không khác gì liệt nhật phần thiên, trường đao trong tay vũ động, một đao từ trên cao bổ xuống, uy thế kinh người từ trong cơ thể bạo phát đi ra.

Huyết Chiến Bát Phương!

Một tiếng ầm vang chấn động, trường đao mang theo một cỗ nhiệt khí cực kỳ nóng bức, tựa như một trận biển lửa đồng dạng, trấn áp rơi xuống, năm trượng đại địa lập tức nổ tung, bốc lên trận trận khói mù, một đám huyết chúng nhất thời còn không kịp phản ứng, liền bị chấn động cùng nhiệt độ đốt cháy đau đớn không thôi.

Tiếng la hét, tiếng gào thét kêu cứu nhất thời vang vọng, nhưng so với thanh âm chém giết của toàn bộ chiến trường thì không cách nào so sánh cho được.

Võ giả của Đông Thiên Thành còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra liền ngơ ngác tại chỗ, nhưng khi bụi mù tán đi, một thân ảnh bạch y nam tử tay cầm trường đao hiện rõ trong mắt.

Giờ khắc này, trên thân bạch y còn có lốm đốm từng đoàn huyết tinh nhuộm đỏ trên đó, xung quanh còn có từng sợi tơ màu hồng bao phủ toàn thân, trường đao trong tay còn lấp lóe từng đoàn hồng quang, lộ ra thập phần khí phách!
"Mẹ của ta! Vị huynh đệ này lợi hại như vậy! Các huynh đệ của ta, thời tới thời tới, lập tức mang toàn bộ đám huyết chúng này đè xuống đất ma sát cho ta!” một tiếng quát chói tai vang lên, một đám võ giả của Đông Thiên Thành hai mắt tỏa ánh sáng.

“Giết a!”
Thân hình của Nhất Minh cũng không có dừng lại, bản thân tựa như cá gặp nước một dạng, hắn đi tới đâu, liền có yêu thú lẫn huyết chúng ầm ầm ngã xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ một mảnh đại địa, mùi máu tươi xông thẳng vào mũi, khiến cả người hắn giờ khắc này đều nhuộm đỏ cả lên, cả người tựa như một tôn chiến thần không sai biệt lắm, trường đao đi qua, đầu người rơi xuống, không một vết xước.

Nhất Minh đều không sai biệt lắm nhằm vào những tên cưỡi trên lưng yêu thú, không vì cái gì khác, những tên này đa phần đều là võ giả cửu trọng, trường đao lấp lóe, phối hợp với thân pháp Quỳ Hoa Trục Nhật, cho dù là võ giả cửu trọng cũng không cách nào ngăn nổi một đao của hắn.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!

Bình Luận (0)
Comment